Lời này của Hứa Thanh Tiêu làm cho Nữ đế cũng có hơi trầm mặc.
Nhưng rất nhanh sau đó, Nữ đế tiếp tục mở miệng.
“Hứa ái khanh, đừng tự trách, vinh quang cả đời của tướng sĩ là bảo vệ quốc gia, chết trên chiến trường đối với bọn họ mà nói là vinh quang lớn nhất.”
“Chờ sau trận chiến này, trẫm sẽ tự mình viết văn chương chiêu cáo thiên hạ, tế điện các vị tướng sĩ.”
Nữ đế nói vậy, Hứa Thanh Tiêu cúi đầu về phía Nữ đế.
“Bệ hạ thánh minh.”
Sau đó, Hứa Thanh Tiêu lại tiếp tục im lặng
Thật ra nói tới nói lui cũng không phải do quốc lực Đại Ngụy không đủ mà là do thiếu thốn về mặt thời gian.
Nếu như lương thực của vương triều Đại Ngụy sung túc, bách tính an cư lạc nghiệp thì hắn có thể thật sự thi hành kế sách làm cho đất nước lớn mạnh rồi.
Làm sao để phát triển đất nước?
Trong tầm ngắm đều là chân lý.
Thứ như hỏa pháo kia chính là thần khí nghịch thiên đấy.
Nguyên lý hỏa pháo thì Hứa Thanh Tiêu có biết một chút, bỗng dưng chế tạo hỏa pháo thì không được nhưng vấn đề ở đây là thế giới tu tiên.
Hứa Thanh Tiêu vẫn muốn hiểu rõ về tiên đạo.
Không phải vì hắn muốn tu tiên đạo mà là hắn có ý đồ muốn dùng tiên đạo phối trộn vào khí giới.
Về mặt quân sự thì chế tạo hỏa pháo.
Mặt nông nghiệp thì tạo ra phân hóa học.
Về sản xuất thì chế tạo quốc khí.
Nói to gan hơn một chút thì chính là chuyển hướng từ nông nghiệp thành công nghiệp.
Mà dựa vào năng lực của hắn, muốn tạo ra chuyển biến thời đại là chuyện không thể nào.
Bởi vì quá không hợp lẽ thường, tri thức của Hứa Thanh Tiêu có hạn, hắn biết rất nhiên nguyên lý nhưng nếu bảo Hứa Thanh Tiêu làm thì chưa chắc hắn có thể làm được.
Ví dụ như điện lực, nguyên lý phát điện thì Hứa Thanh Tiêu biết một chút, nhưng nếu bảo Hứa Thanh Tiêu lập tức tạo ra máy phát điện thì Hứa Thanh Tiêu làm không được.
Nhưng nên nhớ thế giới này là thế giới gì đây?
Là thế giới tu tiên đó.
Thứ này chính là hack game, nếu lợi dụng thật tốt đoán chừng có thể chuyển thành bán công nghiệp, còn lại thì giao cho người đời sau là được.
Kế hoạch này rất hùng vĩ! Cực kỳ to lớn!
Một khi hắn thực hiện thành công.
Ngẫm lại mà xem.
Khi Đại Ngụy tiến hành Bắc phạt.
Đối với những biên quan tự xưng là vững như thành đồng, trăm vạn quân Đại Ngụy chỉ có thể ngồi chờ chết, lúc bọn họ đang dương dương đắc ý kia.
Ở cách ngoài đó trăm dặm, Đại Ngụy bắn đại pháo.
Từng phát đạn linh khí trực tiếp phá nổ tung cửa thành.
Hay là khi trăm vạn Man tộc cưỡi chiến mã, cầm chiến đao đằng đằng sát khí phóng thẳng đến Đại Ngụy.
Từng phát đạn pháo lấy đi mạng của hơn ngàn Man tộc, thử hỏi xem Man tộc sẽ tỏ ra thế nào đây?
không chỉ là Man tộc, chỉ sợ vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên cũng có thể sẽ được nếm thử hương vị của đạn pháo.
Không nói quá chút nào, nếu như thật sự làm ra loại khí giới sát thương lớn này, không tốn mấy năm là có thể thống nhất sơn hà.
Dù sao khoảng cách giữa vũ khí nóng và vũ khí lạnh cũng khác biệt như trời với đất, chẳng cần bồi dưỡng võ giả gì nữa, miễn là người thì đều có thể tham quân chinh chiến.
Đến lúc đó chỉ nói một câu thôi.
Một tiếng đại pháo, vạn lượng hoàng kim.
Hứa Thanh Tiêu rất mong chờ một ngày như thế.
Nhưng muốn đi đến ngày đó thì không chỉ cần đến thời gian mà quốc lực cũng cần phải tăng lên.
