Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1321 - Chương 1321: Năm Kế Hoạch Lớn, Hoài Ninh Thân Vương Phản Kèo, Vương Gia Phản Bội (2)

Chương 1321: Năm Kế Hoạch Lớn, Hoài Ninh Thân Vương Phản Kèo, Vương Gia Phản Bội (2)

Nói tới nói lui, đạo lí rất đơn giản, chuyện một người có thể làm được, đến cuối cùng cũng không nhiều, nhưng chuyện một quốc gia có thể làm, đều là những chuyện ngoài sức tưởng tượng.

Đây cũng là lý do vì sao sau khi Hứa Thanh Tiêu trở về triều, lại bắt đầu xoay quanh việc phát triển quốc gia, chứ không phải làm chuyện gì khác.

Trong phần tấu chương này của Hứa Thanh Tiêu, quả thật đã viết ra rất nhiều kế sách phát triển quốc gia.

Tái định nghĩa lại lần nữa năm quốc sách mới của Đại Ngụy.

Thứ nhất, tiếp tục tăng cường đẩy mạnh phát triển nông nghiệp, cấp tiền cho Công bộ, sản xuất và phát mình thêm nhiều công cụ có ích cho người dân.

Tranh thủ trong vòng hai năm kế tiếp, chỉ mỗi thuế từ lương sản, phải đạt mức hai mươi lăm vạn vạn lượng bạch kim, thuế của Đại Ngụy tuy cao, bốn phần lượng sản lượng thu hoạch, giảm xuống là điều không thể, dù sao quốc gia nếu như không có ngân lượng, chuyện gì cũng không còn ý nghĩa nữa.

Trước mắt tô thuế lương sản của Đại Ngụy, có lẽ có thể ổn định đạt mức mười lăm vạn vạn lượng bạch kim, cũng đồng nghĩa với việc trong vòng hai năm sẽ tiến hành tăng gấp bội.

Mà cách thức Hứa Thanh Tiêu nhắc đến cũng rất đơn giản, nông vụ tặng ruộng, chỉ cần người tình nguyện làm ruộng, thì sẽ tặng lương điền, nếu như là hoang điền, còn được giảm bớt thuế.

Nói trắng ra là tặng, tặng ruộng tặng công cụ, nếu như đến mức này rồi ngươi còn không muốn làm nữa, vậy thì ngươi có thể đi chết rồi đó.

Thứ hai, tiếp tục thúc đẩy Binh bộ phát triển, nước mạnh dân chúng mới có thể sống trong sung túc được.

Nếu như quốc gia không lớn mạnh, lương thực có nhiều cũng chẳng có tác dụng gì, còn không phải làm quà cưới cho người ta hết sao?

Nhưng muốn để binh lực quốc gia cường thịnh lên, ít nhất cần tới một lượng lớn tài nguyên, dùng trứng thịt sữa cung cấp cho sự phát triển của con người, không cần tới mức người nào người nấy cũng cuồn cuộn như hổ, nhưng ít nhất cũng phải khiến cho thể chất của một người khoẻ mạnh hơn gấp hai lần thì không thành vấn đề.

Cộng thêm sự trợ giúp từ quốc vận, dinh dưỡng trong thức ăn càng ngày càng cao, hồn thể cũng sẽ mỗi ngày một cứng cáp hơn, võ giả cũng càng ngày càng nhiều.

Thứ ba, An Quốc sách, ngân hàng tư nhân của Đại Ngụy.

Trước mắt Đại Ngụy cần một khoản tiền lớn, dùng số tiền này để hoàn thành việc xây dựng những kiến trúc cơ bản.

Muốn giàu có phải xây dựng giao thông, đây là đạo lý ngàn đời không đổi.

Hiện nay trong quốc khố của Đại Ngụy, vẫn còn một trăm ba mươi vạn vạn lượng bạch kim, số tiền này vừa hay đủ để thực hiện kế hoạch này.

Nhưng cũng chỉ vừa đủ để xây dựng cơ bản mà thôi, trong nước Đại Ngụy còn phải sửa chữa bao nhiêu con đường nữa chứ? Cộng thêm số tiền phải dùng để sửa chữa những công trình này, lớn biết bao nhiêu đây?

Hơn nữa kế hoạch trên tấu chương của Hứa Thanh Tiêu, còn yêu cầu trong vòng ba năm phải hưng chấn những kiến trúc cơ bản này, đổi cách nói khác, chính là trong vòng ba năm phải hoàn thành mục tiêu trên.

Ba năm thôi đó.

Việc này phải điều động biết bao nhân lực nhân tài đây hả?

