“Không, không phải, mà là vương triều Đột Tà, vương triều Sơ Nguyên.”
“Ba đại vương triều cùng ấm no hưng thịnh, không tên nào muốn sánh ngang với tên nào, nếu không phải có hai vương triều này đứng phía sau, một đám Man Di cỏn con kia là cái thá gì chứ?”
“Hơn nữa, cho dù có thực sự như vậy, tiến hành đúng theo kế hoạch của bản vương, cũng chưa chắc có thể tiêu diệt hoàn toàn Man Di, dù sao hai đại vương triều cũng sẽ không để yên cho Đại Ngụy.”
Hoài Ninh thân vương có chút tức giận.
Ông ta thua Hứa Thanh Tiêu là vì khinh địch, là bởi vì nhân từ, cũng bởi vì có tuổi rồi, không còn sát phạt thẳng tay như trước kia nữa.
Tất nhiên nguyên nhân chủ yếu vẫn là gặp phải một đám đồng đội ngu như lợn.
Nay ông ta đã phản phe rồi, thế mà không ngờ tới Hứa Thanh Tiêu cũng là đồng đội không ra gì.
Nếu như như vậy thật, ông ta sắp bị người ta chọc tức đến bay màu rồi.
“Đừng kích động.”
“Ta không nói không đồng ý, chỉ là đang nghĩ thử xem, còn cách nào khác nữa không.”
Hứa Thanh Tiêu an ủi tâm trạng của Hoài Ninh thân vương.
Cảnh này trông nó lạ lắm.
Nói sao thì giữa hai người cũng có một mối thù không đội trời chung, mà bây giờ Hứa Thanh Tiêu thế mà lại an ủi ông ta.
Một lúc sau.
Hoài Ninh thân vương mở lời trước.
“Ta biết, dù sao ngươi cũng là Á thánh Nho đạo, để ngươi làm như vậy, đối với ngươi mà nói có chút không tiện.”
“Nhưng bản thân ngươi cũng phải suy nghĩ cho kĩ, cũng xem xét cho thật rõ ràng.”
“Nắm binh thì không được nhân từ, trượng nghĩa thì đừng làm thương nhân.”
“Đối với một vương triều mà nói, có những lúc, hy sinh là điều được định sẵn, giảm thiểu hy sinh xuống mức thấp nhất, đổi về lợi ích lớn nhất, đây mới thực sự là mưu quyền.”
“Lần này sau khi hy sinh mười vạn người, sắp xếp cho gia đình họ một chốn tốt, đối đãi tốt với con cháu của họ, thế này cũng là một kiểu bồi thường.”
“Nếu không thì, một khi đại quân Man Di sinh lòng cảnh giác, đến lúc đó chỉ sợ sẽ lại có thêm mầm họa càng lớn hơn.”
“Lúc đó, người chết sẽ không chỉ dừng lại ở con số mười vạn nữa, mà là một trăm vạn, một ngàn vạn, thậm chí là vạn vạn.”
Hoài Ninh thân vương tiếp tục khuyên bảo.
Mà Hứa Thanh Tiêu cũng hiểu đạo lý này.
“Chuyện này, ta sẽ thương lượng kĩ lại với bệ hạ.”
“Vương gia, có một chuyện, ta vẫn phải hỏi ngươi cho rõ.”
“Người đứng sau lưng các ngươi, rốt cuộc là ai, kế hoạch của bọn chúng, rốt cuộc là gì?”
“Còn nữa, ban đầu vì sao phải giúp đỡ bệ hạ đăng cơ?”
Hứa Thanh Tiêu nhìn Hoài Ninh thân vương, hỏi như vậy.
Người kia nghe thấy những câu hỏi này, âm trầm một hồi, sau đó mới chầm chậm cất lời.
“Đây là ba câu hỏi.”
Ông ta vô cùng nghiêm túc nói.
Hứa Thanh Tiêu: “…”
Mả cha ông, đã là lúc nào rồi, còn chơi cái trò này với ta nữa?
Biểu cảm có chút bực dọc.
Hoài Ninh thân vương lại tỏ ra có chút vừa lòng, dường như có thể nhìn thấy Hứa Thanh Tiêu bất lực, ông ta liền rất vui.
“Người đứng sau lưng, bản vương cũng không rõ.”
