Mặt trời sắp lặn.
Hứa Thanh Tiêu lẳng lặng ngồi phía sau hắn, nhìn thấy hết thảy, trong lòng của hắn cũng có chút không đành lòng, nhưng hắn biết, Hoa Tinh Vân bắt buộc phải chết.
Đây là chuyện không có cách nào khác.
“Hứa huynh, nghe ta khuyên một lời, nếu như không có át chủ bài tuyệt đối, chớ vội tấn thăng, bọn họ cũng có một vài thủ đoạn.”
“Ngươi còn sống, thì tất cả vẫn còn hy vọng.”
“Nếu như ép bọn chúng quá, không người nào có thể đạt được lợi ích”
“Bọn chúng đều là những tên điên, nếu như ép bọn chúng quá, cũng không phải là chuyện tốt.”
Hoa Tinh Vân lên tiếng, tại thời khắc cuối cùng, hắn nhắc nhở Hứa Thanh Tiêu những chuyện này.
Đối mặt với những lời nhắc nhở Hoa Tinh Vân, Hứa Thanh Tiêu nhẹ gật đầu.
Thời khắc hấp hối.
Hứa Thanh Tiêu cũng lên tiếng, nói với Hoa Tinh Vân át chủ bài của mình.
“Một ngàn khẩu Thần Võ đại pháo, có thể giải quyết những vấn đề này không.”
Hứa Thanh Tiêu lạnh nhạt mở miệng.
Cuối cùng, hắn lại nhắc một câu.
“Là nhất phẩm.”
Lời này nói ra, trên mặt Hoa Tinh Vân, lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Hắn trầm tư một lát, cuối cùng mở miệng.
“Ta đã hiểu suy nghĩ của ngươi rồi.”
“Cũng coi như biết ngươi vì sao ngươi không sợ.”
“Một ngàn khẩu nhất phẩm Thần Võ đại pháo, đủ để phá vỡ hết thảy mọi thứ.”
“Kế hoạch của bọn họ, không thành được.”
Hoa Tinh Vân thở dài một cái, hắn cũng coi như hiểu vì cái gì Hứa Thanh Tiêu muốn hắn chết.
Có một ngàn Khẩu đại pháo thần võ, quả thực là không cần trợ giúp của mình.
Đối Hứa Thanh Tiêu mà nói, hắn không cần bất cứ giúp đỡ gì, chỉ cần diệt trừ hết thảy nguy hiểm.
“Hoa huynh.”
Cũng chính tại lúc này, Hứa Thanh Tiêu mở miệng lần nữa.
“Có một vấn đề, ta muốn hỏi ngươi.”
“Tuân Tử, rốt cuộc là ai?”
“Hắn có tham dự vào hay không?”
Hứa Thanh Tiêu mở miệng, chuyện liên quan tới thân phận của Tuân tử, Hứa Thanh Tiêu không rõ, nhưng người này, tuyệt đối không phải đơn giản như từ vẻ ngoài của hắn.
“Tuân Tử?”
"Hắn ta có quan hệ với tôi. Nói chính xác là có liên quan đến người muốn ăn mòn ý thức của tôi trước đây. Hai người là huynh đệ cùng một môn phái, Tuân Tử không chọn hợp lực mà từ chối, còn không ngừng can ngăn hắn, nhưng cuối cùng hai người cũng mỗi người một ngã.”
“Hắn không có vấn đề gì lớn.”
Hoa Tinh Vân đơn giản thuật lại một phen.
Nhưng lời nói này, Hứa Thanh Tiêu sẽ không quá tin tưởng.
Tuân Tử chắc chắn cất giấu bí mật.
Còn về là bí mật gì, Hứa Thanh Tiêu sẽ không đi truy đến cùng, đem tương lai nguy cơ giải quyết hết là được, dù là Tuân Tử cất giấu nhiều bí mật hơn nữa, kết quản không bị thay đổi là được.
Rất nhanh, khoảng nửa canh giờ trôi qua.
Thanh âm cuối cùng của Hoa Tinh Vân vang lên.
“Hứa huynh.”
“Kiếp sau gặp lại.”
Cuối cùng, hắn lưu lại câu nói này, liền triệt để tắt thở.
Hứa Thanh Tiêu có chút trầm mặc, ở một bên lẳng lặng chờ đợi.
