Tin tức này đúng thật là khiến Hứa Thanh Tiêu chấn kinh rồi, hắn đã từng suy đoán nguồn gốc và thân phận của Cổ Kinh đan thần, nhưng chưa từng nghĩ rằng, tên này lại chính là Vân Du chân nhân.
Nếu Cổ Kinh đan thần không nói dối, như vậy tất cả chân tướng e rằng đều đã có đáp án.
"Thế sao ngươi lại thành ra bộ dạng này, xảy ra chuyện gì vậy? Ngươi chưa chết hả? Bốn người còn lại là ai?"
Hứa Thanh Tiêu tò mò hỏi.
Trong lòng hắn thoáng chốc đã xuất hiện một đống câu hỏi, cũng có rất nhiều ngờ vực, giờ nói ra hết một lèo.
"Nói ra thì dài lắm, chuyện này phải bắt đầu nói từ rất lâu rất lâu về trước."
Cổ Kinh đan thần có vẻ vô cùng thổn thức.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu nào có kiên nhẫn nghe gã lê thê kể lể, càng không muốn lãng phí thời gian.
"Nói ngắn gọn đi, đại khái có chuyện gì xảy ra là được."
Hứa Thanh Tiêu nói.
Khiến Cổ Kinh đan thần phát cáu lên nói: "Tính cách người trẻ tuổi giờ nóng nảy quá đi mất."
"Chuyện này không thể tránh khỏi được."
"Mấy trăm năm trước, ta bước vào Tiên đạo Nhất phẩm, là Hư tiên trẻ nhất bấy giờ, lúc đấy nổi bật không kém gì ngươi, cả thất đại Tiên môn đều phải gọi ta một tiếng Tiên nhân đấy, mỗi năm niên thọ đản, ba đại vương triều đều dâng đủ loại hạ lễ lên cho ta, tỏ lòng kính trọng."
"Nhưng đã là kẻ thiên kiêu, sao lại đình trệ tu vi được? Ta vẫn cho rằng, phía trên Nhất phẩm ắt phải có cảnh giới cao hơn nữa, là tiên nhân cũng được, chẳng phải tiên nhân cũng không sao."
"Nhất phẩm chắc chắn chưa phải điểm kết thúc."
"Nhưng nghĩ miết vài chục năm, cũng chưa đưa ra được bất cứ kết quả nào, ngay tại lúc này, có mấy người tìm đến ta báo cho ta biết có thể đánh cắp được bí mật của thiên địa, bước lên siêu phẩm."
"Ta tin họ, hợp tác cùng họ..."
Cổ Kinh đan thần chậm rãi nói rõ, nhưng ngay lúc này lại bị Hứa Thanh Tiêu đánh gãy.
"Tin bọn họ? Thế ngươi cũng muốn tạo đại sát nghiệt à?"
Hứa Thanh Tiêu không nhịn được nhíu mày nói.
"Nghe ta nói hết đã."
"Ta đường đường là Hư Tiên, là tu sĩ Nhất phẩm trẻ tuổi nhất từ xưa đến nay sao có thể đi làm chuyện bỉ ổi như vậy được?"
Cổ Kinh đan thần hơi tức giận, nhưng mà nói đúng hơn, phải nói là Vân Du chân nhân.
"Họ tìm đến ta, cũng không bảo ta là phải huyết tế chúng sanh, mà nói với ta, nghiên cứu Thượng cổ Ma Thần, thông qua tài liệu lịch sử từ thời Thượng cổ và bên trong một vài ngôi mộ cổ, tìm kiếm dấu vết về siêu phẩm."
"Nếu bảo với ta là phải huyết tế chúng sinh, ta đương nhiên không đồng ý rồi."
"Mãi sau này, chúng ta phát hiện ra một ngôi mộ lớn, bên trong mộ ghi lại truyền thuyết Ma thần, còn có phương pháp huyết tế, bao gồm giam cầm bên trong Ma Vực, năm người chúng ta biết được, từ lúc này đã phát sinh sự chia rẽ."
