Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1343 - Chương 1343: Trận Đầu Cũng Coi Như Trận Cuối! Một Pháo Xả Ân Thù! Thiên Hạ Chấn Động! (4)

Chương 1343: Trận Đầu Cũng Coi Như Trận Cuối! Một Pháo Xả Ân Thù! Thiên Hạ Chấn Động! (4)

Nhưng đại tướng quân Đồ Lỗ lại lắc đầu, trong quân doanh, hắn ta tỏ ra vô cùng tự tin.

“Ta đã nắm được tính cách của Hứa Thanh Tiêu rồi.”

“Hôm nay hắn dám nói một câu trận đầu coi như trận kết, cũng có nghĩa là Hứa Thanh Tiêu có niềm tin tuyệt đối.”

“Trận chiến thuộc quốc của Đại Ngụy, khiến hắn ta tích được sự tự đại quá cao, cho nên hắn muốn dùng trận đầu tiên nâng cao quân tâm.”

“Tăng cao sĩ khí Đại Ngụy, cho nên mới tập hợp trăm vạn binh mã.”

“Chính thức khai chiến, cũng không cần tới nhiều binh mã như vậy, Hứa Thanh Tiêu chính là vì muốn rêu rao mà thôi, chúng ta cũng phải khiến cho hắn buông bỏ cảnh giác.”

“Nếu như đại chiến ba ngày sau, Đại Ngụy có trăm vạn binh mã, mà chúng ta chỉ có ba mươi vạn đại quân, sẽ khiến đối phương nghi ngờ.”

“Bọn chúng đông người, hiệu quả của Thiên lôi đại pháo càng lớn, chúng ta chỉ cần khiến bọn chúng càng ngạo mạn càng tốt, tốt nhất là tất cả bọn chúng đều xem thường chúng ta, cứ như vậy, trận chiến này, có thể tiêu diệt được ba mươi vạn, bốn mươi vạn, thậm chí là năm mươi vạn kẻ địch.”

“Nếu như đến ông trời cũng đang giúp chúng ta, nói không chừng có thể giết được trăm vạn đại quân đó.”

“Nếu thực sự là như vậy, Man quốc, một trận phong thần.”

Đại tướng quân Đồ Lỗ càng nói càng kích động, càng nói càng hưng phấn.

Sau khi mọi người nghe xong, cũng không nhịn được mà kích động cùng hưng phấn, nhưng cũng có người thấy không ổn.

“Nhưng, nếu lỡ như đây là kế hoạch của Hứa Thanh Tiêu thì sao?”

“Thuộc hạ từng nghe nói tên Hứa Thanh Tiêu này, quỷ kế đa đoan, chắc là hắn sẽ không khinh địch như vậy chứ?”

Có người lên tiếng, hoàn toàn cảm thấy Hứa Thanh Tiêu sẽ không khinh địch thế này.

Nhưng lời này vừa dứt, đại tướng quân Đồ Lỗ liền lắc đầu.

“Không, không phải Hứa Thanh Tiêu khinh địch, mà là người đời không biết Thiên lôi đại pháo rốt cuộc mạnh đến mức nào.”

“Nếu như đổi lại là ta, ta cũng sẽ làm như vậy, các ngươi thử nghĩ mà xem, trước khi có sự xuất hiện của Thiên lôi đại pháo, nếu các ngươi là thống soái của Đại Ngụy, các ngươi sẽ làm thế nào?”

Đại tướng quân lại không nghĩ rằng đây là âm mưu quỷ kế của Hứa Thanh Tiêu.

Bởi vì Thiên lôi đại pháo là mấu chốt, nguyên nhân Hứa Thanh Tiêu khinh địch là Thiên lôi đại pháo, không ai biết được rốt cuộc Thiên lôi đại pháo là thứ gì.

Nhưng sức mạnh của thứ này chính là mạnh, nếu chưa tận mắt chứng kiến, tuyệt đối sẽ không biết Thiên lôi đại pháo đáng sợ đến mức nào.

Hơn nữa Man quốc có tới hai mươi quả Tam phẩm đại pháo lận, chỉ cần có thể toàn diện ngắm chuẩn vào tướng sĩ Đại Ngụy, thực sự có khả năng có thể toàn diệt quân địch.

Tất nhiên khả năng này rất nhỏ mà thôi, dù sao tướng sĩ Đại Ngụy dù có là một đám đầu sắt, nhưng cũng không có nghĩa là bọn chúng là một đám đần.

“Đại tướng quân, chuyện này hay là ngài cứ báo một tiếng với bệ hạ đi, nói cho cùng chuyện này cũng liên quan rất lớn.”

