“Không cần đày ta tới biên cảnh, làm như vậy càng khiến các ngươi thêm sợ hãi, bản vương tiếp tục ở lại vương triều Đại Ngụy, cũng không muốn đi đâu nữa hết.”
Hoài Ninh thân vương biết, bị đày ra ngoài, hoàn toàn không phải một chuyện tốt, dù sao thì trời cao hoàng đế xa, bọn họ kiểu gì cũng phải đề phòng ông ta.
Ở lại kinh đô, ngược lại có thể tiếp tục sống.
“Không thành vấn đề.”
“Bọn chúng cụ thể sẽ làm thế nào.”
Hứa Thanh Tiêu không để tâm tới việc này.
“Ma hải vẫn sẽ xảy ra vấn đề, không chỉ có mỗi Ma hải, những khu vực khác cũng phải người đi kiểm tra.”
“Bản vương không dám chắc chắn, lời hắn ta nói có phải thật hay không, vì hắn ta đề phòng ta.”
“Ta nghĩ tộc Man Di chắc chắn sẽ xâm lược Đại Ngụy, cho nên khu vực biên cảnh bắt buộc phải chuẩn bị thật tốt, nhưng tuyệt đối không được đánh rắn động cỏ.”
“Nếu không, bọn chúng ngay lập tức sẽ biết được bản vương đã phản chiến rồi, tất nhiên, nếu như ngươi không cần bản vương làm nội ứng, cũng có thể trực tiếp nói thẳng ra.”
Hoài Ninh thân vương nói.
“Vậy theo như ý của vương gia, sẽ làm thế nào đây?”
Hứa Thanh Tiêu không đưa ra chọn lựa, mà lại đặt một câu hỏi ngược với Hoài Ninh thân vương.
Sau khi nghe được câu nói của Hứa Thanh Tiêu, Hoài Ninh thân vương vẫn vô cùng lãnh đạm nói.
“Rất đơn giản, hy sinh một nhóm người, đổi lấy thái bình của cả Đại Ngụy.”
“Để Nhất phẩm bảo vệ tứ đại Ma hải, đây là chuyện bắt buộc phải làm, không cần bọn họ phải làm gì cả, chỉ cần để mấy tên Nhất phẩm này ổn định đại cục là được.”
“Không muốn lại xảy ra những chuyện giống như trước đây, vậy thì có hy sinh là chuyện tất nhiên.”
“Mà sau đó phải đem năm mươi vạn tinh binh, phân ra lần lượt tiến về biên cảnh, nhất định phải nhớ kỹ, không được đánh rắn động cỏ.”
“Nếu như tộc Man Di khai chiến, bản đồ phòng thủ bản vương đưa cho bọn chúng có một nửa là thật, một nửa còn lại là giả.”
“Trong điều kiện cho phép, hy sinh một phần người, để đám Man Di tưởng rằng có cơ hội chiến thắng, cũng không nghi ngờ bản vương.”
“Sau đó nếu đám Man Di dám ra tay thảm sát dân ta, mượn sức mạnh của Văn báo, đẩy cao sự thù hận của nhân dân, năm mươi vạn tinh binh được điều động tới đó cứ để chúng ở nguyên vị trí.”
“Để bọn chúng đóng giả thành tướng sĩ của các quận vương, đợi đến khi Man Di đánh đến, để bọn họ giao đấu chính diện với chúng một lần, nhưng chỉ được duy nhất một lần thôi, thêm nữa tuyệt đối không được dốc toàn lực ra đánh.”
“Để bọn chúng tưởng rằng tướng sĩ Đại Nguỵ chẳng qua cũng chỉ có vậy, đến thời điểm đó, bản vương sẽ ra mặt, nói cho bọn chúng biết là bản vương ra lệnh cho phiên vương địa phương không ra tay.”
Hoài Ninh thân vương nói đến đây, sau đó dứt khoát vẽ lên mặt đất một hồi.
“Đã đến mức độ đó, đám Man Di nhất định sẽ ngông cuồng vọng động, để toàn đại quân tấn công Đại Ngụy, mà năm vạn đại quân này có thể kết hợp với phiên vương địa phương.”
