Vừa nghe những lời này xong, Quảng Dương hầu trầm mặc ngay, bởi vì mấy ngày trước, lúc yêu ma vẫn chưa nhiều, bọn họ vẫn còn có thể khống chế được, những mỗi ngày lại có thêm càng nhiều yêu ma, bọn họ quả thực không thể kiểm soát được.
Hệ thống võ giả, là càng lúc càng mạnh lên, còn thực chất về cơ bản cũng chỉ là người thường, dưới Thất phẩm, thực ra cũng chỉ là sức mạnh cơ bắp mạnh hơn so với người bình thường mà thôi, sau Thất phẩm, cũng chỉ là phàm nhân có thực lực mạnh.
Ngươi đối đầu với yêu ma, một đống khí độc được phun ra, vẫn là không kiểm soát được, đây chính là giới hạn về mặt thể chất.
Mà Tiên đạo thì khác, ít nhất người ta có cách làm của Tiên gia, còn có pháp khí, có thể khắc chế đám yêu ma này, nhưng có thể thực sự khắc chế đám này một cách hoàn hảo, vẫn cần tới Nho đạo, sau đó là Phật môn.
Võ phu ở giai đoạn trước lỗ to, nhưng giai đoạn sau thì khác, đạt được cảnh giới Nhất phẩm kia, được ca tụng thành Nhân gian võ đế, bất cứ hệ thống nào cũng không đánh lại Nhất phẩm võ giả, là toàn bộ các hệ thống đều không đánh lại.
Cho dù có là hệ thống Tiên đạo cũng không đánh lại Nhất phẩm võ giả, đây là sức mạnh tuyệt đối của Võ đạo, có điều trong truyền thuyết có nhắc tới, sau Nhất phẩm Tiên đạo, còn một nửa phẩm nữa có thể tiếp tục đi, gọi là Lục địa Thần tiên.
Chỉ là thứ này cũng có chút không chắc chắn, không ai dám chắc chắn là thật hay giả cả.
Nghĩ tới đây, Quảng Dương hầu không nhịn được đưa mắt nhìn về phía xa xăm.
Bây giờ hắn ta thực sự hy vọng rằng, có một vị Nhất phẩm võ giả tới, một đấm xử gọn đám yêu ma này.
Mà cũng cùng lúc đó.
Trong thành.
Một hàng người Tôn Hâm sắc mặt cũng không quá tốt.
“Rõ ràng do Hứa Thanh Tiêu chọc phải ổ thị phi, chúng ta tới giúp đỡ, đã xem như nể mặt Đại Ngụy rồi, không ngờ Vương hầu Đại Ngụy lại kiêu ngạo kệch cỡm như vậy.”
“Đúng là cực kỳ đáng cười, chúng ta là người tu Tiên đạo, căn bản không hề để tâm tới danh lợi gì cả, cũng chỉ có bọn chúng, dựa vào chút thân phận, bất kính với chúng ta như vậy.”
“Hừ, cũng không biết tông chủ nghĩ thế nào nữa, cứ nhất định phải tới vương triều Đại Ngụy.”
Có người ở phía sau ai oán, tràn đầy giận dữ.
Nhưng lời này vừa nói ra, Tôn Hâm lập tức nhăn mày.
“Không được ăn nói linh tinh.”
“Đây là ý của phía trên, chúng ta tuân lệnh là được, còn chuyện khác, không được ăn nói lung tung, đặc biệt không được động tới Hứa Thanh Tiêu.”
“Các ngươi vẫn chưa đủ tư cách, hắn là Thiên Địa Đại Nho, cũng là Vương hầu của Đại Ngụy, người này tuyệt đối không tầm thường, đụng tới hắn, chưa chắc đã có thể bảo vệ được các ngươi.”
Tôn Hâm mở lời, ông ta thân là Tứ phẩm Tiên đạo cường giả, nói Hứa Thanh Tiêu một hai câu cũng không có gì, cũng chẳng qua là tức giận nói ra thôi, nhưng những tuấn kiệt trẻ tuổi này, vẫn nên đừng dây vào Hứa Thanh Tiêu.