Đối phương cũng công nhận với những suy luận của đại tướng quân Đồ Lỗ.

Nhưng vấn đề là tập kết tam quân, bắt buộc phải có ý chỉ của bệ hạ, nếu không thì vẫn có rất nhiều nguy hiểm đang chờ.

Người đang phản đối này nhưng lại chẳng khiến đại tướng quân Đồ Lỗ nổi giận, điều này rất bình thường, trong chiến tranh, nhất định phải có người cảm thấy ngược lại với những người khác, bất cứ nguy cơ nào cũng phải được liệu đến.

Nói thế nào đi nữa thì chỉ một chút không cẩn thận, có thể sẽ có hàng ngàn người hoặc thậm chí hàng vạn người vì đó mà chết.

“Ngũ hoàng tử điện hạ, ngài giúp ta viết một phong thư, gửi đến bệ hạ, tóm tắt lại tình hình hiện tại, để bệ hạ quyết định đi.”

Đại tướng quân Đồ Lỗ nói như vậy.

Để ngũ hoàng tử làm việc này.

Người kia gật đầu, cũng không nói nhiều, lập tức đi viết thư.

Đợi lúc ngũ hoàng tử đi viết thư.

Đại tướng quân Đồ Lỗ nhìn về sa bàn, trong mắt tràn ngập sự lạnh lẽo.

“Hứa Thanh Tiêu.”

“Chỉ có vậy thôi sao?”

Đây chính là suy nghĩ trong lòng đại tướng quân Đồ Lỗ.

Khoảng sau gần nửa canh giờ.

Hoàng thất Man di có lời hồi đáp.

Đồng ý với quan điểm của đại tướng quân Đồ Lỗ, nhưng trăm vạn đại quân vẫn có chút không thoả đáng, tạm thời quyết định xuất ra bảy mươi vạn đại quân, giữ lại ba mươi vạn quân trấn thủ Man di.

Thân là hoàng đế, tự nhiên có điều phải suy nghĩ, không phải chỉ cố kị mỗi Đại Ngụy, có đôi lúc cũng là đề phòng đại tướng quân Đồ Lỗ có ý khác.

Đưa ra bảy mươi vạn đại quân, cũng đã là tín nhiệm cao nhất rồi.

Cho nên nhận được tin tức, đại tướng quân Đồ Lỗ cũng không nổi giận, ngược lại hiểu rõ ý của Man vương.

Bảy mươi vạn đại quân, cũng đủ rồi.

Đồng thời Man vương cũng thông báo thêm một tin tức khác.

Hai đại vương triều, cùng người âm thầm đứng sau lưng trong bóng tối, có ít nhất hai mươi vị Nhị phẩm cường giả, sẽ gia nhập vào chiến trường, nếu trong trường hợp cần thiết sẽ hỗ trợ bọn chúng, tiêu diệt Hứa Thanh Tiêu.

Giết không tha.

Đây là mật lệnh của Man vương, cũng khiến đại tướng quân Đồ Lỗ tràn đầy tự tin.

Hai mươi vị Nhị phẩm, nếu những người này cũng muốn gia nhập vào chiến trường, vậy liền có thể thu được thành quả cao nhất.

Vào thời điểm mấu chốt, sức mạnh lớn quá đi chứ.

Cứ như vậy.

Thời gian từng chút từng chút trôi đi.

Hai ngày này, bất kể là Đại Ngụy, hay Sơ Nguyên, hay kể cả Đột Tà, ba đại vương triều bao gồm cả Man di, đều đang thảo luận về chuyện này.

Hai nước đại chiến, một Đại Ngụy vừa mới trở lại thời kì hưng thịnh của mình.

Một Man di vốn đã hiếu chiến, còn có trong tay vũ khí bí mật.

Hai bên đại chiến, tất nhiên khiến cho thiên hạ phải ngó nhìn.

Thiên Lang sơn mạch, hai quân bên nào cũng gọi người, vốn ban đầu trăm vạn đại quân chỉ là một từ để mô tả thôi.

Nhưng hiện giờ, thật sự người ngựa hai bên đã tập hợp được trăm vạn.

Quá sức tưởng tượng.

Toàn bộ Thiên Lang sơn mạch đều là người, hơn nữa người nào cũng là quân tinh nhuệ, mất đi người nào là đáng tiếc người đó.

Trận đại chiến trước mắt này, được định sẵn rất đặc sắc, cũng được định sẵn sẽ chấn động thiên hạ.

Bất kể là Đại Ngụy thắng, hay Man di thắng, cái giá mà hai bên phải bỏ ra, chỉ sợ đều là những cái giá cực lớn.

Bình Luận (0)
Comment