“Bao vây toàn quân Man Di, cùng lắm thì đánh trận tiêu hao sức lâu dài, dù sao thì Đại Ngụy cũng là địa bàn của chúng ta, chúng ta có thể tiếp viện, còn bọn chúng thì không có.”
“Nhưng vấn đề lớn nhất, thực ra chính là đại pháo bọn chúng mới bí mật chế tạo ra kia.”
Hoài Ninh thân vương nói ra toàn bộ kế hoạch tác chiến của ông ta.
Không thể không công nhận, năng lực của Hoài Ninh thân vương thực sự rất mạnh, kế hoạch tác chiến này, về cơ bản là kế hoạch gần như hoàn hảo nhất.
Dùng gậy ông đập lưng ông.
“Phải hy sinh bao nhiêu người?”
Hứa Thanh Tiêu hỏi.
Hứa Thanh Tiêu vừa hỏi xong, Hoài Ninh thân vương tính toán sơ qua một hồi, sau đó điềm đạm cất lời.
“Dựa theo mức độ khát máu của đám Man Di, ít nhất phải mười vạn người.”
Hoài Ninh thân vương đưa ra một con số cực kì đáng sợ.
“Mười vạn?”
“Vậy thì không được.”
Hứa Thanh Tiêu lắc đầu, con số này quá khủng khiếp.
Không không lại hy sinh mười vạn người, tuy không ảnh hưởng gì lớn với Đại Ngụy, nhưng Hứa Thanh Tiêu khó có thể chấp nhận được.
Tuy nhiên sau khi Hứa Thanh Tiêu không đồng ý.
Ánh mắt của Hoài Ninh thân vương lập tức tối đi.
“Ngươi thực sự rất nhân từ.”
“Tại sao khi ngươi giết con trai ta, không nhân từ như vậy?”
Ông ta trào phúng nói.
Cảm thấy Hứa Thanh Tiêu nhân từ quá mức.
“Việc nào ra việc đó.”
Hứa Thanh Tiêu khẽ ho một tràng.
Có chút mất tự nhiên, dù sao thì nhi tử của Hoài Ninh thân vương đúng là chết trong tay của hắn.
“Đừng nói những lời như vậy nữa.”
“Ngươi không phải người đơn giản, không cần phải giả vờ nhân từ ở đây.”
“Ngươi có biết vì sao ta bại dưới tay ngươi không?”
“Một phần là vì coi thường ngươi, một phần khác chính là vì quá nhân từ.”
“Ta già rồi, không còn sát phạt như trước kia nữa, nếu về lại ba mươi năm trước, ngươi sớm đã chết vô số lần rồi.”
“Hy sinh mười vạn người, đổi lại bình định được tộc Man Di, được mất những gì, còn cần bản vương phải nói nữa sao?”
Hoài Ninh thân vương cười lạnh nói.
Rồi sau đó lại tiếp tục lên tiếng.
“Võ đế Bắc phạt, ngươi có biết trong bảy lần Bắc phạt có bao nhiêu người đã hy sinh không?”
“Ngàn vạn người còn có.”
“Mới chỉ có mười vạn, lại có thể bình định được hoạ Man Di, đây là một chuyện vô cùng vô cùng tốt, ngươi nên cảm thấy vui mới phải.”
“Hơn nữa, đây cũng là kế hoạch của bản vương, kế hoạch được tính toán theo hướng tốt nhất.”
“Nếu như không làm như vậy, quân Man Di tiến hành xâm lược, chúng ta dứt dây động rừng, có lẽ có thể tránh được thương vong mười vạn hiện nay, nhưng đối với Man Di mà nói, chính là thoát được khỏi nạn diệt vong.”
“Ngươi có thể sống được bao lâu đây? Một trăm năm? Hai trăm năm? Hay là năm trăm năm?”
“Có vương triều Sơ Nguyên cùng vương triều Đột Tà, Man Di sẽ không bị diệt vong, năm đó Đại Ngụy, xuất hiện một vị Võ đế cùng nào có làm gì được Man Di.”
“Ngươi cho rằng vì cái gì? Ngươi nghĩ Đại Ngụy đánh không lại một đám Man Di cỏn con ư?”