Căn cứ tinh thần đạo hữu không chết bần đạo chết, chỉ thấy Thuỷ Lộc nói: "Ta sống lâu như vậy, nơi nào có bảo vật, nhà ai có bối cảnh, ta hiểu rất rõ ràng, ngươi chỉ cần nói địa danh, ta có thể nói cho ngươi biết thổ địa của nơi này là ai, trên tay có hàng hiếm gì."
"Ôi chao, Thủy lão mau mau miễn lễ."
Triệu Khách nghe xong, không ngờ hắn thật sự nhặt được bảo bối.
Có thể luyện đan, không biết tốt hơn hắn chơi đùa lung tung gấp bao nhiêu lần, quan trọng vẫn là một hoá thạch sống, kho nguyên liệu sống, bản đồ phân bố bảo bối, thật sự quá hiếm có.
"Nhưng đầu tiên phải nói trước, ngươi trả lại la bàn cho ta, ngoài ra ta có thể luyện đan, nhưng ngươi cũng phải để lại cho ta chút ít, ít nhất để ta có thể ăn no bụng."
Thì ra từ sau khi Thuỷ Lộc đi vào đã không được ăn no, dù là yêu quái nhưng yêu quái cũng cần ăn gì đó.
Hai ngày nay Thuỷ Lộc không ăn còn được, nhưng thời gian dài hắn ta cũng sẽ cảm thấy đói.
"Có thể!"
Triệu Khách không chút suy nghĩ đồng ý, đồng thời thuận tay ném trái cây trên tay cho Thuỷ Lộc coi như bồi thường.
Về phần yêu cầu của Thuỷ Lộc, Triệu Khách cũng đồng ý.
"Đông G thị có dược liệu gì?"
Triệu Khách thử dò hỏi.
Khỏi phải nói, Thuỷ Lộc thật sự nói ra chỗ tốt cho Triệu Khách biết.
"Đông G thị, có, nơi này có một con mãng xà tinh, còn có một thụ yêu, đều là lão yêu quái tu luyện hai ba trăm năm, trên tay đều là bảo bối."
Trời còn mịt mờ chưa sáng.
Lúc Triệu Khách đi ra từ trong Đại Hạ đỉnh, cả người tinh thần sảng khoái, lắc cổ của hắn, cảm giác này thật sự rất thoải mái, hắn đã sắp quên mất cảm giác ngủ trong quan tài.
Chiếc Vạn Thọ quan này đúng là bảo bối của gia tộc dưỡng thi.
Sau khi Triệu Khách nằm ở bên trong, tinh thần hoảng hốt đã hoàn toàn trở nên yên bình, cứ như đưa thân vào một mảnh hỗn độn, vô niệm, vô tưởng, cảm giác như trở về thai nhi, hận không thể khiến người ta an nghỉ nơi này.
Dùng lời nói của Thuỷ Lộc, chiếc Vạn Thọ quan này chắc chắn là trọng bảo.
Tục truyền, quan tài còn có nguyên bộ khẩu quyết, có thể làm quan tài co vào lớn khoảng bàn tay.
Đáng tiếc Thuỷ Lộc cất giấu cỗ quan tài này ở ngoài nghĩa trang, trông coi sáu trăm năm, cuối cùng đã chôn cất ba đời nhà bọn họ, mới độc chiếm được cỗ quan tài này.
Chỉ là quan tài tới tay, Thuỷ Lộc chỉ từ một số thư tịch cũ nát, tìm được một số khẩu quyết và điều bí ẩn của quan tài, nhưng những điều này chỉ là da lông, lại là không có nòng cốt chân chính.
Nếu không, thật sự luyện hóa cỗ quan tài này, cho dù hắn ta đánh không lại Triệu Khách, chạy trốn giữ mạng cũng không có vấn đề.
Thậm chí nếu sử dụng thoả đáng, Triệu Khách cũng chịu không nổi.
Cho dù Thuỷ Lộc khen cỗ quan tài này đến mức lên trời xuống đất chỉ có một cái, nhưng Triệu Khách cũng không có hứng thú với những cái được gọi là bí quyết gì đó.
Hắn thích quan tài chỉ vì dùng để làm giường, ngủ thoải mái.
Những phương diện khác, hắn lười đi so đo nhiều như vậy.
Cho dù cỗ quan tài này bất phàm thế nào, sao có thể so sánh với những con tem ở trong sách tem của hắn.
Chứ đừng nói đến, thần kỳ như con tem hoàng kim Đại Hạ đỉnh.
Cho nên một cái quan tài, Triệu Khách thật sự không coi nó là bảo bối thần kỳ đến mức nào.
Triệu Khách lắc cổ đi đến đầu đường, gọi một chiếc xe taxi đi thẳng đến hồ Tùng Sơn.
Nhưng Triệu Khách đến đó cũng không phải đi xem mưa bụi hồ Tùng gì đó, mà là đi thăm lão gia tử.
Đại sư huynh mua một căn nhà ở nơi đó, hình như gọi là cái gì... Phong thái Đông Hải sơn trang.
Triệu Khách không nhớ cụ thể là tòa lâu nào, chỉ nhớ rõ bảng số phòng.
"Tiên sinh, xin lấy ra giấy ra vào!"
Chờ Triệu Khách đi đến trước cửa tiểu khu, đã bị bảo vệ phụ trách an ninh ngăn lại, loại tiểu khu này không có giấy ra vào rất khó trực tiếp đi vào.
Cho dù gọi thức ăn ngoài, cũng là cần gọi cho chủ nhà trong tiểu khu mới có thể cho người vào.
Sau khi đi vào, bảo vệ sẽ báo cho người tuần tra ở bên trong, đặc biệt để ý vị tiểu ca giao đồ ăn ngoài này, xác định hắn ta không chạy loạn khắp nơi.
Cho nên Triệu Khách bị cản lại cũng là việc rất tự nhiên.
Sau khi Triệu Khách vươn tay lắc lắc một cái, chỉ thấy trong con mắt Triệu Khách lấp lóe một vòng u quang, khiến ánh mắt bảo vệ trở nên chậm chạp.
Ánh mắt nhìn tay Triệu Khách như đã thấy cái gọi là giấy ra vào, rất tự nhiên mở cửa cho Triệu Khách đi vào.
"Thật rắc rối!"
Cũng may còn có Quỷ hoặc, loại năng lực này có tác dụng càng ngày càng nhỏ với Triệu Khách.
Cho dù là loại đầu to không não như Nhục quỷ, nhưng tinh thần cao độ tập trung, thường không bị loại năng lực này khống chế.
Nhưng thuật Quỷ hoặc ở trong hiện thực tuyệt đối là một đại sát khí, đối phó những người bình thường này không còn gì tốt hơn, hơn nữa vì là nhãn thuật nên rất bí mật, người khác căn bản không phát hiện được, tất nhiên cũng không có khả năng bị bại lộ.
Nhưng nói đến thuật Quỷ hoặc, loại năng lực này tới từ con tem “Quỷ tân nương”.
Vì sao Bạch Đường lại ở trong con tem này, e rằng Triệu Khách còn cần gặp được Cơ Vô Tuế, mới có thể có đáp án chính xác.