Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 768 - Chương 768: Sứ Thần Đến? Giết Sứ Thần! Đường Quốc Thất Thế! Đường Vương Phun Máu! (1)

Chương 768: Sứ Thần Đến? Giết Sứ Thần! Đường Quốc Thất Thế! Đường Vương Phun Máu! (1)

“Hứa đại nhân, đến cả người của Đường quốc mà ngài cũng có thể mua chuộc được sao?”

Xạ Dương hầu thật sự không biết nói sao cho phải.

Hắn biết Hứa Thanh Tiêu mạnh mẽ.

Nhưng điều làm cho hắn không ngờ đến chính là đến cả binh tướng của Đường quốc mà cũng bị Hứa Thanh Tiêu xúi giục.

Chuyện này đúng là... ngoài dự đoán à nha.

“Hầu gia, thế mà ngài lại không biết à, Hứa đại nhân lợi hại thế nào chứ, trước khi Phàn quốc bị diệt thì Hứa đại nhân đã tự mình liên lạc với bọn ta rồi.”

“Bọn ta cũng cam tâm tình nguyện quy thuận Đại Ngụy, hầu gia, ngài không biết đâu, bọn ta vốn không muốn tạo phản, toàn là bị đám người kia ép mà thôi.”

“Cho nên khi Hứa đại nhân chiêu an, bọn ta đã đồng ý ngay lập tức, đám chó má kia, đám dị tộc thối tha, chúng xem bọn ta như đám người đi chịu chết, lợi ích thì bọn ta không có phần, chuyện xấu thì để cho bọn ta gánh.”

“Hứa đại nhân bảo bọn ta đi dụ dỗ người Đường quốc, chẳng qua bọn ta cũng lựa được người thích hợp. Bọn ta đã quan sát vài ngày, cuối cùng cũng phát hiện ra nhị hoàng tử Đường quốc cực kỳ không phục thái tử Đường quốc.”

“Cho nên bọn ta...”

Người này nói rất nhiều lời vô bổ, nói hết tất cả tiền căn hậu quả ra một lần, Xạ Dương hầu muốn nghe nhưng lại không muốn nghe, chủ yếu là hắn không muốn nghe tên này nói nhảm quá nhiều.

Vì vậy hắn đã ngắt ngang lời nói:

“Các ngươi đi xúi giục nhị hoàng tử.”

Xạ Dương hầu hỏi.

“Đâu có, bọn ta đi dụ dỗ thập hoàng tử.”

“Hầu gia, ngài nghe tội thần nói nè, mục tiêu ban đầu của bọn ta đúng là nhị hoàng tử, bọn ta âm thầm nói cho Hứa đại nhân nghe, kết quả là Hứa đại nhân không chịu để cho bọn ta đi dụ dỗ nhị hoàng tử mà muốn chọn một vị hoàng tử không có hy vọng leo lên hoàng vị nhất.”

“Ý của Hứa đại nhân là mặc dù nhị hoàng tử không phục đại hoàng tử nhưng loại người này có tài năng, đồng thời hắn cũng là người hiểu được thị phi, biết khi Đường quốc bị diệt thì cho dù đến lượt hắn làm hoàng đế thì cũng chẳng có lợi ích tốt đẹp gì nhiều, sẽ bị Đại Ngụy khống chế chặt chẽ trong tay.”

“Cho nên vô cùng nguy hiểm, mà tìm một vị hoàng tử vô dụng là thích hợp nhất.”

Đối phương giải thích như vậy.

Sau khi Xạ Dương hầu nghe xong lời này, vẻ mặt ông ta không nhịn được lộ ra sự tán thành.

Hứa Thanh Tiêu đúng là thông minh quá đi.

Đúng là tính toán kỹ lưỡng mà, nếu như đổi lại là ông ta, chỉ sợ cũng sẽ lựa chọn nhị hoàng tử, dù sao thì nhị hoàng tử cũng không phục thái tử, hắn muốn trở thành hoàng đế Đường quốc.

Nhưng Hứa Thanh Tiêu lại suy tính sâu xa hơn nữa, nhị hoàng tử Đường quốc đúng là muốn trở thành hoàng đế thật, nhưng hy sinh toàn bộ Đường quốc để đổi lấy ngôi vị hoàng đế không có chút tác dụng này, ai mà đồng ý?

Nhưng những người như bát hoàng tử, cửu hoàng tử, thập hoàng tử gì đó thì lại không giống vậy.

Về cơ bản thì bọn họ không thể nào tranh đoạt ngôi vị hoàng đế được, tương lai chờ sau khi thái tử đăng cơ, đoán chừng bọn họ sẽ trở thành phiên vương hoặc là tiến hành nội cung tranh đấu.

Nếu như vậy may không tốt thì có thể sẽ chết.

Nhưng bây giờ lại có người xuất hiện nói với ngươi ta có thể để ngươi làm hoàng đế, chẳng qua là có điều kiện, điều kiện chính là ngươi phải nghe lời ta.

