“Đừng căng thẳng.”
“Bản vương không có ngu, dù thế nào đi nữa, bản vương cũng là vương gia của Đại Ngụy, cho dù là đế vị treo ngay trước mặt bản vương, bản vương cũng sẽ không lấy mạng của con dân Đại Ngụy để đổi.”
“Nội đấu là nội đấu, ngoại đấu là ngoại đấu, đám Man di kia, bản vương cũng nhìn không vừa mắt.”
“Bản đồ phòng thủ ta đưa cho bọn chúng, là bản đồ của năm năm trước.”
“Năm năm nay đã thay đổi không ít rồi, nếu bọn chúng thật sự xâm lược Đại Ngụy, chỉ sợ sẽ phải chịu không ít khổ cực.”
Hoài Ninh thân vương nói như vậy.
Lại khiến Hứa Thanh Tiêu có chút thay đổi cách nhìn với ông ta.
Không ngờ Hoài Ninh thân vương lại có phong phạm như vậy.
Không thể không nói, chính vì điểm này, Hứa Thanh Tiêu quả thật rất hợp Hoài Ninh thân vương.
“Ngươi muốn gì?”
Có điều, Hứa Thanh Tiêu vẫn phải hỏi Hoài Ninh thân vương muốn gì.
Ông ta không thể nào cứ không không nói cho hắn nhiều chuyện như vậy được.
“bản vương mệt rồi, muốn trở về dưỡng lão, nói với Nữ đế, năm đó cũng do ta giúp nó đăng cơ, cứ coi như trả lại ta một ân tình đi, còn có ngươi, giết nhi tử thân sinh của ta, ta cũng đã làm rất nhiều việc hại ngươi.”
“Giữa ta và ngươi, bao gồm cả bệ hạ, cũng đã chất chồng vào nhau rồi, không thể không tạm gác lại tính sau, nếu như ngươi đồng ý, lập lời thề, bản vương sẽ dốc hết sức giúp đỡ bệ hạ, trong ứng ngoại hợp, thế nào?”
Hoài Ninh thân vương mở lời.
Ông ta nói như thế.
Lời này vừa nói ra.
Hứa Thanh Tiêu nghĩ một chút, không nhịn được hỏi.
“Nhưng lỡ như, ngươi lừa ta thì sao?”
Hứa Thanh Tiêu hỏi.
“Bản vương không lừa ngươi, cũng không cần thiết phải lừa ngươi.”
Hoài Ninh thân vương nghiêm túc nói.
Có điều nói đến đây, bỗng nhiên ông ta nhớ ra một chuyện, nhanh chóng cất lời.
“Nếu như ngươi không tin ta, túm đầu tên đưa tin, rồi để ngươi tự mình hỏi hắn, thế nào?”
Ông ta đề nghị.
Hoài Ninh thân vương trông rất bình tĩnh, ông ta nhìn Hứa Thanh Tiêu, nói như vậy.
Đối diện với kế hoạch phản chiến của Hoài Ninh thân vương.
Hứa Thanh Tiêu có chút không dám tin.
Dù sao Hoài Ninh thân vương là vương gia, ông ta khổ tâm tính toán bao nhiêu năm như vậy, nay đã đi tới bước đường này, đột nhiên Hoài Ninh thân vương lại muốn buông tay.
Hứa Thanh Tiêu có hơi chưa thể thích nghi kịp.
Thực sự không muốn tranh giành nữa sao?
Cảm nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của Hứa Thanh Tiêu, giọng nói của Hoài Ninh thân vương chầm chậm cất lên.
“Bản vương biết, ngươi đang lo lắng chuyện gì.”
“Trên thực tế chính bản vương cũng không ngờ được, sẽ đi tới bước này, nhưng nói tới nói lui vẫn có liên quan đến ngươi.”
Hoài Ninh thân vương lên tiếng.
Nhưng những lời này lại khiến Hứa Thanh Tiêu không nhịn được mà cảm thấy tò mò.
“Liên quan đến ta? Sao lại liên quan gì tới ta nữa vậy?”
Hứa Thanh Tiêu hỏi.
“Bản vương sai, chính là sai từ việc năm đó không mưu quyền, mà lại lựa chọn đưa Quý Linh thượng vị.”
