Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1302 - Chương 1302: Hứa Thanh Tiêu Là Ân Sư Của Đại Thánh Nhân? Về Kinh Đô! Vào Cung! (6)

Chương 1302: Hứa Thanh Tiêu Là Ân Sư Của Đại Thánh Nhân? Về Kinh Đô! Vào Cung! (6)

Nhưng rất nhanh sau đó, Chu Lăng không nhịn được phì cười, ông ta đã hiểu được ý của Hứa Thanh Tiêu.

Cũng đúng.

Đến lúc này đúng là không cần phải lo lắng về mấy tin đồn này nữa.

Đứa học trò này của mình đã không còn là thiếu niên trước kia nữa.

“Lão sư, học sinh còn một vấn đề cuối cùng.”

“Làm sao để trở thành Á thánh?”

Lúc gần đi, Hứa Thanh Tiêu lên tiếng hỏi ra vấn đề của mình.

Câu này vừa dứt, Chu Lăng nói không chút nghĩ ngợi:

“Bán thánh cần phải minh ý, lập ngôn, viết sách, minh ngộ ý trời một lần nữa.”

“Á thánh cần phải chịu được khí vận của thiên địa.”

“Về phần thánh nhân, điều này vi sư cũng không rõ nữa, đối với thánh đạo thì mỗi người đều sẽ có những lý giải không giống nhau.”

Chu Lăng lên tiếng hồi đáp.

Câu này vừa dứt, Hứa Thanh Tiêu khẽ gật đầu.

Ngay sau đó, hắn cúi đầu thật sâu với Chu Lăng, sau đó quay người rời đi.

Hắn đã hiểu rõ hết tất cả nguyên nhân hậu quả.

Lần rời đi này là đi cứu chúng sinh, cũng là tự cứu bản thân.

Chẳng qua.

Sau khi Hứa Thanh Tiêu rời khỏi nhà Chu Lăng, hắn cũng không đi thẳng về kinh đô Đại Ngụy.

Mà hắn đi đến một nơi không người.

Hắn muốn hoàn toàn ngộ đạo ở nơi này.

Bước vào cảnh giới mấu chốt.

Nơi này dài liên miên ngàn dặm, núi non vờn quanh.

Hứa Thanh Tiêu lựa chọn đột phá ở đây.

Võ đạo, Tiên đạo, Phật đạo, Nho đạo.

Hứa Thanh Tiêu ngưng tụ dân ý mênh mông trong cơ thể cộng thêm sức mạnh tín niệm cùng với linh khí đạo gia.

Những năng lượng này đều giấu trong cơ thể, bây giờ đã đến bước này, Hứa Thanh Tiêu cũng không ẩn giấu làm gì nữa.

Ầm ầm.

Sau khi Hứa Thanh Tiêu hoàn toàn phóng thích, năng lượng trong cơ thể tràn ra mênh mông như đại dương.

Trong nháy mắt, luồng sức mạnh này đã làm cho Hứa Thanh Tiêu đột phá cảnh giới.

Nhị phẩm Võ đạo, chí tôn Võ đạo.

Nhị phẩm Tiên đạo, Thánh Thanh cảnh.

Nhị phẩm Phật đạo, Giác Ngộ cảnh.

Bản thân Hứa Thanh Tiêu đã có thể đột phá nhị phẩm từ lâu, chẳng qua chỉ luôn đè nén mà thôi.

Bây giờ mượn nhờ sức mạnh bản thân, Đưa Võ đạo, Tiên đạo, Phật đạo cùng nhau tấn thăng lên nhị phẩm.

Lúc này, dãy núi ngàn dặm rung động ầm ầm tạo ra các loại ánh sáng.

Nhưng đây không phải là mục đích của Hứa Thanh Tiêu.

Hắn đưa tất cả năng lượng rót vào cơ thể, mục tiêu là đạt được nhất phẩm võ đạo.

Hắn muốn tấn thăng lên nhất phẩm.

Nhưng chắc chắn không phải là Phật đạo, cũng không phải là Tiên đạo mà là Võ đạo.

Hệ thống trực tiếp nhất.

Hắn không suy nghĩ bất kỳ chuyện gì.

Năng lượng kinh khủng khuếch tán trào ra, Hứa Thanh Tiêu mượn nhờ luồng sức mạnh này để chuyển biến thành sức mạnh võ đạo.

Sự chênh lệch của nhất phẩm và nhị phẩm lại càng lớn.

Muốn đột phá được nhất phẩm là chuyện cực kỳ khó khăn, nhưng cũng may năng lượng ẩn chứa trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu cũng rất lớn.

