Nhưng mà Hồng Thánh không nói nhảm nhiều như vậy. Hắn không biết quốc vận đã củng cố ở trên người Hứa Thanh Tiêu có thể giúp Hứa Thanh Tiêu đột phá hay không.
Cũng mặc kệ là có được hay không, hắn ta biết được là tuyệt đối không thể để cho bất cứ chuyện gì có khả năng xảy ra được xuất hiện.
Vậy nên hắn ta gầm thét ngay lập tức, với sức mạnh của người đọc sách trong thiên hạ để ngăn cản.
Nhưng mà giờ phút này, đỉnh Đại Ngụy quốc vận giống như là một đầu rồng đầy khí vận, chui vào trong cơ thể của Hứa Thanh Tiêu.
Cơ bản là không cho Hồng Thánh bất cứ một cơ hội nhỏ nào.
Đây là quốc vận, sức mạnh của người đọc sách cũng không có cách nào hạn chế.
Sau khi đầu rồng khí vận chui vào trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu xong.
Trong chốc lát, dân ý trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu hoàn toàn bạo phát.
Hứa Thanh Tiêu đạt được dân ý muôn dân Đại Ngụy, chỉ là đối với Nho đạo mà nói, cuối cùng dân ý cũng không sánh bằng sức mạnh của người đọc sách.
Nhưng theo sự củng cố của quốc vận Đại Ngụy, đã phát sinh những biến đổi về chất.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Từng chùm thần quang tỏa ra từ trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu,
Khi quốc vận và dân ý củng cố cùng một chỗ, sinh ra nguồn năng lượng không gì sánh kịp.
Giờ phút này, Hứa Thanh Tiêu mở mắt ra.
Trước mặt hắn, cũng hiện ra chín tòa bậc thang thần ngọc.
Đây là bậc thang thành Thánh, chỉ cần bước qua bậc thứ chín thì Hứa Thanh Tiêu có thể thành Thánh.
Uỳnh.
Không hề có chút do dự, Hứa Thanh Tiêu thẳng thừng đứng dậy bước lên bậc đầu tiên.
Giờ phút này.
Nhật nguyệt rung động.
Bước thứ hai.
Sông núi chấn động.
Bước thứ ba.
Sao trời nở rộ.
Bước thứ tư.
Thiên địa cộng hưởng.
Bước thứ năm.
Từng đóa từng đóa tường vân xuất hiện ngưng tụ lên trên bầu trời, chiếu rọi đủ loại hào quang.
Bước thứ sáu.
Tiên nhạc vang lên, thiên địa giống như đang ăn mừng. Từng đợt tiên nhạc vang vọng giữa đất trời, từng ngóc ngách.
Bước thứ bảy.
Grào! Lại hiện lên từng đầu Kim Long, vẫn là chín đầu Kim Long như cũ. Nhưng bây giờ Kim Long ngưng tụ ra vượt qua Kim Long trước đó, lộ ra vẻ vô cùng chân thực.
Bước thứ tám.
Trên mặt đất nở rộ ra từng đóa kim liên, lộ ra tướng hoa vô cùng thần thánh.
“Không!”
“Chuyện này không thể nào.”
“Vì sao quốc vận có thể giúp hắn thành Thánh chứ? Chuyện này không thể nào.”
Giọng nói của Hồng Thánh vang lên, sức mạnh của tất cả người đọc sách, toàn bộ đều rót vào bên trong Văn kiếm. Xen lẫn những sức mạnh vô song, ở vào thời điểm này tru sát Hứa Thanh Tiêu!
Hồng Thánh không ngờ rằng, vậy mà Nữ đế lại dùng chiêu này. Đây là điều tất cả mọi người không nghĩ đến.
Có thể nói là tuyệt sát.
Có điều, đây cũng là chuyện ngoài dự liệu, bởi vì xưa nay chưa từng xảy ra chuyện có đế vương đem quốc vận đi tặng cho người khác.
Hơn nữa dù có xảy ra chuyện này thì có ai nghĩ đến việc thành Thánh?
Thành Thánh là Nho đạo!
Quốc vận là dân ý, cả hai không thể trộn lẫn, nhưng Hứa Thanh Tiêu là người đầu tiên ngưng tụ dân ý để thay thế sức mạnh của người đọc sách.
Bây giờ củng cố quốc vận, dung hợp cùng với dân ý, hoàn toàn hoàn thiện biến đổi và thăng hoa.
