Trong nước xuất hiện rất nhiều lời bàn tán.
Cho dù Hình bộ và Binh bộ đã áp chế, nhưng cũng không thể ngăn chặn cái miệng của người trong thiên hạ.
Chẳng qua trong triều đình thì triều đình cũng biết vì sao nữ đế lại đưa ra sự lựa chọn như vậy.
Nói tới nói lui thì thật ra chính là chờ Hứa Thanh Tiêu xuất hiện.
Chỉ là.
Ngày thứ bảy rồi.
Hứa Thanh Tiêu vẫn chưa từng xuất hiện.
Ngày thứ chín.
Ngày thứ chín rồi.
Vẫn không có bất kỳ chút động tĩnh nào.
vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên đã chuẩn bị xong hết tất cả.
Ngày thứ mười.
Cuối cùng, cũng đến ngày này.
Hứa Thanh Tiêu còn chưa kịp xuất hiện.
Mà hai đại vương triều đã chờ đợi không nổi nữa, mới già Tý mà đã phái người đến hỏi thăm rồi.
Nhưng thời gian cuối cùng lại bị kéo dài đến nghị quyết khi tảo triều.
Đây chính là sự chờ đợi sau cùng của Quý Linh.
Nhưng đợi mãi đến khi tảo triều.
Thân vương hai vương triều đã sớm chờ đợi trong điện.
Triều thần trầm mặc không nói gì, thời gian đến rồi nhưng vẫn không thấy bóng dáng Hứa Thanh Tiêu đâu như cũ.
Rất nhiều tiếng thở dài vang lên.
Sau một khắc.
Nữ đế xuất hiện. Nàng không tiếp tục trì hoãn thời gian thêm nữa.
Trong khoảng thời gian mười ngày này, nàng cũng đã có sự lựa chọn.
Vương triều Đại Ngụy.
Bên trong đại điện.
Thân vương hai triều trở lại.
Có điều cho dù biên quan đã đánh thắng trận, biểu hiện của hai vị thân vương cũng không quá ngạo mạn hống hách.
Bọn hắn tất nhiên biết hai triều đã thắng như thế nào.
Mỗi người đều lấy tính mạng của mười vạn tướng sĩ tinh nhuệ để giành lấy thắng lợi ở biên quan.
Nếu như thật sự đánh trận thì loại hành vi này gọi là bị ung não, nhưng trận chiến này đánh rất khí thế, không vì mục đích gì khác.
Cho nên, bọn hắn cũng không thể kiêu ngạo nổi.
Hơn nữa ý đồ của vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên là vẫn muốn chia sẻ Thần Võ đại pháo, chỉ cần được cho đại pháo thì hết thảy đều dễ bàn.
Trong khi hai vị thân vương đang suy tư.
Bóng dáng của Nữ đế bỗng nhiên xuất hiện.
Trong đại điện.
Nữ đế đi tới, ngồi vào long ỷ.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
Quần thần cao giọng hô to, bách quan lễ bái, hai vị thân vương cũng không dám tự cao tự đại, cũng hành đại lễ tỏ ý tôn trọng.
Nhìn về phía hai vị thân vương, Nữ đế tỏ ra cực kỳ thẳng thắn, từ tốn mở miệng.
“Đêm qua, Giám Thiên ti quan sát thiên tượng, phát hiện có họa huỳnh hoặc (huỳnh hoặc là tên gọi khác của sao Hỏa). Trên toàn Trung châu e rằng sẽ phát sinh chiến loạn. Trẫm vẫn luôn lo nghĩ cho bách tính thiên hạ, nguyện chia sẻ Thần Võ đại pháo của Đại Ngụy cho hai triều.”
“Coi như Thần Võ đại pháo nhị phẩm là vật hữu nghị giữa hai triều.”
Nữ đế lập tức lên tiếng. Nàng không kéo dài thời gian, cũng không còn che che giấu giấu nữa, nàng liền lấy ra Thần Võ đại pháo nhị phẩm lấp kín miệng hai đại vương triều.
