Nhưng mà, vẫn có thần tử không nhịn được nói.
"Thần Võ đại pháo Nhất phẩm có giá trị cực cao với Đại Ngụy, sức ảnh hưởng của nó đối với cả Trung châu này không chỉ là một trăm năm, thậm chí là cả ngàn năm."
Chỉ cần Đại Ngụy không đòi Đột Tà ta cắt đất, vậy muốn đòi bao nhiêu vật tư cũng không sao."
"Nói câu tàn nhẫn hơn, dù Đại Ngụy có bắt chúng ta cắt đất, nhường một quận cho Đại Ngụy, cũng chẳng có gì to tát hết."
"Đạo lý này chúng ta rõ, Đại Ngụy cũng rõ, rốt cuộc Đại Ngụy đang muốn làm cái gì? Tại sao lại cho chúng ta Thần Võ đại pháo?"
"Khả năng duy nhất ở đây, liệu Đại Ngụy có mấy trăm khẩu Thần Võ đại pháo đúng không?"
Có thần tử nói, hắn suy đoán Đại Ngụy phải chăng có mấy trăm khẩu Thần Võ đại pháo, cho nên lấy hai khẩu ra, chính là để đổi lấy tài nguyên, từ đó gián tiếp làm suy kiệt tài nguyên của hai đại vương triều.
Chuyện này không phải là không thể.
Tuy nhiên Công bộ thượng thư là người đầu tiên đứng ra lắc đầu nói.
"Không thể nào."
"Đây là chuyện không thể."
"Thứ quan trọng nhất của Thần Võ đại pháo Nhất phẩm yêu cầu chính là linh kim cực phẩm."
"Thứ này dù trong vương triều Đột Tà ta, chi toàn lực cả nước cũng chỉ chế ra được dưới hai khẩu pháo thôi."
"Đại Ngụy dù có mượn sức của cả thất đại Tiên môn, ba, bốn khẩu đã là cực hạn của cực hạn rồi."
"Mấy trăm khẩu Thần Võ đại pháo, Đại Ngụy lấy cái gì để luyện chế? Lời này không có căn cứ!"
Công bộ thượng thư cực kỳ tự tin nói.
Hắn không cho rằng Đại Ngụy có nhiều Thần Võ đại pháo đến vậy, không phải coi thường Đại Ngụy, mà vấn đề nằm ở nguyên vật liệu.
Nói xong, mọi người ngược lại cũng thấy hợp lý.
"Nhưng nếu Đại Ngụy có thật thì sao?"
Có người không nhịn được hỏi.
"Không có được."
"Nếu có lắm nguyên vật liệu như thế, thần lấy chết tạ tội."
Công bộ thượng thư vẫn tự tin như trước.
Linh kim cực phẩm từ xưa đến nay chỉ có ít ỏi bấy nhiêu, Đại Ngụy chạy đi đâu đào ra lắm Thần Võ đại pháo thế?
Đã nói đến lời này rồi, chúng thần cũng không biết nên nói tiếp cái gì nữa.
Mà đại đế Đột Tà nói.
"Thôi bỏ đi, dù Đại Ngụy có âm mưu quỷ kế gì, việc cần thiết nhất hiện giờ là đổi được Thần Võ đại pháo."
"Lễ bộ thượng thư, chuyện này toàn quyền giao cho khanh phụ trách, trẫm chờ tin tốt từ khanh, phải dùng tốc độ nhanh nhất, vận chuyển Thần Võ đại pháo Nhất phẩm về Đột Tà."
Đại đế Đột Tà nghiêm túc nói.
"Xin bệ hạ yên tâm, thần chắc chắn sẽ dốc toàn lực."
Lễ bộ thượng thư quỳ lạy trên mặt đất nói.
Mà Công bộ thượng thư cũng theo đó nói thêm vào.
"Bệ hạ, chỉ cần mang Thần Võ đại pháo Nhất phẩm về đây, thần có thể bảo đảm, trong vòng mười năm sẽ dốc toàn lực luyện chế ra được ba khẩu Thần Võ đại pháo, tính thêm một khẩu này thì Đột Tà ta đã có bốn khẩu Thần Võ đại pháo trấn thủ tứ phương, mặc dù vất vả mười năm, hai mươi năm, Đột Tà có thể quay về đỉnh cao."
"Giao dịch Thần Võ đại pháo là nước cờ sai lầm nhất của vương triều Đại Ngụy."
