“Đám yêu ma các ngươi, tìm chết.”
Lúc này, chư vị liệt hầu tập hợp, dẫn đầu đại quân, đệ tử Thái Thượng Tiên tông cùng Thái Thương Phù tông cũng đã đuổi tới đây.
Chúng nhân nhìn thấy một màn này, cũng không nhịn được tim đập chân run.
Nhưng bọn chúng vẫn tiếp tục hô to, trấn áp yêu ma.
Nhưng khiến người kinh ngạc hơn là, đám yêu ma này không giống với ngày thường, thấy người là bỏ chạy, trái lại vẫn ở lại đây, thậm chí càng thêm cuồng loạn hơn.
Đây là một tin tức cực kỳ không tốt.
Mà cũng cùng lúc đó.
Tất cả mọi người đều không chú ý tới, trên bầu trời cao cách đó ngàn trượng, không gian đã bị bóp méo.
Một khắc sau.
Hai bóng người xuất hiện trên bầu trời cao.
Là thân ảnh của Hứa Thanh Tiêu và Ngô Minh.
Nhất phẩm võ giả, chỉ mới hít một hơi, đã đi được trên vạn dặm.
Khoảng cách từ Đại Ngụy tới Trần quốc cũng chỉ không quá vạn dạm mà thôi, tất nhiên chỉ nhoáng cái là đã tới nơi này.
Đứng trên trời cao.
Hứa Thanh Tiêu cảm thấy dưới chân mình vô cùng vững chãi, là sức mạnh Võ đạo của Ngô Minh, đã đỡ hắn đứng vững.
Cúi đầu xuống nhìn, trùng trùng điệp điệp là yêu ma, trông quá đáng sợ, cái kiểu số lượng trăm vạn thế này, nói ra chỉ cảm thấy có hai từ thôi, nhưng ghép lại với nhau, đứng trên khoảng cách ngàn trượng trên cao, mới có thể thực sự hiểu được con số trăm vạn đáng sợ tới mức nào.
“Sao có thể có nhiều yêu ma như vậy?”
Hứa Thanh Tiêu không mắc chứng sợ độ cao, nhưng đột ngột xuất hiện ở trên cao thế này, đúng là có hơi hoảng sợ, có điều rất nhanh thôi đã có thể điều chỉnh lại tâm thái, sau đó đưa mắt nhìn vào đám yêu ma kia, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.
Hắn nghĩ mãi không hiểu, sao lại có nhiều yêu ma như vậy?
Không chỉ có mỗi hắn, sau khi Ngô Minh nhìn thấy có nhiều yêu ma như này, cũng không nhịn được nhăn mày.
Chẳng qua ông ta không ra tay ngay, mà là đưa mắt quan sát vài nơi, sau đó tự lẩm nhẩm nói.
“Rất bất thường.”
“Mặc dù Trần quốc có không ít oán hồn huyết khí, nhưng theo lý mà nói không thể dẫn đến nhiều yêu ma như vậy được.”
“Lẽ nào bọn chúng không sợ Đại Ngụy ra tay sao? Đám yêu ma này mặc dù tham lam, nhưng cũng không ngu đến nỗi vậy chứ.”
“Xem ra có người làm loạn ở phía sau rồi.”
“Hoặc có thể có liên quan đến ngươi.”
Ngô Minh nhanh chóng quan sát được hết mọi chuyện, ông ta không chỉ nhìn thấy trăm vạn yêu ma ở đây, mà còn phát giác được tất cả đám yêu ma, nếu như chỉ có trăm vạn yêu ma, ngược lại còn có thể giải thích được, nhưng phụ cận Trần quốc, tuyệt đối không chỉ dừng ở con số trăm vạn yêu ma.
Mà sau khi nói xong câu cuối cùng, ông ta không nhịn được nhìn về Hứa Thanh Tiêu.
Nghe thấy những lời Ngô Minh nói, Hứa Thanh Tiêu ngay lập tức hiểu ra.
Là Văn cung Đại Ngụy.
Đám yêu ma này tập hợp ở Trần quốc, điều này không khó giải thích, dù sao nhiều oán hồn huyết khí như vậy, đối với yêu ma mà nói đúng là một mảnh đất phì nhiêu.
Nhưng dù sao Trần quốc cũng là quốc gia phụ thuộc Đại Ngụy, nếu nói có một vài yêu ma lén la lén lút tới, cũng là chuyện thường tình, mười vạn, năm vạn, một trăm vạn đều nằm trong phạm vi có thể khống chế được.
Có điều theo lý thường mà nói, sau khi đám yêu ma này xuất hiện, vương triều Đại Ngụy sẽ ngay lập tức ra tay giải quyết, trấn áp sơ sơ một trận, đám yêu ma này cũng sẽ biết khó mà lui.
