Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1172 - Chương 1172. Nhật Ký

Chương 1172. Nhật ký Chương 1172. Nhật ký

"Đây, đây, đi xuống đây."

Tiết Đào nói lời này, một tay đặt ở trên vai Triệu Khách, nói: "Hiểu Đông, đi nhanh lên?"

Triệu Khách quay đầu nhìn thoáng qua tay Tiết Đào, trong ánh mắt bắn ra một tia sáng lạnh: "Ngươi tên là gì."

"??"

Tiết Đào hơi ngạc nhiên, vẻ mặt cổ quái nói: "Ngươi làm sao thế, ta là Chu Lỗi."

Sau khi nghe Tiết Đào nói vậy, Triệu Khách không khỏi thở sâu, chậm rãi xoay người: "Ngươi không phải Chu Lỗi, ngươi là ai!"

Chu Lỗi là tên nhân vật của Tiết Đào, nhưng lúc Tiết Đào đưa đầu hàng lệnh cho hắn, tất nhiên Triệu Khách đã biết tên thật của Tiết Đào.

Bởi vì đây là quy tắc giữa người đưa thư, tất nhiên đối phương không có khả năng biết được.

Người trước mắt này, ngoại trừ không biết tên Tiết Đào, quan trọng hơn là hắn ta phạm phải một sai lầm.

Sau khoảng thời gian tiếp xúc, chắc Tiết Đào rất rõ ràng hắn không thích bị hắn ta chạm vào mình, càng không thích có người đặt tay ở trên vai hắn.

"Ngươi điên rồi, ta thật sự là Chu..."

Tiết Đào trước mặt còn chưa nói hết câu, Triệu Khách đột nhiên lao nhanh tới, huyết chùy bị Triệu Khách nắm trên tay, nhắm thẳng đầu Tiết Đào hung hăng đập một cái.

Triệu Khách ra tay nhanh chóng, mạnh mẽ, quyết đoán, dường như đối phương hoàn toàn không đoán được, thậm chí không kịp trốn tránh đã bị huyết chùy đập thẳng vào trán.

"Cạch!"

Trong chốc lát, chỉ nghe tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, chắc chắn càng chứng minh suy nghĩ của hắn, tên trước mắt này không phải Tiết Đào, vì đầu của hắn ta không yếu ớt như vậy.

"A!!!"

Theo một tiếng rít lên, khuôn mặt Tiết Đào trước mắt sinh ra biến ảo, đó là khuôn mặt một người trung niên đeo kính, sau khi bị huyết chùy đập vỡ đầu, chỉ thấy trên huyết chùy lóe ra một luồng huyết quang nồng đậm, khiến toàn thân hắn ta sắp bị nhen lửa.

Ánh mắt ngoan độc oán niệm hung hăng nhìn chằm chằm Triệu Khách, thân thể đột nhiên biến thành một đoàn sương đen, biến mất phía dưới huyết chùy.

Cùng lúc đó, bên tai Triệu Khách truyền đến tiếng gọi ầm ĩ của Tiết Đào, tiếng gọi ầm ĩ càng ngày càng mãnh liệt.

Cảnh tượng trong tầm mắt Triệu Khách cũng xuất hiện sự thay đổi, một sợi gió lạnh thổi đến, hạt mưa mang theo mùi đất tanh đánh vào trên mặt Triệu Khách.

Chờ Triệu Khách lấy lại tinh thần, mới thấy lúc này hắn lại đang đứng ở mép tầng hai, đối mặt với kẽ hở trước mắt.

Dường như chỉ cần bước ra một bước, một giây sau sẽ đối mặt với những gậy cốt thép rối loạn không có thứ tự trước mặt, bản thân sẽ bị đâm thành bàn chải.

"Này, ngươi nói chuyện, nói chuyện đi!"

