Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 933 - Chương 933: Bí Mật Thật Sự Của Văn Cung Đại Ngụy! Cái Chết Của Chu Thánh! Bí Mật Cực Lớn! (4)

Chương 933: Bí Mật Thật Sự Của Văn Cung Đại Ngụy! Cái Chết Của Chu Thánh! Bí Mật Cực Lớn! (4)

Dù sao thì nếu như còn băn khoăn nữa thì ông ta sẽ không còn thời gian để dây dưa.

“Đã rõ, cảm ơn sư phụ.”

Hứa Thanh Tiêu không suy nghĩ gì nhiều, khẽ gật đầu.

Thấy Hứa Thanh Tiêu như thế, Ngô Minh cũng rất hài lòng sau đó ngồi xuống.

“Môn thần thông võ đạo thứ nhất tên là Cực Võ Trấn Ma Kình.”

“Nếu gọi nó là một môn thần thông không bằng nói nó là thuật của võ đạo, chỉ cần ngươi chuyển Vương Đạo chân khí trong cơ thể thành Cực Võ Trấn Ma Kình vậy thì ngươi sẽ có thể khống chế Vương Đạo chân khí trong cơ thể ngươi.”

“Cỗ Trấn Ma Kình này có thể diễn hóa thành tất cả binh khí, cũng có thể ngưng tụ bên trong quyền cước, biến hóa đa dạng, cực kỳ linh hoạt.”

Lúc Ngô Minh nói chuyện, ông ta liền ngưng tụ một luồng chân khí màu lam trong tay, luồng chân khí này cực kỳ kinh khủng, hơn nữa ở trong tay Ngô Minh, khi thì nó biến thành chiến mâu, khi thì hóa thành trường kiếm, lúc lại hóa thành đại đao, lúc là kim châm, tấm thuẫn, các món đồ vật đa dạng.

Đến cuối cùng lại dung nhập vào bên trong quyền chưởng làm cho nó càng khủng bố hơn.

Thứ này tốt đấy.

Đôi mắt Hứa Thanh Tiêu tỏa sáng, nói thật thì thứ này không tệ, vừa có thể khống chế tốt Vương Đạo chân khí trong cơ thể mình lại vừa có thể biến hóa linh hoạt, đúng là thứ tốt.

Ngay vào lúc Hứa Thanh Tiêu đang lộ ra vẻ vui mừng thì Ngô Minh đã đánh luồng Trấn Ma Kình kia vào cơ thể hắn.

“Thủ Nhân, vi sư đã đánh Cực Võ Trấn Ma Kình vào cơ thể ngươi, ngươi thử vận chuyển Vương Đạo chân khí trong cơ thể một vòng, sau đó dung nhập Cực Võ Trấn Ma Kình vào xem.”

Ngô Minh nói.

“Được.”

Hứa Thanh Tiêu không nói nhảm, trực tiếp bắt đầu tu luyện.

Trong chốc lát, vận chuyển một vòng Vương Đạo chân khí, vận chuyển long mạch, trong chốc lát, một sợ Cực Võ Trấn Ma Kình xuất hiện.

Chẳng qua sự khác biệt chính là Cực Võ Trấn Ma Kình của Ngô Minh là màu lam, còn của hắn thì màu vàng kim.

Mà sau khi hắn ngưng tụ ra Cực Võ Trấn Ma Kình thì Cực Võ Trấn Ma Kình của Ngô Minh cũng biết mất. Đây là Trấn Ma Kình của Ngô Minh nên tất nhiên không thể nào tồn tại trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu được.

“Không tệ.”

“Chỉ trong mười hơi thở mà đã ngưng tụ ra Cực Võ Trấn Ma Kình, được lắm đó, căn cơ của ngươi quá tốt, khí mạch vô cùng kinh khủng.”

“Thủ Nhân, tu luyện Cực Võ Trấn Ma Kình rất đơn giản, chỉ cần ngươi chuyển toàn bộ Vương Đạo chân khí thành Cực Võ Trấn Ma Kình thì có thể tự động thay đổi.”

“Cái này dùng để rèn luyện Vương Đạo chân khí của ngươi, khiến cho nó càng thêm thuần khiết và mạnh mẽ, ngươi có thể hiểu là biến đổi về chất một lần nữa.”

“Về phần làm thế nào để sử dụng Cực Võ Trấn Ma Kình, mỗi người đều sẽ tự có cách hiểu của riêng mình, vi sư sẽ không can thiệp vào chuyện của ngươi.”

Ngô Minh hết sức hài lòng, cũng có hơi ghen tị với Hứa Thanh Tiêu, dù sao lúc trước khi ông ta luyện Cực Võ Trấn Ma Kình cũng phải tốn mất một canh giờ mới luyện ra được một tia.

