Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1304 - Chương 1304: Quyền Khuynh Triều Chính, Giận Đánh Hoài Ninh, Hứa Thanh Tiêu Nhập Cảnh Giới Á Thánh (1)

Chương 1304: Quyền Khuynh Triều Chính, Giận Đánh Hoài Ninh, Hứa Thanh Tiêu Nhập Cảnh Giới Á Thánh (1)

Còn bên ngoài vương triều Đại Ngụy thì không giống như vậy.

Dù sao đây cũng là những chuyện bên ngoài vương triều, không thể lo tới được, lại thêm vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên, bản thân họ đã là quốc gia đối địch, tất nhiên không hi vọng vương triều Đại Ngụy được phát triển yên bình.

Tất nhiên họ đã bắt đầu tung ra những tin đồn nhảm, thuận theo những lời đồn này, không cần phải đưa ra bất kỳ lời giải thích nào, có thể còn âm thầm bảo người thêm mắm dặm muối.

Còn ở trong dân gian, dùng đầu ngón chân cũng biết còn có các phiên vương Đại Ngụy và vương triều dương âm thầm ra tay trong bóng tối.

Nói tóm lại thì trước mắt là tình cảnh bùng nổ dư luận.

Nếu như Hứa Thanh Tiêu còn có thể tự chứng sự trong sạch như bình thường vậy thì còn dễ nói.

Nhưng nếu như không thể.

Vậy thì phiền lắm luôn.

Vì vậy, sau khi biết tin Hứa Thanh Tiêu xuất hiện thì phản ứng đầu tiên của đám người chính là cảm thấy ngạc nhiên, sau đó lại là lo lắng, cảm thấy Hứa Thanh Tiêu không cần thiết phải như vậy.

Xuất hiện vào hôm nay đúng là có hơi không ổn.

Hắn hoàn toàn có thể âm thầm liên lạc, mượn nhờ sức mạnh của vương triều Đại Ngụy để tẩy sạch các loại nghi ngờ.

“Lão thần Hoài Ninh, bái kiến bệ hạ.”

“Thần Quý Nguyên, bái kiến bệ hạ.”

“Vương Triều Dương ra mắt bệ hạ.”

“Thất Tinh đạo tông Thanh Tịnh đạo nhân bái kiến bệ hạ.”

Bên ngoài đại điện, bốn giọng nói lần lượt vang lên.

Bốn người Hoài Ninh thân vương, Quý Nguyên, Vương Triều Dương, Thanh Tịnh đạo nhân cùng nhau đến đây.

Mục đích của bọn họ rất trực tiếp, ý đồ cũng rất rõ ràng.

“Tuyên nhập đại điện.”

Sau khi nhận được ánh mắt của Hứa Thanh Tiêu, Quý Linh cũng không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp tuyên mấy người vào điện.

Ngay sau đó.

Bốn bóng người bước chậm vào trong đại điện.

Quý Nguyên và Hoài Ninh thân vương đi phía trước, Vương Triều Dương và Thanh Tịnh đạo nhân đi phía sau.

Dù sao thì hai người bọn họ cũng không phải là người của triều đình Đại Ngụy, đi phía sau cũng là lẽ đương nhiên.

“Tham kiến bệ hạ.”

Bốn người đi vào điện rồi cúi đầu về phía nữ đế.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí bên trong đại điện lập tức trở nên cứng lại.

“Miễn lễ.”

Giọng nói lạnh nhạt của Quý Linh vang lên.

Chỉ là, sau khi giọng của Quý Linh vừa dứt, giọng của Hoài Ninh thân vương đã nhanh chóng vang lên:

“Lão thần Hoài Ninh, hôm nay tố Bình Loạn vương Đại Ngụy Hứa Thanh Tiêu.”

“Mong bệ hạ ban chết cho Hứa Thanh Tiêu.”

Hoài Ninh thân vương lập tức lên tiếng, ông ta nhìn về phía nữ đế, nói với giọng điệu bình tĩnh.

Nhưng câu nói này lại muốn lấy mạng người ta, vừa lên đã tham tấu Hứa Thanh Tiêu, hơn nữa còn yêu cầu bệ hạ trực tiếp ban chết cho Hứa Thanh Tiêu.

Điều này, thật sự là có hơi tàn nhẫn.

Dù biến bọn họ hận chết Hứa Thanh Tiêu nhưng không ai ngờ rằng thế mà họ lại hung ác đến vậy, vừa bước lên đã muốn Hứa Thanh Tiêu bị ban chết.

“Làm càn.”

“Hoài Ninh thân vương, ngài đang làm càn.”