Bách tính ăn không no, sao ngươi có lòng để nghiên cứu mấy thứ này được?
Chỉ có chờ đến khi bách tính có cơm ăn, người dân an cư lạc nghiệp, lúc Đại Ngụy không ngừng phát triển thì ngươi mới có thể toàn tâm toàn ý chế tạo loại vũ khí chiến tranh này.
Cho nên, sau đại chiến lần này, Đại Ngụy có rất nhiều việc cần làm.
không còn cách nào, lúc còn trẻ cố gắng nhiều một chút, đợi đến khi bốn mươi năm mươi tuổi mới có thể an tâm nằm ở nhà làm con sâu gạo.
Trong điện.
Nữ đế cũng không biết Hứa Thanh Tiêu đang suy nghĩ những gì. Nếu như nữ đế biết được suy nghĩ trong đầu Hứa Thanh Tiêu chắc sẽ ngây ngốc ngay.
Dù sao thì bây giờ trên dưới cả nước Đại Ngụy đều đang suy nghĩ đến chuyện có thể thắng trận chiến này hay không, còn thứ Hứa Thanh Tiêu suy nghĩ lại là làm thế nào để thống nhất sơn hà.
Không thể nào đuổi theo tư duy của Hứa Thanh Tiêu được.
Mà vào lúc này, giọng của thái giám vang lên.
“Bệ hạ, đã mang dược vương tới.”
Nghe thấy giọng nói của thái giám, Nữ đế lập tức mở miệng truyền nhập điện.
Không bao lâu sau, một lão thái giám bưng một cái khay ngọc đi đến.
Bên trong khay ngọc có một chụp đèn lưu ly vuông vuông vức vức, mà gốc dược vương màu lam tím bên trong chụp đèn hiện lên trong mắt Hứa Thanh Tiêu.
Dược vương trông giống bảo như ý, toàn thân màu xanh tím, bên trên có từng đốm từng đốm ánh sáng, nó được đậy trong hộp lưu ly tràn ngập ánh sáng, vô cùng mỹ cảm.
Trong lúc nhất thời làm cho người ta không nỡ ăn.
“Hứa ái khanh, vật này chính là Thất tinh Như Ý dược vương, ngươi muốn thì cứ lấy đi đi.”
Nữ đế lên tiếng thẳng thắn tặng thứ này cho Hứa Thanh Tiêu.
“Đa tạ bệ hạ!”
Hứa Thanh Tiêu nhận lấy gốc dược vương, hắn cầm lấy rồi cũng không nói nhiều thêm gì.
“Hứa ái khanh nói quá lời, ngươi cống hiến nhiều cho giang sơn Đại Ngụy như vậy, chỉ là dược vương thôi có đáng gì đâu? Nếu như còn cần bất cứ thứ gì thì cứ cho người thông báo với Uyển Nhi một tiếng là được, không cần phải tự mình đi.”
Có thể nhận ra Nữ đế xem trọng Hứa Thanh Tiêu nhường nào qua câu nói này.
Muốn gì thì cứ việc lấy, không cần tìm ta.
Chẳng qua cũng bình thường mà thôi, chỉ cần Hứa Thanh Tiêu không tham giang sơn thì cả Đại Ngụy to lớn như vậy cái gì nữ đế cũng có thể tặng cho Hứa Thanh Tiêu, dược vương cũng được, vàng bạc cĩng được, những vật này sống không mang đến chết không mang đi, huống chi Hứa Thanh Tiêu là người có tư cách, xứng đáng nhận lấy những tài phú thuộc về hắn.
“Thần, đa tạ bệ hạ.”
“Ngô hoàng vạn tuế.”
Vật đã tới tay, Hứa Thanh Tiêu cũng không ở lại nữa, Hứa Thanh Tiêu mang theo gốc dược vương Thất tinh Như Ý kia cáo lui ra về.
Hắn khoan thai đi về phía học đường Thủ Nhân ở phía ngoài hoàng cung.
Chẳng qua là tinh thần Hứa Thanh Tiêu vẫn âm thầm cảnh giác, nhìn xem Nữ đế có phát người theo dõi hoặc là giám thị các loại không.
Dùng thần thông nho đạo quan sát một phen, lại phát hiện chẳng thấy dấu hiện theo dõi hay giám thị gì.
Hứa Thanh Tiêu cũng dần thả lỏng hơn.
Xem ra hắn đã thắng được lòng của Nữ đế, ồ, không đứng, là đạt được sự tín nhiệm của Nữ đế.
Luyên chế Phá Cảnh đan.
Cần có bốn loại dược liệu.
Sinh Huyết Liên bảy lá, Tiểu La quả, hạt Bồ Đề vạn năm cùng với một gốc dược vương.