Dân ý không đong đếm được, tín niệm của dân chúng mà Đạo Đức kinh, Đại thừa Phật pháp mang đến gia trì trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu.

Nhưng mà cho dù là như vậy thì trong quá trình đột phá lên nhất phẩm, hắn vẫn gặp phải những trở ngại to lớn như cũ.

Rất khó.

Thậm chí có thể nói là cực kỳ khó.

Giống như là rãnh trời vậy, đây không phải là thứ mà năng lượng có thể bù đắp được.

Vào giờ khắc này, Hứa Thanh Tiêu đã hoàn toàn hiểu rõ vì sao nhất phẩm lại có thể vô địch trong nhân thế.

Bởi vì cảnh giới này thật sự quá khó đột phá.

Chỉ trong chớp mắt, thời gian bảy ngày đã trôi qua.

Hứa Thanh Tiêu mở đôi mắt ra.

Tất cả các cảnh giới đều đã đến nhị phẩm viên mãn, nhưng khoảng cách với nhất phẩm vẫn còn một con đường rất lớn, không có cách nào đột phá được.

Nhưng một cái rãnh lớn vậy.

“Tốc độ tấn thăng của mình quá nhanh.”

“Nếu như muốn thật sự đột phá thì chỉ có thể dựa vào Phá Cảnh đan nhất phẩm, hoặc là nhờ vào ma ấn.”

Hứa Thanh Tiêu tự nhủ trong lòng.

Hắn hiểu được, tình huống bây giờ của mình nhị phẩm đã là cao lắm rồi, muốn đột phá đến nhất phẩm.

Chỉ có Phá Cảnh đan hoặc là mượn nhờ Ma ấn trong cơ thể mình.

Nhất là Ma ấn trong cơ thể.

Hứa Thanh Tiêu có một loại cảm giác rằng chỉ cần hắn dựa vào ma ấn trong cơ thể thì sẽ có thể đột phá nhất phẩm trong phút chốc.

Nhưng Hứa Thanh Tiêu cũng không mượn sức mạnh của ma ấn.

Hắn càng hi vọng tự dựa vào bản thân mình hơn.

“Phù.”

Thở ra một hơi.

Trong núi.

Hứa Thanh Tiêu đứng dậy.

Đột phá lên nhị phẩm cũng đã đủ lắm rồi.

Hơn nữa trong cơ thể hắn còn có ấn tam ma, lúc nào cũng có thể đột phá lên nhất phẩm, cũng xem như là một cách tự vệ.

Mặc dù làm như vậy sẽ phải đánh đổi khá nhiều thứ.

Nhưng ít nhất đây cũng là một cách để tự vệ.

Sau một khắc.

Hứa Thanh Tiêu đã biến mất ngay tại chỗ.

Trước mắt.

Là thời điểm để ra tay.

Vương triều Đại Ngụy.

Năm Võ Xương thứ hai.

Ngày hai mươi bảy tháng bảy.

Từ khoảng thời gian ma vực náo động đến giờ cũng đã qua ba tháng.

Trong ba tháng này.

Lời đồn trong thiên hạ bắn ra bốn phía.

Mặc dù lời tin đồn lan tràn như nước lũ thế kia.

Nhưng vương triều Đại Ngụy lại vẫn vững như thành đồng, không thể nào xâm lấn được.

Con dân Đại Ngụy vốn không tin rằng Hứa Thanh Tiêu là ma.

Ngay từ đầu còn có một vài lời bàn tán nhưng rất nhanh sau đó đã bị bách tính Đại Ngụy phản bác lại.

Hơn nữa trong này vẫn còn tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ.

Điều đáng ngờ dễ thấy nhất đó là.

Nếu như Hứa Thanh Tiêu là ma vậy tại sao hắn lại ép bảy đại thần lui về?

Nếu như Hứa Thanh Tiêu là ma vậy vì sao phải ra tay vào thời điểm này?

Nếu như Hứa Thanh Tiêu là ma vậy vì sao lại lựa chọn biến mất?

Không phải mọi người không tin lời đồn mà là trong một năm này đã xảy ra quá nhiều chuyện rồi.

Sự tín nhiệm của bọn họ đối với Hứa Thanh Tiêu không phải chỉ được xây dựng trong ngày một ngày hai mà có mà là đã từng trải qua hết chuyện này đến chuyện khác.

Mọi người lại tin rằng có người đang bôi đen Hứa Thanh Tiêu hơn chứ không thèm tin Hứa Thanh Tiêu là ma.

Thậm chí trong dân gian Đại Ngụy còn có rất nhiều người cho rằng có người đang nhắm vào Hứa Thanh Tiêu, mà người này chính là Hoài Ninh thân vương.

Bình Luận (0)
Comment