Công bộ thượng thư nghiêm túc nói.
Nói xong, đại đế Đột Tà cực kỳ vừa ý.
Các triều thần cũng không nói gì nữa.
Quả thật, mặc dù như thế nào, Đại Ngụy đã chấp thuận giao dịch Thần Võ đại pháo Nhất phẩm rồi, đối với Đột Tà mà nói đây chính là một chuyện tốt.
Vì thế.
Vương triều Đột Tà đã quyết định xong.
Tình huống bên vương triều Sơ Nguyên cũng chẳng khác gì mấy so với vương triều Đột Tà, ý tưởng của hai đại vương triều đều giống nhau như đúc.
Người ta đã đồng ý cho, vì sao phải từ chối?
Chỉ vì sợ người khác có âm mưu gì à?
Đây cũng là chuyện không có đạo lý gì hết.
Mà cùng lúc đó.
Bên trong vương triều Đại Ngụy.
Trong phủ Hình bộ, dáng người Hứa Thanh Tiêu chậm rãi xuất hiện ở chỗ này.
Sự xuất hiện của Hứa Thanh Tiêu, làm kinh động đến toàn Hình bộ.
Chỉ trong hai năm ngắn ngủi, Hứa Thanh Tiêu đã vang danh thiên hạ, đừng nói là Đại Ngụy, trên đời này ai mà không biết đến Hứa Thanh Tiêu?
Bởi vì Hứa Thanh Tiêu đã từng ở Hình bộ một thời gian, cho nên quan chức làm việc ở Hình bộ đều sẽ tự nhận là có quen biết với Hứa Thanh Tiêu và họ đều cảm thấy tự hào về điều này.
Chỉ là, trong phòng Thị lang.
Hoa Tinh Vân ngồi yên tĩnh trước mặt Hứa Thanh Tiêu, trông vô cùng bình tĩnh.
Từ khi Hoa Tinh Vân quay trở về Đại Ngụy.
Thời gian trôi qua cũng được tầm nửa năm rồi, từ lúc trước là Thất phẩm, bây giờ đã thành thị lang của Hình Bộ.
Tốc độ thăng cấp thật nhanh.
Nhưng đối với Hoa Tinh Vân mà nói, trở thành thị lang Hình bộ cũng chẳng được coi là chuyện rất là vinh quang gì.
Chung quy đối với hắn, nếu không có Hứa Thanh Tiêu, thành tựu của hắn trở thành thượng thư cũng chẳng phải chuyện hiếm lạ gì.
Lúc này, trong nơi ở của thị lang.
Bóng Hứa Thanh Tiêu vừa xuất hiện.
Hoa Tinh Vân đang phê duyệt hồ sơ, chậm rãi đặt hồ sơ trong tay xuống.
Sau đó nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu.
Hình như hắn đã sớm đoán được sẽ có một ngày như vậy, không có bất cứ khủng hoảng nào.
"Đợi ngươi đã lâu rồi."
Tiếng nói của Hoa Tinh Vân vang lên.
Thậm chí còn đứng dậy châm trà cho Hứa Thanh Tiêu,
"Không cần khách sáo như thế."
"Nói thẳng đi."
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Bên trong phòng.
Hứa Thanh Tiêu ngồi xuống, Hoa Tinh Vân không rời khỏi Đại Ngụy, dám ở lại chỗ này. Hiển nhiên có chuyện muốn nói với mình.
Đã như vậy, Hứa Thanh Tiêu cũng từ tốn ngồi xuống, tâm sự cùng hắn một phen.
“Ngươi muốn biết cái gì?”
Hoa Tinh Vân mở miệng, thong thả nói.
“Nên nói là ngươi muốn nói gì.”
Hứa Thanh Tiêu cũng thong dong ngồi trước mặt Hoa Tinh Vân nói.
Mặc dù đã biết rằng Hoa Tinh Vân là kẻ chủ mưu đằng sau, thêm vào việc hắn ta không rời khỏi Đại Ngụy mà đang ngồi trước mặt mình, Hứa Thanh Tiêu căn bản là không sợ những thủ đoạn của hắn ta.
Trừ phi nắm trong tay siêu phẩm, nếu không cho dù hắn ta có thuật thông thiên cũng bị áp chế.
Tất nhiên, Hứa Thanh Tiêu muốn cho Hoa Tinh Vân một cơ hội để hắn tự nói ra.