Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1234 - Chương 1234. Bị Phát Hiện! (2)

Chương 1234. Bị phát hiện! (2) Chương 1234. Bị phát hiện! (2)

Một đôi vây cá to lớn dấy lên một cơn gió như bão tố trong đống đổ nát, vô số đá vụn bụi đất bị cuốn lên giữa không trung như bão cát, bay về phía xung quanh.

"Bên này!"

Triệu Khách nghiêng mặt nhìn, phát hiện bão cát đánh tới sau lưng, một phát bắt được cánh tay Tiết Đào, nhanh chóng rẽ sang bên trái, đá bay một tảng đá ra ngoài, chỉ thấy phía dưới có một cái giếng sâu.

Hắn lôi kéo Tiết Đào nhảy xuống, chỉ nghe trên đỉnh đầu truyền đến một tràng tiếng rít dồn dập, một luồng gió bão màu xám gào thét lao qua đỉnh đầu hai người.

"Rắc rắc rắc..."

Tiếng tảng đá va chạm, toàn bộ mặt đất đều đang run rẩy như ngày tận thế, khiến hai người Triệu Khách và Tiết Đào trốn ở đáy giếng đều cảm thấy tê cả da đầu.

Có trời mới biết, tại sao nơi này có thể có quái vật khổng lồ như vậy, so sánh ra, hình thể của tam giác quái đã đủ để so sánh với xe vận tải cỡ lớn, đối mặt với quái vật trước mặt lại không bằng một cái rắm.

Nếu tam giác quái có thể trạng thế này, Triệu Khách đã sớm chạy được xa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

Bụi đất rơi xuống đỉnh đầu, Triệu Khách và Tiết Đào trốn ở đáy giếng, ai cũng không dám nói chuyện.

Qua một hồi lâu, Tiết Đào cảm giác dường như tiếng động đã nhỏ đi, mới không nhịn được nói: "Lâm ca, cho chút đồ ăn trước đi, ta rất đói."

Lần này bọn họ tiến vào không gian khủng bố, tính toán ra thời gian cũng không ngắn, Tiết Đào đã sớm ăn hết đồ ăn trên người.

Không phải hắn ta không muốn mang nhiều một ít, mà là số trang trong sách tem chỉ có như thế, loại người đưa thư hệ cận chiến như hắn ta có sức ăn lớn đến kinh người.

Đồ ăn bình thường đã rất khó duy trì sự tiêu hao của bọn họ, vì vậy phải chuẩn bị thanh dinh dưỡng có nhiều năng lượng, tuy hương vị không ngon lắm, nhưng ăn hết một cây có thể khiến bọn họ chống đỡ thời gian rất lâu.

Loại thanh dinh dưỡng này, một lần Tiết Đào phải ăn ba cái mới no, hơn nữa một thùng có giá trị không rẻ, cần 15 điểm bưu điện.

Giá cao như vậy, tất nhiên Tiết Đào không được chia quá nhiều, nguyên liệu nấu ăn phổ thông thật sự không đủ ăn no.

"Cho ngươi!"

Triệu Khách lấy ra một miếng thịt nướng từ trong sách tem, vẻ mặt hơi bối rối, cuối cùng vẫn nhắc nhở: "5 điểm bưu điện."

"A! Nhưng ta đến để cứu ngươi!"

Tiết Đào nhận lấy thịt nướng suýt thì ném xuống đất, lại nói một miếng thịt nướng đã 5 điểm bưu điện, thịt nướng làm bằng vàng??

Tiết Đào kêu ca đắt tiền, nhưng miếng thịt nướng trên tay vẫn bị Tiết Đào nhét vào miệng ăn như sói như hổ.

Không thể không nói, Thuỷ Lộc tuổi đã cao nhưng năng lực học tập vẫn rất mạnh.

Triệu Khách chỉ huy mấy lần, hắn ta đã nắm giữ được điểm mấu chốt của thịt nướng.

Cắn vào miếng thịt lớn khoảng nắm đấm, dầu trơn chảy ra theo hàm răng mang tới cảm giác thơm ngon, chẳng những không cảm thấy ngán, ngược lại khiến người ta không nhịn được nhai thêm mấy lần, hút mỡ ở bên trong ra.

Cắn xuống chút nữa, chất thịt phía dưới mang theo màu hồng nhạt, dai mềm ngon miệng khiến người ta nhai nuốt cũng không cảm thấy phí sức, mùi thơm chất thịt tràn ngập trên đầu lưỡi, càng ăn càng thơm.

Ăn hết một miếng thịt nướng, Tiết Đào chủ động giao dịch cho Triệu Khách 50 điểm bưu điện.

"Lại cho ta mười miếng!"

"Chỉ còn bảy miếng, không còn nữa, cho ngươi hết."

Triệu Khách vừa thu lại điểm bưu điện, cho Tiết Đào tất cả số thịt nướng còn lại ở trong sách tem.

Nhìn tên này ăn ngon miệng như vậy, Triệu Khách vốn định lấy nhân sâm ra nhai, nhưng nghĩ lại vẫn không lấy ra, hiện tại thân phận của hắn rất nhạy cảm, nhân sâm tinh to như củ cải đã sắp trở thành biểu tượng đặc biệt của hắn rồi.

Tuy đến bây giờ, ngoại trừ lần trước Liệp Cẩu đoàn đuổi bắt hắn, hắn chưa từng bị người đưa thư nào đuổi bắt.

Nhưng Triệu Khách không hề dám thả lỏng, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, có đôi khi ngươi lật thuyền trong mương, thường thua ở những chi tiết này, đến lúc đó dù ngươi kêu trời trách đất cũng không có thuốc hối hận.

"Sao ngươi lại tới nơi này?? Trước đó ngươi đi đâu?" Triệu Khách dò hỏi Tiết Đào.

Tiết Đào kể lại từ đầu tới đuôi việc mình gặp được Vương Vi một lần, đặc biệt là quyển nhật ký của Vương Vi, cũng nói rõ ràng cho Triệu Khách biết.

Sau khi Triệu Khách nghe xong, cũng cảm thấy rất bất ngờ.

"Ngươi xác định là Vương Vi??"

"Xác định, sách tem cho ta nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ, không phải nàng thì ai."

Đối với thân phận của Vương Vi, Tiết Đào có thể rất chắc chắn, vỗ ngực bảo đảm.

Đối với điều này, Triệu Khách chỉ có thể nói tên ngu ngốc Tiết Đào này thật sự là người ngốc có ngốc phúc, đơn giản như vậy đã hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, ngược lại hắn bị nhốt ở chỗ quỷ quái này.

Điều đáng ngạc nhiên hơn, Vương Vi lại có thể khống chế không gian này, thật sự khiến Triệu Khách rất bất ngờ.

Nhưng điều này cũng khiến Triệu Khách hiểu vì sao, từ đầu đến cuối hắn không gặp phải quái vật khác ở trong hầm trú ẩn, xem ra là Vương Vi đang trợ giúp bọn họ.

Nhưng chẳng mấy chốc Triệu Khách không khỏi nhướn mày: "Nói vậy, vì sao hiện tại nàng không giúp chúng ta rời khỏi nơi này?"

"Điều này..."

Tiết Đào hơi ngạc nhiên, vấn đề này cũng khiến hắn ta rất hoang mang.

Lẽ ra bọn họ bị cuốn vào không gian vị diện này, Vương Vi đã biết rồi mới đúng, vì sao đến bây giờ còn chưa có hành động gì.

Bình Luận (0)
Comment