Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1252 - Chương 1252. Vô Vi Mà Trị, Thượng Thiện Nhược Thủy

Chương 1252. Vô vi mà trị, thượng thiện nhược thủy Chương 1252. Vô vi mà trị, thượng thiện nhược thủy

Không! Phải là Triệu Khách căn bản không phản kháng, thuận lợi đến mức khiến Vương Vi cảm thấy hơi khó tin.

Nhưng lúc này trong lòng Vương Vi mừng như điên, căn bản không để ý nhiều như vậy, sinh mệnh lực mênh mông trong thân thể như Trường Giang lao nhanh, khiến nàng hưng phấn đến run rẩy.

Nàng biết bản thân đã đoạt xác thành công!

"Thành công, lại đơn giản như thế, thật sự là... A?"

Nhưng cười chưa được ba giây, Vương Vi đột nhiên phát hiện hình như hơi không đúng, nàng đã thành công đoạt xác, nhưng lúc nàng muốn bò dậy từ dưới đất, lại phát hiện mình căn bản không động đậy được.

Thân thể ngồi liệt ở trên tảng đá lớn, dù là tay hay chân, thậm chí một ngón tay đều như bị đóng đinh nguyên tại chỗ, không cách nào động đậy.

Trong lúc mơ hồ, nàng lại cảm giác linh hồn của mình đang bị thứ gì đó lôi ra ngoài, khiến nàng căn bản không có cách nào khống chế thân thể của mình.

"Thế nào, cảm giác cũng không tệ lắm phải không."

Lúc này, giọng Triệu Khách truyền đến từ sau lưng mình, Vương Vi muốn quay đầu nhưng căn bản không động đậy được cổ.

"Tại sao có thể như vậy? Vì sao ta không động dậy được??"

Con người vĩnh viễn tràn đầy hoảng sợ với thứ không biết, Vương Vi cũng không ngoại lệ.

Lúc này nàng càng giãy giụa càng cảm thấy hoảng sợ, không biết nơi nào xảy ra vấn đề.

Nhìn trên mặt mình hiện ra vẻ hoảng sợ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vàng óng ánh của Triệu Khách xuất hiện một nụ cười nhe răng, thân thể trôi nổi lơ lửng xuất hiện trước mặt Vương Vi.

Một tiểu kim nhân kích cỡ khoảng ba tấc, đơn giản cũng là phiên bản thu nhỏ của Triệu Khách, chính là linh hồn của Triệu Khách chủ động thoát khỏi thân thể.

"Ngươi??"

Con mắt Vương Vi nhìn chằm chằm linh hồn trôi nổi ở trước mặt mình, trong lòng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, lại đầy nghi ngờ.

Đáng tiếc, đương nhiên Triệu Khách sẽ không nói cho nàng biết.

Từ lúc bắt đầu Triệu Khách từng bước lùi lại, hướng dẫn Vương Vi từng bước ép sát, mục đích là khiến nàng rơi vào đài luyện công dưới chân.

Tảng đá xanh trên đài luyện công, chính là tảng đá mà Triệu Khách dọn tới từ âm phủ lần trước.

Tất nhiên không có tác dụng với du hồn, nhưng đối với người sống lại có khắc chế rất lớn.

Triệu Khách để những tảng đá xanh này ở đây, vốn định lúc không có chuyện gì làm sẽ nhờ vào đó rèn luyện linh hồn của mình.

Hiệu quả của tảng đá xanh này thế nào?

Cứ nhìn Vương Vi thì biết, lúc hắn vừa rơi xuống từ giữa không trung, thật ra cũng là cảm giác này.

Hiện tại, đúng là Vương Vi chiếm cứ nhục thân của hắn, nhưng hiện tại nàng động đậy một ngón tay cũng khó khăn.

Trong nháy mắt từ nhân vật thợ săn đến con mồi đã xuất hiện sự xoay chuyển có tính đột phá.

Vương Vi hét lên the thé liều mạng muốn giãy giụa, nhưng Triệu Khách cũng không muốn cho nàng cơ hội xoay người.

Từ lúc bắt đầu, Triệu Khách cũng nghĩ hết cách muốn khiến nàng vĩnh viễn không thể đứng dậy.

Kéo vào Đại Hạ đỉnh, suy yếu lực khống chế không gian của nàng, khiến nàng mất đi chỗ dựa lớn nhất.

Nhìn như bị cướp đi thân thể, lại là hạn chế năng lực hành động của Vương Vi, khiến Triệu Khách không e sợ Vương Vi đoạt xác, cũng không lo lắng sau khi nàng đoạt xác có thể làm gì mình.

Nói thẳng ra, hiện tại nàng cũng là một miếng thịt trên thớt gỗ, mặc cho Triệu Khách xử trí.

Chỉ thấy tiểu nhân vàng óng ánh đưa tay ra phát động Nhiếp nguyên thủ, chỉ là Triệu Khách dưới trạng thái linh hồn, Nhiếp nguyên thủ đã khôi phục thành Nhiếp hồn thủ bá đạo.

Một bàn tay quất lên, chỉ thấy một vệt kim quang lập lòe, cách thân thể Triệu Khách hung hăng quất vào linh hồn Vương Vi.

Không thể nói Nhiếp hồn thủ bá đạo không kinh người.

Một bàn tay quất lên khiến Vương Vi như bị sét đánh, bàn tay lớn hung ác đánh ở trên người nàng như là quả cầu sắt nung đỏ, xé rách linh hồn của nàng.

Cứ thế xé mở một lỗ hổng khổng lồ trên linh hồn của nàng.

Loại linh hồn bị trọng thương này gần như không có cách nào nghịch chuyển, Vương Vi đau đến đổ mồ hôi lạnh, đã lâu không có cảm giác sống không bằng chết khiến nàng liều mạng giãy giụa.

"Đừng phản kháng, vô dụng!"

Linh hồn Triệu Khách lơ lửng giữa không trung, tuy linh hồn của hắn có sự cường đại không giống bình thường, nhưng ngày thường Triệu Khách căn bản không dám dùng.

Dù sao đây là linh hồn của hắn, là gốc rễ chạy ra từ trong thân thể, yếu ớt giống như Iron Man cởi xuống chiến giáp.

Nhưng hiện tại Vương Vi bị đóng đinh ở nơi đó, giống với cọc gỗ không cách nào di chuyển, vừa hay cho Triệu Khách thời cơ luyện tập cực tốt.

Ngoại trừ Nhiếp nguyên thủ, Triệu Khách còn thử những cách khác.

Ví dụ như gọi ra Vô Tướng kiếm kinh, kết quả một kiếm chém xuống suýt nữa thật sự chặt thân thể của mình ra, cũng may Triệu Khách phát hiện nhanh, nhanh chóng thay đổi quỹ đạo kiếm khí.

Nếu không, e rằng hắn là người đưa thư đầu tiên tự chém chết bản thân trong số người đưa thư.

Ngoại trừ Vô Tướng kiếm kinh, Triệu Khách còn thử niệm pháp Bạch cốt quan và Bát tự chân ngôn.

Tóm lại đủ loại cách mà Triệu Khách có thể nghĩ tới đều thử trên người mình một lần.

Thuỷ Lộc đứng đằng xa nhìn lắc đầu, quay đầu nói với Vương Hằng hai mắt đỏ bừng, đã sắp cắn nát lợi: "Nhìn thấy chưa, con gái của ngươi là hung linh, tên này cũng là một ma đầu, lão phu ta sống lâu như vậy, chưa từng thấy người hung ác đánh cả mình."

Bình Luận (0)
Comment