“Ngông cuồng.”

Trong lúc nhất thời, chưa kịp đợi Hứa Thanh Tiêu lên tiếng thì văn võ triều thần đã ồn ào mở miệng.

Nhóm người Trần Chính Nho, Trương Tĩnh, An quốc công cùng nhau lên tiếng.

Bọn họ tức giận mắng Hoài Ninh thân vương.

Ban chết cho một vị vương, như thế đúng là rất càn rỡ.

Mặc dù bọn họ biết Hoài Ninh thân vương sẽ dùng lý do gì nhưng cứ nói thẳng ra như vậy đúng là có hơi quá đáng.

“Hoài Ninh thân vương, khẩu khí ngài lớn quá đi ha, ban chết cho một vị vương, ngàn quá càn rỡ.”

Giọng của Trương Tĩnh lại vang lên lần nữa.

Ông ta là Hình bộ Thượng thư, đối mặt với những lời nói của Hoài Ninh thân vương, tất nhiên là không tán đồng.

Như Hoài Ninh thân vương cũng không thèm để ý mà lại nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu, nói với giọng hờ hững:

“Theo luật lệ Đại Ngụy, kẻ tu luyện dị thuật, chết.”

“Bình Loạn vương, ngươi có tu luyện dị thuật hay không?”

Hoài Ninh thân vương lên tiếng, đầu tiên ông ta nói ra tội dị thuật, sau đó lại nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu, nói ra những lời chất vấn.

Chẳng qua hắn cũng biết Hứa Thanh Tiêu sẽ không thừa nhận.

Nhưng thế thì tính sao? Hắn đã không giải thích rõ ràng được nữa, chuyện Ma hải chính là bằng chứng to như núi, sao tẩy sạch được?

Nhưng ngay khi Hoài Ninh thân vương chuẩn bị nói tiếp thêm lý do nữa.

Giọng của Hứa Thanh Tiêu đã vang lên:

“Ừ, bản vương tu luyện dị thuật đó.”

Giọng Hứa Thanh Tiêu đã vang lên.

Trong chốc lát, văn võ cả triều đều lặng ngắt.

Cho dù là Nữ đế cũng ngây ngẩn cả người.

Vương Triều Dương, Quý Nguyên còn có Thanh Tịnh đạo nhân cũng đều sững sờ ngay tại chỗ.

Không ai người đến thế mà Hứa Thanh Tiêu lai dám trực tiếp thừa nhận.

Hơn nữa lại còn thừa nhận một cách hời hợt như thế, không có chút che giấu nào, cũng chẳng thèm phản bác gì, thừa nhận chuyện mình tu luyện dị thuật.

Đây là thứ nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Vì sao Hứa Thanh Tiêu lại dám làm như vậy?

Tu luyện dị thuật là tội chết đó.

Bên trong triều.

Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời, Hoài Ninh thân vương cũng không biết nói gì.

Trực tiếp thừa nhận điều này thật sự là làm cho người ta có hơi kinh ngạc.

Thế này là lại muốn đùa cái gì nữa đây?

Đám người trầm mặc.

Dù có là Hoài Ninh thân vương thì cũng không nhịn được mà suy tư một phen, thầm nghĩ Hứa Thanh Tiêu lại đang muốn tung âm mưu quỷ kế gì đây.

Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui vẫn thật sự không nghĩ ra cuối cùng thì Hứa Thanh Tiêu đang muốn làm gì.

Một lát sau, Hoài Ninh thân vương vẫn tiếp tục lên tiếng:

“Thế là ngươi đã thừa nhận rằng ngươi tu luyện dị thuật.”

“Vậy chứng cứ đã vô cùng xác thực, dựa theo luật pháp Đại Ngụy, nên chém đầu răn đe.”

Hoài Ninh thân vương lên tiếng.

Ông ta không biết Hứa Thanh Tiêu đang muốn đùa bỡn kiểu gì ông ta biết rõ một điều là bất kể như thế nào cũng cần phải định tội Hứa Thanh Tiêu.

Nhưng sau khi vừa nói xong.

Giọng của Hứa Thanh Tiêu cũng vang lên.

“Căn cứ vào luật lệ Đại Ngụy, đúng là tu hành dị thuật thì phải đưa ra chém đầu răn đe.”

“Nhưng ta là Bán thánh Đại Ngụy, không phải chịu sự quản chế của luật lệ Đại Ngụy, chẳng lẽ vương gia không biết sao?”

Hứa Thanh Tiêu chầm chậm lên tiếng.

Bình Luận (0)
Comment