Tiếng gọi của Tiết Đào như sấm nổ khiến màng nhĩ Triệu Khách vang lên ong ong, đẩy Tiết Đào ra, Triệu Khách dùng hai tay che lỗ tai, cau mày nói: "Ta vừa làm cái gì?"

"Ngươi khôi phục rồi hả?"

Tiết Đào thấy Triệu Khách có động tác, còn có thể nói chuyện, trong lòng lập tức thở phào, vỗ ngực nói: "Móa nó, vừa rồi ngươi sắp dọa chết lão tử rồi, ngươi đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, cất bước đi về phía bên này, ta kéo ngươi nhưng tay căn bản không đụng tới ngươi."

Thì ra ngay vừa rồi Triệu Khách ngồi dậy từ trên giường, cất bước đi tới, lúc ấy Tiết Đào đã phát hiện điều không thích hợp, tiến lên túm lấy Triệu Khách.

Kết quả phát hiện tay của mình lại xuyên qua thân thể Triệu Khách, hai người như không cùng một vĩ độ, mặc cho hắn ta nghĩ hết cách để làm phiền, kết quả đều vô dụng.

Trong lúc Tiết Đào lo lắng không yên, đã kết luận Triệu Khách chắc chắn xảy ra vấn đề.

Lúc thấy Triệu Khách từng bước một đi tới trước kẽ hở, chuẩn bị nhảy xuống, Triệu Khách đột nhiên thu chân về.

Sau đó Triệu Khách tỉnh lại, người cũng khôi phục bình thường.

"Hóa ra là vậy!"

Triệu Khách liếc nhìn một chút, trên mặt đất có lưu lại dấu chân của Tiết Đào, chắc để lại khi nghĩ cách ngăn chặn hắn.

Hắn gật đầu, gọi ra sách tem, chỉ thấy trong sách tem có thêm một phong thư màu đen, phần thư tình trước đó đã biến mất không thấy.

"Ngươi có đưa một bức thư tình cho ta không?"

Triệu Khách nhìn thư tình trong sách tem đã biến mất, thay vào đó là phong thư màu đen, nhíu mày dò hỏi Tiết Đào.

"Không có, ta tìm được quyển nhật ký này."

Tiết Đào lắc đầu, quyển nhật ký này là hắn ta vừa tìm được, kết quả không kịp nhìn, Triệu Khách đã xảy ra vấn đề.

Thấy thế, trong lòng Triệu Khách không khỏi suy nghĩ, đoàn bóng đen vừa rồi không phải ảo giác, theo lời nói của Tiết Đào, chắc hắn bị kéo vào một không gian khác.

Ở trong một không gian khác có người giả mạo Tiết Đào, đồng thời dụ hắn không chút đề phòng nhảy vào cái khe hẹp này.

"Thủ đoạn rất quen thuộc."

Không biết vì sao cách này khiến trong lòng Triệu Khách luôn cảm thấy quen thuộc.

Cẩn thận nghĩ lại, mẹ nó, đây không phải cách lừa gạt mưu lợi riêng mà hắn dùng trong không gian khủng bố lần trước sao?

Nhưng điều khác biệt là, hắn biến thành Yuri lừa gạt mưu lợi riêng, biến nhiệm vụ đặc thù của hắn thành nhiệm vụ chính tuyến của một đám người đưa thư trung cấp.

Đối phương lại càng đơn giản thô bạo, trực tiếp muốn mạng hắn.

Cẩn thận hỏi thăm tất cả chuyện đã xảy ra từ Tiết Đào một lần, Triệu Khách càng thêm chắc chắn suy đoán của hắn, chắc trong nháy mắt hắn nằm xuống, đã lặng yên không tiếng động hoàn thành quá trình lừa gạt mưu lợi riêng này.

"Mả mẹ nó, còn có loại thao tác này?"

Tiết Đào nghe Triệu Khách phân tích, cẩn thận nghĩ lại lập tức lạnh run.

Bình Luận (0)
Comment