Ngươi có làm hay không? Tin chắc rằng không có hoàng tử nào mà không đồng ý hết.

Vừa có thể ôm đùi, vừa có thể trở thành hoàng đế, về phần có quyền lợi hay không cũng không quan trọng, bản thân vui vẻ là được rồi, làm Đường vương rồi hằng năm lại tiến cống, đâu cần quan tâm bách tính thế nào, tôn nghiêm có tác dụng gì chứ?

Bản thân được ăn no uống tốt, cả nhà khỏe mạnh, về phần cái gì mà thái tử, cái gì mà phụ hoàng? Nói khó nghe một chút thì vô tình nhất chính là nhà đế vương, hoàng đế nhiều con trai như vậy, sẽ không quan tâm đến.

Mà sinh ra ở nhà đế vương thì cũng không thể nào có quá nhiều tình cảm với phụ hoàng mình.

Đây chính là mâu thuẫn bên trong hoàng thất.

Thế cho nên, thập hoàng tử bị mắc câu rồi, cầm thứ vốn không thuộc về chính mình đi đổi lấy vinh hoa phú quý.

Có đồ ngu mới không đồng ý.

“Thủ Nhân, ngươi đúng là thông minh tuyệt đỉnh.”

Xạ Dương hầu có hơi xúc động nói.

Cùng lúc đó, ánh mắt của hắn không khỏi nhìn về phía dị tộc này, giọng điệu bình tĩnh nói:

“Việc này ngươi làm không tệ, đợi đến khi đánh hạ Đường quốc rồi bản hầu sẽ nhớ công đầu của ngươi.”

“Đúng rồi, ngươi tên là gì?”

Xạ Dương hầu nói vậy, chỉ là hắn vẫn còn chưa biết tên của đối phương là gì.

“Tạ ân hầu gia, tạ ân hầu gia.”

“Tội thần chính là phó thống lĩnh của Xích Long nhất tộc.”

“Tên dị tộc của tội thần chỉ sợ đại nhân nhớ không nổi, đại nhân cứ nhớ tên Đại Ngụy của ta, ta có tên Đại Ngụy.”

“Gia gia của ta có một phần huyết mạch Đại Ngụy, trong cơ thể ta cũng có huyết mạch Đại Ngụy, gia gia ta họ Lý, cha ta hy vọng sau này ta có thể làm việc hào phóng sảng khoái, làm người trung can nghĩa đảm, cho nên đã lấy cho ta một cái tên, là Lý Đại Đảm.”

“Hầu gia cứ gọi ta Đại Đảm là được.”

Đối phương nói lảm nhảm một tràng cuối cùng cũng nói ra một cái tên quái dị, làm cho Xạ Dương hầu thật sự không biết nên nói cái gì cho tốt.

“Phó thống lĩnh? Thống lĩnh đâu?”

Xạ Dương hầu tò mò hỏi.

“Bị tội thần giết rồi, hắn cứ do dự không quyết, tội thần đã trực tiếp chém chết hắn, bây giờ bộ lạc Xích Long đều nghe theo lời nói của tội thần, mong hầu gia yên tâm, chắc chắn tội thần sẽ quét ngang hết tất cả các chướng ngại vì Đại Ngụy, giết sạch toàn bộ đám tạp chủng phản loạn này!”

“Chẳng qua ta hy vọng sau khi chuyện này qua đi, hầu gia có thể giúp cho tội thần một chuyện, chuyện mà cả đời này tội thần mơ ước nhất chính à đường đường chính chính được trở thành một người Đại Ngụy.”

“Nếu như hầu gia không chê, tội thần tình nguyện trở thành nghĩa tử của hầu gia.”

Lý Đại Đảm vô cùng kích động nói.

Những lời này của hắn đúng là không phải giả, trên thực tế thì quốc uy của Đại Ngụy đúng thật là đã ảnh hướng đến những dị tộc này.

Dù sao vinh quang năm đó của Đại Ngụy cũng còn đó.

Mà dù lần này có rất nhiều quốc gia trở mặt nhưng trên thực tế thì đa số các quốc gia đều không muốn làm thế.

Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu vẫn là các quốc gia này còn nhỏ yếu, trở mặt cũng không có lợi ích gì, có thực lực mạnh mới đồng ý trở mặt.

Giống như bộ lạc Xích Long, chính là một nước nhỏ, dùng danh xưng quốc gia để xưng hô là vì muốn tạo nên cảnh vạn nước triều bái nên mới cho bọn họ tự xưng là quốc gia.

Chẳng qua bọn bọ đều tự xưng mình là tộc.

Dù sao thì xưng là quốc gia cũng có hơi không biết xấu hổ.

Mà Hứa Thanh Tiêu chính là bắt được điểm này, có người tạo phản nhưng cũng có người không muốn tạo phản.

Tập hợp hơn một trăm quốc gia để tạo phản có đúng không?

Ta sẽ làm cho nội bộ các ngươi tan rã.

Bình Luận (0)
Comment