"Lúc đó ta dùng toàn lực ngăn đám người đó lại, bọn họ cũng đã đồng ý hết rồi, nhưng mà sau mới phát hiện ra đấy chẳng qua chỉ là tình cảnh mà chúng bố trí sẵn từ sớm để thử ta mà thôi."
"Biết được tâm ý của ta xong, mấy người đã trong thời khắc quan trọng đồng loạt ra tay tập kích giết ta, cũng may bên trong nguyên thần của ta có một lá bùa, khi cơ thể ta bị huỷ, nguyên thần sẽ lẩn trốn ra ngoài phạm vi mười vạn dặm."
"Lúc đó cơ thể ta bị huỷ, nguyên thần tháo chạy vừa lúc bắt gặp một tiên thi, ta vốn định bám vào trong tiên thi đó."
Lúc gã nói tới đây, Hứa Thanh Tiêu không nhịn nổi ngắt lời.
"Xác tiên?"
"Xung quanh không phải có Nhất phẩm của Đại Nguỵ trấn thủ à?"
Hứa Thanh Tiêu hơi líu lưỡi, cái gã Vân Du chân nhân này đúng là ngông thật, đến cả tiên thi cũng dám để ý đến.
"Đừng có ngắt lời ơ, nghe ta nói xong đã."
"Xung quanh đúng là có Nhất phẩm trấn thủ, nhưng lúc ấy hình như xảy ra chuyện gì đó, họ không rảnh để ý đến ta, cũng không phát hiện ra ta."
"Cho nên ánh mắt của ta liền dính chặt lên tiên thi đấy."
Vân Du đạo nhân đáp.
Câu này Hứa Thanh Tiêu gật gù, tính ra còn có hợp lý.
Tiên thi xuất hiện vấn đề, cũng không phải chuyện một hai lần gì, cũng chẳng có gì đáng để nói.
"Kết quả thì sao?"
Hứa Thanh Tiêu hỏi.
“Kết quả?”
"Kết quả là ta vừa mới bước vào trong tiên thi, đã bị một thứ sức mạnh đánh nát luôn tại chỗ, suýt chút nữa tan thành bụi, tiên thi đấy đúng là khủng bố thật, sau này ta mới biết được, tiên thi này là tồn tại từ trên trời rơi xuống, là cơ thể do thiên địa ngưng tụ thành, chẳng có cái gì được gọi là nguyên thần nào hết."
"Lúc đó nguyên thần của ta sắp mất sạch rồi, vào thời khắc mấu chốt, ta phát hiện bên trong tiên thi có giấu một lò luyện đan, ngẫm thử xem, ai ngờ lại thành công thật."
Vân Du đạo nhân nói hết tiền căn hậu quả ra.
Khi nhắc đến chuyện này, gã còn hơi khó chịu, cảm thấy vận hạn của mình xui xẻo quá.
Nếu không có suy nghĩ này, thì gã còn có thể tìm một cơ thể khác để sống lại, cho dù tìm một tử thi cũng được.
"Lò luyện đan?"
"Lò luyện đan bên trong tiên thi? Vậy vì sao ngươi muốn luyện đan?"
Hứa Thanh Tiêu tiếp tục hỏi.
"Lò luyện đan này ẩn chứa cực nhiều âm lực, chỉ trong quá trình luyện đan mới có thể triệt tiêu được âm lực này, luyện càng nhiều thì triệt tiêu càng nhiều, xong thì ta có thể thoát ra khỏi lò luyện đan này, đắp nặn lại cơ thể một lần nữa."
"Nếu không, ngươi nghĩ ta vì cái gì mà suốt ngày bắt ngươi phải đi luyện đan?"
Vân Du đạo nhân tức giận nói.
Cũng giải thích tại sao gã phải đi tìm người luyện đan suốt.
"Hiểu."
"Vậy bốn người còn lại rốt cuộc là ai?"
Hứa Thanh Tiêu tiếp tục hỏi.
Trên thực tế, lai lịch và thân phận của Vân Du đạo nhân cũng chưa phải quan trọng nhất, gã trở thành lò luyện đan, bất luận hắn nói thật hay giả, ý nghĩa cũng không quá lớn, ít nhất đối với mình mà nói cũng chẳng ảnh hưởng được gì.
Bốn người còn lại mới là mấu chốt.