“Nghe theo lời xúi giục của bọn chúng, đây chính là sai lầm lớn nhất của bản vương.”
“Từ đó về sau, bản vương luôn đứng sau màn điều khiển mọi chuyện, khi mới bắt đầu mọi chuyện đều tốt, vẫn luôn nằm trong tầm kiểm soát của bản vương.”
“Nhưng càng về sau, bản vương càng lúc càng cảm thấy có gì đó không đúng, ta đang lợi dụng bọn chúng, bọn chúng cũng đang lợi dụng ngược lại ta.”
“Lúc đó, bản vương đã có chút cảnh giác rồi, chỉ là đối với những cám dỗ to lớn kia, bản vương khó lòng kiểm soát được lòng tham.”
“Mãi cho đến khi ngươi xuất hiện, bất kể đối phó ngươi bằng cách nào, ngươi đều có thể biến nguy thành an, hơn nữa còn có thể phản kích lại bọn ta.”
“Từ lúc đó, bản vương đã ý thức được, ngươi là một biến số, là biến số của Đại Ngụy, hay thậm chí còn có thể là biến số của cả Trung châu trăm ngàn năm nay mới có.”
“Mà hôm nay, ngươi khiến bản vương hoàn toàn hiểu ra rằng, giữa trời đất rộng lớn này, thực sự có sự giúp đỡ từ vận khí.”
“Ngươi chính là khí vận giả độc nhất vô nhị trong truyền thuyết.”
“Cho nên, bản vương quyết định buông bỏ tất cả, hợp tác cùng với ngươi.”
Hoài Ninh thân vương giải thích nói.
Chỉ là lời này vừa nói ra, Hứa Thanh Tiêu nhìn Hoài Ninh thân vương, biểu cảm vô cùng điềm đạm nói.
“Vương gia, ngươi cảm thấy ta sẽ tin sao?”
Hứa Thanh Tiêu lên tiếng, không phải lí do này không ổn, mà là quá cưỡng ép đi.
Hoài Ninh thân vương không hề nhắc đến lý do ông ta bị thuyết phục.
Nghe thấy Hứa Thanh Tiêu nói vậy.
Hoài Ninh thân vương hít sâu một hơi.
Sau đó nhìn Hứa Thanh Tiêu chầm chậm nói.
“Vậy được, bản vương nói cho ngươi sự thật.”
“Từ khi bản vương đứng cùng chiến tuyến với bọn chúng, bản vương chưa từng thắng lần nào, một lần cũng chưa từng thắng nổi, khiến bản vương chủ động giao ra binh phù.”
“Bản vương đúng là bị lợi nhỏ trước mắt che mù con mắt, rơi vào bẫy của bọn chúng, bọn chúng muốn suy giảm quyền lực của bản vương, sau này ngươi xuất hiện, bản vương liền ý thức được ngay.”
“Nhưng bọn chúng liên tục bắt bản vương đợi, cứ luôn bảo bản vương phải đợi, mãi cho đến ngươi thành danh.”
“Bản vương thua một bước, sau đó bước đi nào cũng đi sai, cho nên bản vương muốn thắng.”
“Một lần cũng được, cho dù chỉ là một lần.”
“Lý do này, không biết có vừa lòng Hứa vương gia không?”
Hoài Ninh thân vương nói đến đây, có hơi kích động, những lời này của ông ta đều đến từ tận đáy lòng.
Ông ta muốn thắng, không phải muốn chứng minh bản thân ông ta giỏi giang tới mức nào.
Mà là muốn chứng minh cho tất cả mọi người thấy, không nghe theo lời của ông ta, nhất định chỉ có một con đường chết.
“Ta tin.”
Hứa Thanh Tiêu gật đầu, hắn trông rất bình tĩnh, tin tưởng những lời của Hoài Ninh thân vương.
Nhưng rất nhanh, giọng nói của Hứa Thanh Tiêu lại vọng lên.
“Nói ta nghe toàn bộ kế hoạch, ta sẽ đi tìm bệ hạ, nếu sự việc đúng thật giống với những gì ngươi nói....”
“Để ông làm một phiên vương không thành vấn đề, ít nhất có thể yên ổn sinh sống nhiều năm.”
Hứa Thanh Tiêu nói.