Hứa Thanh Tiêu chỉ hao tốn vẻn vẹn có mười hơi thở mà đã luyện ra được.

Bảo sao không làm người ta ghen tị được chứ?

“Cảm tạ sư phụ đã dạy bảo.”

Hứa Thanh Tiêu cúi đầu nói với Ngô Minh.

“Đừng khách khí như vậy, ngươi là đồ nhi của ta mà, tất nhiên vi sư sẽ dùng hết khả năng để dạy ngươi.”

“Môn thần thông thứ hai này tên là Cực Võ Tam Thức, theo thứ tự là Võ Hoàng Đại Thủ ấn, Võ Tôn Trấn Ma chưởng, Võ Đế Bát Hoang quyền.”

“Muốn phát huy được uy năng thì nhất định phải lên đến tam phẩm, nhưng bây giờ vi sư có thể dạy cho ngươi, chuẩn bị tinh thần nhé.”

Nói đến đây, Ngô Minh thẳng tay bắt lấy Hứa Thanh Tiêu.

Sau một khắc, không gian vặn vẹo.

Ngay sau đó, trong một nơi rừng núi hoang vu, nơi này gần hải vực, gió biển thổi vào, trên mảnh đất này không có sinh vật sống nào, chỉ có những tòa quái thạch đứng sừng sững trên bờ cát, nhìn lướt qua sẽ cảm thấy tiêu điều vắng vẻ.

Hứa Thanh Tiêu có hơi tò mò không biết Ngô Minh gọi hắn đến đây làm gì.

Chỉ là không đợi hắn lên tiếng hỏi, Ngô Minh đã nói:

“Đồ nhi, nhìn cho kỹ vào.”

“Đây chính là Võ Hoàng Đại Thủ ấn.”

Nói đến đây, vẻ mặt Ngô Minh bình tĩnh sau đó duỗi tay ra chưởng.

Ầm ầm.

Trên bầu trời, một bàn tay to lớn xuất hiện, tốc độ cực nhanh giống như chớp giật bao trùm trăm dặm.

Theo những tiếng sấm vang lên, dãy núi dài trăm dặm bị hủy trong phút chốc, đất bằng rung chuyển, trời đất ngả nghiêng.

Ực.

Hứa Thanh Tiêu nuốt một ngụm nước bọt. Một bàn tay phá hủy cả trăm dặm, chuyện này quá kinh khủng luôn.

“Đợi đến khi ngươi đến tam phẩm, uy lực cao nhất là như vậy đấy, nếu như thật sự có người đọc sách muốn đi tìm đường chết vậy thì chỉ cần một bàn tay là có thể nghiền bọn chúng ta được.”

Ngô Minh lên tiếng, nói với vẻ cực kì lạnh lùng.

Còn Hứa Thanh Tiêu thì ngây ngẩn cả người.

Trong đầu hắn xuất hiện cảnh tượng này.

Trăm vạn người đọc sách công kích hắn, nhục mạ hắn, mà hắn thì chỉ cần khoát tay một cái là thây chất thành đống.

Trời!

Nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi.

Đương nhiên đây cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi, giết trăm vạn người đọc sách, không đến bước đường cùng thì cho dù có thực lực Hứa Thanh Tiêu cũng không làm như vậy.

“Đồ nhi, đi thôi, vi sư cho ngươi xem Võ Tôn Trấn Ma chưởng.”

Ngay sau đó, Ngô Minh lại nắm Hứa Thanh Tiêu trực tiếp dịch chuyển tức thì, đi gần nửa canh giờ.

Đến một sơn cốc.

Trong sơn cốc, mây đen cuồn cuộn đen nghịt làm cho người ta không hiểu sao lại cảm thấy sợ hãi, hơn nữa ma khí trong sơ cốc dài vạn dặm còn bốc lên bừng bừng, chung quanh sơn cốc còn có những vực sâu khổng lồ, ma khí trong đó lại càng nhiều hơn.

“Đồ nhi, nhìn cho kỹ nha.”

Ngô Minh lên tiếng, sau một khắc, bầu trời nổ tung, một bàn tay lớn rơi xuống, trong phút chốc nó tóe ra nhưng những ngọn núi lửa siêu cấp, khu vực trung tâm của sơn cốc vỡ ra, sau đó, mặt đất ầm ầm sụp đổ.

Giống như có mấy chục viên đạn hạt nhân quét qua, đá lớn văn lên trời, mặt đất lún xuống, dung nham văng khắp nơi, cảnh tượng này quá khủng khiếp, khắc sâu trong đầu Hứa Thanh Tiêu.

Bình Luận (0)
Comment