Có một vài con to gan lớn mật muốn tìm chết cùng rất bình thường, nhưng nhiều yêu ma thế này, thì tuyệt đối là có vấn đề.
Rất rõ ràng, đám yêu ma này biết, Văn cung Đại Ngụy nhất định sẽ không ra tay, dưới tình hình như vậy, chính là đồng nghĩa với việc không còn thiên địch nữa.
Vậy thì đối diện với món hời thế này, bọn chúng sao có thể khắc chế bản thân mình được?
Mà bọn làm thế nào biết được Văn cung Đại Ngụy nhất định sẽ không ra tay? Cho dù triều đình và Văn cung Đại Ngụy lật mặt rồi, vì chúng sinh trong thiên hạ, Văn cung Đại Ngụy không ít thì nhiều cũng sẽ phái người tới giúp chứ?
Đây là chính nghĩa trong lòng, bọn chúng nào dám cược chứ? Cược thua rồi, chính là phải chết.
Ai mà dám cược? Cho nên bọn chúng đã nhận được tin tức chính xác nhất, Chu thánh nhất mạch tuyệt đối sẽ không tham gia cùng xuất hiện, bởi vậy mới dám ngang tàn hỗn xược như vậy.
Nếu như vậy, đối với đám yêu ma mà nói, là một bữa tiệc thơm ngon, mà đối với Chu thánh nhất mạch mà nói, có thể mượn sức mạnh của người đọc sách trong thiên hạ, tới đàn áp hắn.
Thậm chí còn có thể đổ toàn bộ trách nhiệm của việc này lên đầu hắn, đến lúc đó bách tính trong thiên hạ đều sẽ thù ghét hắn.
Chiêu này, quá phù hợp với thủ đoạn của Chu thánh nhất mạch rồi.
Thời khắc này, Hứa Thanh Tiêu quả thật rất tò mò, nếu như bản thân thực sự thành Thánh, lỡ như hồi sinh lại Chu thánh, để Chu thánh nhìn xem tất cả hành động của môn đồ dưới trướng mình, Chu thánh sẽ nghĩ thế nào nhỉ?
Ông ta có khi nào tự tay tiêu diệt toàn bộ môn đồ của mình không?
Tin rằng, Thánh nhân chắc là sẽ làm như vậy thật.
Chẳng qua phục sinh Thánh nhân, có chút khoa trương, đã là người về với cát bụi rồi, nói cho cùng cũng không thể nghịch chuyển, không ai làm được vậy cả, Thánh nhân cũng không làm được.
Mà cũng trong lúc đó, giọng nói của Ngô Minh một lần nữa cất lên.
“Nhìn thế này, bọn chúng không chỉ đơn giản chỉ muốn hấp thụ huyết khí, bọn chúng muốn luyện hóa cả Trần quốc.”
“Hứa tiểu hữu, Chu thánh nhất mạch rốt cuộc hận ngươi tới mức nào vậy, thà bị người đời chửi bới, cũng muốn cùng ngươi đồng quy vu tận.”
“Đã như vậy rồi, ngươi còn tu luyện Nho đạo cái gì nữa? Không bằng theo lão phu tu luyện Võ đạo đi.”
“Nếu như ngươi trở thành Nhất phẩm võ giả, trừ khi Á thánh đích thân giáng lâm, nếu không, dưới trướng Á thánh, ngươi muốn giết ai cũng được.”
“Đã vậy rồi còn gì tiếc nuối nữa mà không làm?”
Ngô Minh cũng có chút kinh ngạc, ông ta từ từ hiểu ra đám yêu ma này muốn làm gì, cũng hiểu được gần hết bí mật của người đứng sau chuyện này là gì.
Cho nên ông ta nhìn về hướng Hứa Thanh Tiêu, nói như vậy, hy vọng Hứa Thanh Tiêu bỏ văn theo võ.
“Tiền bối, vãn bối thực sự là…”
Hứa Thanh Tiêu vẫn là nói y như vậy, chỉ là sau khi những lời này được nói ra, Ngô Minh thở dài một hơi nói.
“Tiểu hữu.”
“Lão phu hiểu, nói tới nói lui, vẫn là nhận thức của ngươi không ổn.”
“Thế này đi, cũng đừng nói lão phu tự khoe khoang bản thân.”
“Lão phu để ngươi ra tay trước, xem xem Tứ phẩm Nho đạo như ngươi, một lần có thể trấn giết được bao nhiêu yêu ma.”
“Đợi sau khi ngươi ra tay xong, lão phu mới xuất chiến, để ngươi nhìn xem, cực hạn của võ giả, mạnh đến mức nào.”