Hồng Thánh lên tiếng, muốn tru sát hoàn toàn Hứa Thanh Tiêu.
Chỉ là ngay một khắc này, Hứa Thanh Tiêu chậm rãi bước lên chín bậc thang.
Bước thứ chín nâng lên.
Trời đất đứng im.
Tất cả, đều yên tĩnh lại, vạn vật hoàn toàn yên tĩnh lại.
Hứa Thanh Tiêu bước một bước mấu chốt nhất.
Giờ phút này, trong cơ thể của Hứa Thanh Tiêu tràn ngập những lường Thánh quang.
Thánh quang chiếu rọi hết tất cả, ôm hết tất cả bóng tối.
Cùng lúc đó, Thánh uy khủng khiếp tràn ra từ cơ thể của Hứa Thanh Tiêu, đường Thánh uy này càn quét toàn bộ Đại Ngụy, sau đó tràn ngập khắp thiên hạ.
Nhằm vào người đọc sách, bách tính phổ thông không phát hiện ra loại thánh uy này nên vô hại đối với bọn họ.
Tất cả mọi người đều yên tĩnh, người đọc sách của Chu Thánh nhất mạch trong thiên hạ đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người, ánh mắt của họ tràn đầy tuyệt vọng, đầy vẻ không cam lòng, cũng không thể nào che giấu được sự sợ hãi.
Hứa Thanh Tiêu thành Thánh, bọn họ còn đường sống sao?
Sợ hãi không ngừng lan tràn, những người đọc sách mới vừa rồi kêu ngạo, hiện tại từng người đều ngậm miệng. Bọn họ cũng không dám kêu gào gì.
Đều đã thành Thánh rồi, cho bọn họ mười lá gan, bọn họ cũng không dám kêu gào.
Đây là thánh uy, không thể nghi ngờ!
Bên trong Đại Ngụy Văn cung hoàn toàn tĩnh mịch. Sắc mặt Tào nho trắng bệch, môi hắn ta xanh xám, con ngươi bị dọa cho mở to không ngừng, cơ thể cũng đều đang run rẩy.
Phương nho cũng như thế. Cơ thể của hắn ta run rẩy, trong mắt hắn ta đầy vẻ không thể tin.
Hứa Thanh Tiêu thành Thánh.
Hắn thành Thánh vào thời điểm này, vào thời điểm khó thành Thánh nhất lại trở thành Thánh.
Đây không phải là thay đổi chiến cuộc, mà đây là đánh bay tâm khí của Chu thánh nhất mạch không còn gì.
“Vì sao! Vì sao! Vì sao chứ!”
“Vì sao mỗi lần chúng ta đều thất bại chứ. Mười tháng, từ thời điểm hắn là nho sinh nhục mạ đại nho chúng ta, hắn giết phiên thương lập ngôn, ở Văn cung thành Thánh.”
“Rõ ràng chúng ta là Thánh nhân nhất mạch, vì sao đấu không lại một mình Hứa Thanh Tiêu chứ?”
Có đại nho lên tiếng, giọng nói của hắn ta đầy sự đắng chát.
Hắn ta không hiểu, Hứa Thanh Tiêu mười tháng trước chẳng qua chỉ là một nho sinh mà thôi, vừa mới nhập phẩm.”
Nhưng bây giờ, qua mười tháng, vậy mà Hứa Thanh Tiêu lại thành Thánh.
Theo tiếng nói này vang lên, mọi người đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Nghĩ đến một chuyện.
Hứa Thanh Tiêu, kể đến lúc thành Thánh bây giờ, mới chẳng qua có mười tháng!
Chỉ có vẻn vẹn mười tháng.
Giữa lúc bất ngờ, đám người đều ngơ ngẩn, không thể tin được tất cả chuyện này.
Tính đến lúc Hứa Thanh Tiêu dương danh ở hiện tại, cả trước lẫn sau chỉ mười tháng.
Mười tháng, đối với người đọc sách mà nói thì có thể nhập phẩm đã là một chuyện tốt.
Hứa Thanh Tiêu chỉ tốn thời gian mười tháng mà đã có thể trở thành Thánh.
Chuyện này sao có thể không khiến người ta kinh ngạc?
Phần lớn Đại Ngụy Văn cung đều kinh ngạc.
Nhưng trong Đại Ngụy thì lại vô cùng hưng phấn. Tất cả mọi người đều kích động không thôi.