Người có thể chém đầu Quận vương, giết Thiên Địa Đại Nho, tuyệt đối không phải kiểu thiện lương gì, loại người này không cẩn thận chọc vào, nhất định sẽ gặp phải phiền phức lớn.
Nhưng lời này nói ra, đám tuấn kiệt trẻ tuổi này có chút không vui lòng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn là không nói thêm câu nào nữa.
Dù sao đã là ý của cấp trên, bọn họ quả thật không có gì đáng để nói nữa.
Chỉ là, vào đúng lúc này, một hàng người rất nhanh đi tới đây.
“Tôn đạo trưởng, xảy ra chuyện lớn rồi, một trăm vạn yêu ma tập trung trước thành thứ hai, sắp xảy ra chuyện lớn rồi.”
Sau khi giọng nói kia cất lên, sắc mặt của Tôn Hâm đang chuẩn bị quay về nghỉ ngơi lập tức thay đổi.
“Một trăm vạn yêu ma tập trung ở thành thứ hai? Sao có thể như vậy được?”
“Đang yên đang lành, sao tự nhiên lại tập trung trước thành thứ hai làm gì?
Tôn Hâm nhăn mày nói.
Tình huống đột ngột này có chút vấn đề đó.
“Là tâm ma, có tâm ma không chế được trú quân ở trong thành, bây giờ trú quân mở cổng thành, đang bắt đầu tạo ra sát nghiệp rồi.”
“Tôn đạo trưởng, không phải nói nhiều nữa, nhanh chóng tới thành thứ hai đi.”
Người kia sốt sắng nói, mà Tôn Hâm cũng không chần chừ một giây nào, lập tức đưa người đi về phía thành thứ hai.
Không vừa lòng là chuyện không vừa lòng, nhưng diệt yêu trừ ma, vốn là chức trách của bọn họ, nào có thể thấy chết mà không cứu được?
Mặc dù bọn họ tâm cao khí nào, nhưng còn tốt hơn một vạn lần đám người đọc sách của Văn cung Đại Ngụy kia, ít ra trong lòng còn có chính nghĩa.
Lúc này, không chỉ toàn thể đệ tử Tiên tông đều xuất phát, cả Quảng Dương hầu cùng Lâm Dương hầu cũng mười vạn tướng sĩ tới tiêu diệt.
Giờ phút này.
Trong thành thứ hai Trần quốc, trong mắt hơn hàng vạn tướng sĩ hiện lên huyết sắc, họ thấy người liền giết, có quân Đại Ngụy cũng có tướng sĩ vốn thuộc về Trần quốc.
Đồ đao hạ xuống, một sinh mệnh bất hạnh cứ vậy lìa đời.
Cả một thành thứ hai ở Trần quốc đã loạn rồi, bên ngoài nơi nơi đều là yêu ma, có bách tính chạy trốn ra ngoài, thứ phải đối mặt chính là yêu ma vây công.
Tra tấn tinh thần, điên cuồng hấp thụ cảm xúc sợ hãi các loại, sau đó hành hạ đến chết, hấp thu sức mạnh của oán hồn, còn xác chết thì bị đám yêu ma này ăn sống nuốt gọn, không lãng phí bất cứ một bộ phận nào.
“Ha ha ha.”
“Vây hết đám trong thành cho ta, tới nhiêu giết bấy nhiêu.”
“Không được giết ngay, phải tra tấn bọn chúng, tra tấn thật dã man vào.”
“Đúng vậy, tra tấn bọn chúng, tra tấn hết bọn chúng.”
Từng tiếng từng tiếng nói vang lên, trăm vạn yêu ma tập hợp, khung cảnh này cũng quá đỗi khủng khiếp đi.
Bầu trời chìm trong màu u ám, quỷ dị trùng rùng, huyết khí khiến người ta muốn nôn, giống như luyện ngục nhân gian vậy, nơi nơi đều là xương trắng, máu tươi nhuộm đỏ cả một tòa cổ thành.
Cộng thêm tiếng cười đinh tai nhức óc, càng khiến người ta cảm thấy hoảng sợ muôn phần.