Cho đến một canh giờ sau.
Sau khi Nguyên Thần của Hoa Tinh Vân cũng triệt để tan biến, Hứa Thanh Tiêu mới yên lòng.
Hoa Tinh Vân đã chết triệt để.
Trong năm người, đã giải quyết xong một người
Cộng với Du Vân đạo nhân, cùng sư phụ của Già Lam, còn có Lữ Thánh.
Vẫn còn lại một người cuối cùng.
Vĩnh Bình thân vương.
Bất quá, Hứa Thanh Tiêu tạm thời đem Lữ Thánh cùng Già Lam thần tăng tính chung.
Lữ Thánh rốt cuộc đã chết hay chưa, Hứa Thanh Tiêu không biết.
Tính đến hắn, sẽ không có sai sót.
Già Lam thần tăng sư phụ mặc dù chết rồi, nhưng hắn vẫn còn.
Đương nhiên.
Bây giờ người quan trọng nhất.
Chính là Vĩnh Bình thân vương.
Nếu là giải quyết triệt để hắn, vậy thì quả thật không có vấn đề gì lớn.
Một trận đại loạn kinh thiên, cũng dừng ở đây.
Chỉ là rất nhanh.
Một tin tức truyền đến.
Vĩnh Bình thân vương biến mất.
Không rõ tung tích.
Khi tin tức truyền đến, trên cơ bản có thể xác định, Vĩnh Bình thân vương đích thực là người ẩn náu phía sau Đại Ngụy.
Mà cùng lúc đó.
Vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên đã phái người đến đây, hội đàm liên quan tới chuyện giao dịch nhất phẩm đại pháo thần võ.
...
Vẫn là Hình Bộ.
Hứa Thanh Tiêu trở về.
Hắn đang định báo tin tức về Hoa Tinh Vân cho Trương thượng thư.
Nhưng khi vừa tới Hình bộ, Trương Tĩnh liền báo cho Hứa Thanh Tiêu một chuyện.
“Thủ Nhân, bệ hạ lệnh cho Hình Bộ bí mật điều tra Vĩnh Bình thân vương. Qua sự điều tra tỉ mỉ của thám tử, ba năm dạo gần đây, Vĩnh Bình thân vương căn bản chưa từng xuất đầu lộ diện. Bất luận là người trong vương phủ hay là thuộc hạ của Vĩnh Bình thân vương, trong ba năm này cũng không có thấy ông ta.”
“Hiện tại tung tích cũng không rõ, không biết đã đi đâu.”
Trong phòng Hình bộ thượng thư, Trương Tĩnh đang lên tiếng báo cho Hứa Thanh Tiêu biết sự tình về Vĩnh Bình thân vương.
Hôm qua Nữ đế đã bảo ông ta âm thầm điều tra, nhưng hôm nay đã có kết quả, cho nên việc đầu tiên ông ta làm là tìm Hứa Thanh Tiêu báo cáo việc này lại.
Trong phòng.
Sau khi biết được việc này, Hứa Thanh Tiêu cũng không quá kinh ngạc.
Năm người phía sau màn, hiện giờ lộ ngoài sáng chỉ còn lại một mình Vĩnh Bình thân vương.
Hoa Tinh Vân ở lại Đại Ngụy, là bởi vì y chưa hoàn toàn bị ăn mòn ý thức, y vẫn còn muốn cống hiến cho Đại Ngụy. Nói cách khác, cho dù Hoa Tinh Vân có tính toán tốt đẹp như thế nào thì y cũng không muốn tham gia nữa.
Cho nên y nguyện ý ở lại Đại Ngụy, chủ động tới chờ Hứa Thanh Tiêu.
Có điều Hứa Thanh Tiêu quá mức cẩn thận, không giữ lại Hoa Tinh Vân mà thôi.
Nhưng Vĩnh Bình thân vương từ đầu tới đuôi đều là người tham dự.
Thậm chí nói kế hoạch này có khả năng là do Vĩnh Bình thân vương phát hiện trước, tuy rằng chỉ là suy đoán, nhưng cũng không thể loại trừ.
Dĩ nhiên Vĩnh Bình thân vương sẽ không bó tay chịu trói.
Ông ta còn muốn đấu tiếp.