Quả nhiên, nghe thấy Nữ đế Đại Ngụy nói sẽ lấy đại pháo nhị phẩm ra, hai vị thân vương tức khắc vui mừng khôn xiết.
Mục tiêu của bọn hắn chính là Thần Võ đại pháo nhị phẩm, nếu như hôm nay Nữ đế còn tiếp tục trì hoãn, vậy thì Vương triều Sơ Nguyên và Vương triều Đột Tà sẽ không khách sáo nữa.
Trên lý luận, thông qua phân tích từ mọi mặt, mọi người đều cho rằng, hôm nay Nữ đế vẫn sẽ trì hoãn một phen.
Tuy không biết Đại Ngụy rốt cuộc đang chần chờ cái gì, có người nói là chờ Hứa Thanh Tiêu xuất quan, cũng có người nói Đại Ngụy không nỡ bỏ, còn có người nói Đại Ngụy đang âm thầm sắp xếp, chờ đến thời khắc mấu chốt sẽ thẳng thắn tuyên chiến.
Nhưng ba ý kiến này đều không thể thành lập, bất luận là Hứa Thanh Tiêu xuất quan hay là âm thầm sắp xếp cũng không thể giải quyết được phiền phức này.
Hứa Thanh Tiêu xuất quan rồi thì sao?
Trực tiếp phát động đại chiến nhất phẩm? Thiên hạ loạn chiến? Nếu như thế, Đại Ngụy cũng không chống đỡ được.
Còn sáu vị nhất phẩm của Tiên môn, không đến thời khắc quan trọng bọn họ sẽ không ra tay, bảo bọn họ chủ động đi giết chóc là không thể nào.
Nếu như làm vậy, những thế lực khác cũng không đồng ý.
Sở dĩ chiến tranh giữa các vương triều cấm nhất phẩm, là vì nếu nhất phẩm tham gia sẽ dẫn đến hậu quả không thể tưởng tượng.
Không có ai muốn đại chiến cả, trên thực tế Vương triều Đột Tà và Vương triều Sơ Nguyên cũng không muốn dẫn tới đại chiến.
Nhưng bọn hắn cũng bị ép buộc.
Đại Ngụy có Thần Khí như vậy, nếu hiện tại không dựa vào chiến tranh để kiềm hãm, vậy thì qua hai ba mươi năm nữa, người chết chính là bọn hắn.
Cũng giống trước kia Đại Ngụy bạc nhược như thế, căn cơ cũng sắp hết, Vương triều Sơ Nguyên và Vương triều Đột Tà cũng chỉ là khiến cho Man quốc ghét bỏ Đại Ngụy thêm thôi.
Thậm chí Vương triều Sơ Nguyên còn từng âm thầm trợ giúp cho Đại Ngụy một phần nữa kìa.
Sở dĩ làm tất cả những điều đó đều là vì cân bằng.
Những việc mà hai vương triều làm quả thật không là gì cả, nhưng đây là đứng ở góc độ của bọn chúng.
Đứng ở góc độ của Đại Ngụy, trên cơ bản là hai triều đang ép Đại Ngụy không được gây chiến.
Nhưng hết thảy đều hướng tới phương hướng phát triển tốt nhất.
Đại Ngụy giao ra Thần Võ đại pháo nhị phẩm, hai triều ngừng chiến, mọi người ở Trung châu hòa thuận cùng nhau phát triển, ngươi tốt ta tốt mọi người đều tốt.
“Thánh ân của Đại Ngụy, triều ta suốt đời không quên, khấu tạ bệ hạ.”
Thân vương Đột Tà không chút dông dài, lập tức quỳ trên mặt đất khấu Nữ đế một lạy, đồng thời cũng tỏ ra cực kỳ kích động.
Thân vương Sơ Nguyên cũng vậy, hai vị thân vương vô cùng hưng phấn.
Có điều, trên đại điện, âm thanh của Nữ đế lại tiếp tục vang lên.
“Nếu đã là nhị phẩm, Đại Ngụy đã thể hiện thành ý, vậy hai triều cũng phải thể hiện thành ý của mình chứ nhỉ.”