“Bọn chúng hợp tác với bản vương, nhưng từ trước tới nay chưa từng nói với ta, người đứng sau chuyện này là ai.”
“Nhưng hợp tác nhiều năm như vậy, ta cũng biết sơ sơ, kẻ đứng sau của những tên này là một sự tồn tại rất lớn mạnh, hắn ta coi ba đại vương triều như đồ chơi nắm trong tay.”
“Mà mục tiêu trong kế hoạch, là trường sinh, hiến tế vận khí của Đại Ngụy, để cầu trường sinh.”
Hoài Ninh thân vương trả lời.
“Hiến tế vận khí của Đại Ngụy? Để cầu trường sinh?”
“Điều này có thể làm được sao?”
Hứa Thanh Tiêu nhăn mày, nhìn Hoài Ninh thân vương nói.
“Trước đây ta cảm thấy không thể nào, nhưng bây giờ ta cảm thấy có lẽ có thể làm được.”
“Có điều, kế hoạch của bọn chúng, tuyệt đối không phải thứ này, dựa vào những gì có thể bây giờ, chắc là chúng muốn hồi sinh thứ gì đó.”
Hoài Ninh thân vương cũng không ngốc, không phải người khác nói gì là ông ta sẽ tin ngay.
Lời này nói ra, Hứa Thanh Tiêu cũng hiểu rõ.
Giống như những gì Chu Lăng đã từng nói.
Hồi sinh mười hai Ma thần, sau đó tiếp tục thức tỉnh ba đại Hung thần, để thiên địa quay về nguyên sơ, từ đó đạt được sự trường sinh.
Còn về rốt cuộc có thể đạt được thứ gì, Hứa Thanh Tiêu cũng không hiểu quá rõ.
“Ủng hộ bệ hạ thì sao?”
Hứa Thanh Tiêu tiếp tục hỏi.
“Cho nên đây chính là điều khiến bản vương hận nhất, Võ đế băng hà, lúc đó bản vương có tư cách tranh giành hoàng vị, đại thần trong triều cũng ủng hộ bản vương đăng cơ.”
“Chỉ cần bản vương đồng ý, rất có khả năng trở thành tân đế của Đại Nguỵ, cho dù bản vương không lên ngôi được, cũng không tới lượt Quý Linh.”
“Nhưng chính vào lúc đó, bọn chúng lại tới tìm bản vương, bảo bản vương từ bỏ quyền tranh giành hoàng vị, lựa chọn Quý Linh làm hoàng đế.”
“Cho nên bản vương giúp đỡ Quý Linh, nàng ta vốn là hậu nhân của Võ đế, có sự giúp sức từ bản vương, hiển nhiên có thể thuận lợi bước lên ngôi vị hoàng đế.”
Hoài Ninh thân vương nói như vậy.
Lời này không phải giả.
Quý Linh vốn là hậu nhân của Võ đế, cộng thêm Hoài Ninh thân vương tận tình giúp sức, quả thật có thể dễ dàng ngồi lên ngôi vị hoàng đế.
Có điều trong đó vẫn có chỗ nào đó không được thích đáng.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu cũng không rõ, cuối cùng không thích đáng ở chỗ nào.
“Ngươi thực sự tin chúng như vậy sao?”
Hứa Thanh Tiêu tò mò hỏi.
“Đừng hỏi thêm nữa.”
“Bản vương không muốn nhớ lại.”
Hoài Ninh thân vương không muốn nhắc lại chuyện này nữa, giọng nói có chút không được thoải mái.
“Còn có tin tức gì nữa không?”
“Nói ra hết luôn đi.”
Hứa Thanh Tiêu không nhắc tiếp nữa, mà hỏi Hoài Ninh thân vương có còn tin tức gì khác nữa không.
“Đại khái cũng chỉ có vậy thôi, những chuyện khác, ngươi có biết cũng chẳng có tác dụng gì.”
“Hứa Thanh Tiêu, tin tưởng bản vương, hi sinh một bộ phận nhỏ người, không được quá khoan dung, chỉ có như vậy, mới có thể đánh hạ Man Di.”
“Chẳng qua là, ngươi nhất định phải đề phòng một chút, pháp khí vương triều Sơ Nguyên âm thầm luyện ra, thứ đồ này bản vương vẫn luôn cảm thấy không chỉ đơn giản có vậy.”
Hoài Ninh thân vương nói như vậy.