Mà An Quốc sách được đẩy mạnh vào khoảng thời gian này, ý của nó hoàn toàn không phải bắt mọi người lập tức nộp tiền vào, mà là để mọi người chuẩn bị sẵn sàng trước.

Đợi đến khi đường xá được sửa chữa xong rồi, giao dịch thương nghiệp bèn có thể phát triển mạnh, đến lúc đó ngân hàng của Đại Ngụy liền có thể phát huy tác dụng lớn nhất của nó.

Thứ tư, giáo dục toàn dân, giáo dục là nguồn lực cơ bản tăng cược thực lực của toàn bộ một quốc gia.

Tri thức là điều kiện tiên quyết của việc gia tăng dân số, điều này bất kể ở thời đại nào cũng đều không sai.

Trước đây cũng từng có người nhắc đến, chỉ là chưa triển khai cho triệt để thôi.

Nay Hứa Thanh Tiêu liên kết cả giáo dục cùng dân số lại với nhau, trẻ con được sinh ra, miễn phí tới học viện học hành, ít nhất có thể giải quyết được vấn đề mù chữ.

Những số ngân lượng cần cung cấp để toàn dân có thể nhận được giáo dục, lại là một con số trên trời nữa.

Điều cuối cùng, chính là phúc lợi sinh sản cùng phúc lợi cho người già.

Động viên bách tính sinh để, hỗ trợ thêm lương thực, cộng thêm việc giải quyết vấn đề giáo dục, còn phải có cả chính sách dưỡng già.

Những việc này đều là vì kế hoạch tăng cường gia tăng dân số cùng thúc đẩy quá trình phát triển.

Năm kế hoạch mới, đại diện cho việc Đại Ngụy đang ngày một tiến gần với thời đại phồn vinh, nhưng muốn làm được những việc này, yêu cầu duy nhất cần phải có là ngân lượng.

Một số ngân lượng khổng lồ hỗ trợ.

Giây phút này, Quý Linh cũng há hốc cả miệng ra, thân là Nữ đế của Đại Ngụy, nàng hiểu rõ chí lớn trong lòng Hứa Thanh Tiêu, nhưng nàng suy nghĩ kĩ càng lại, liền biết rõ năm kế hoạch này là chuyện không thể tiến hành được.

Nói một cách chính xác hơn, thúc tiến một cái hai cái còn được, trong quốc khố Đại Ngụy vẫn còn chút ngân lượng, nhưng nếu muốn thực hiện toàn bộ.

Si tâm vọng tưởng quá.

Quý Linh còn ổn.

Người có phản ứng mạnh nhất chính là Cố Ngôn, ông ta là Hộ bộ thượng thư, vương triều Đại Ngụy có bao nhiêu ngân lượng, chỗ nào cần xài ngân lượng, chỗ nào không được phép dùng tới ngân lượng, ông ta biết rõ hơn bất cứ ai.

Ý tưởng rất tốt, tốt đến mức ông ta phải ủng hộ bằng cả hai tay hai chân, nhưng vấn đề nằm ở chỗ lấy đâu ra nhiều ngân lượng vậy chứ.

Đừng nói mình ông ta, năm vị thượng thư còn lại cũng le lưỡi, chư vị Quốc công cho dù có là những người lỗ mãng, cũng hiểu được kế hoạch này của Hứa Thanh Tiêu kinh khủng đến mức nào.

Thực hiện không thì không sao, nhưng cũng cực kỳ dễ xảy ra chuyện lớn.

“Vương gia.”

“Tiếp tục đẩy mạnh nông nghiệp là một chuyện tốt, cùng dùng cả lương điền lẫn hoang điền, cùng lắm khai hoang thêm một số nơi nữa, cổ vũ bách tính làm nông, điều này không có bất cứ vấn đề gì cả.”

“Sửa cầu sửa đường cắn răng cắn cỏ, Hộ bộ cũng có thể bỏ ra một khoản, dù sao cũng là vì sự phồn thịnh của Đại Ngụy, điều này có thể chấp nhận được.”

“Còn về An quốc sách này, thật ra cũng có thể tiến hành, nói cho cùng khi sửa chữa xong xuôi cầu đường rồi, quả đúng thật có thể đẩy mạnh giao dịch thông thương, đây là chuyện tốt, hai kế sách này không có vấn đề gì cả.”

“Nhưng phần sau thì không ổn lắm, không những phải sửa cầu sửa đường, còn phải phát lương thực, còn phải tăng cường viện trợ cho quân đội, những việc này quả thực không thực tế.”

Bình Luận (0)
Comment