Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1298 - Chương 1298. Yên Tâm, Ta Sẽ Nhẹ Tay!

Chương 1298. Yên tâm, ta sẽ nhẹ tay! Chương 1298. Yên tâm, ta sẽ nhẹ tay!

"Thiếu gia, ta sợ đau."

"Yên tâm, ta sẽ nhẹ tay!"

Dao trắng đi vào, dao đỏ đi ra.

"Thật xin lỗi, tay hơi run cắt nhầm chỗ, lại một lần nữa."

Dao đỏ đi vào, dao đỏ đi ra.

"Chậc chậc... Ta nói một lần nữa, ngài nhất định sẽ tha thứ cho ta."

Dao đỏ đi vào, dao đỏ đi ra.

"Phốc!"

Vì tay run nên Triệu Khách đâm ba dao mới coi như chảy đủ máu, lúc này Thuỷ Lộc còn không có cả sức để chửi đổng, sau khi cho một bát máu lại bị Triệu Khách rót hết một bình tinh hoa nhân sâm, để hắn ta nghỉ ngơi ở bên cạnh.

Một bát máu hươu nóng hôi hổi bị Triệu Khách trộn lẫn tinh hoa nhân sâm, gia trì Tiểu bổ di tình, một ngụm uống hết.

Dựa vào nhân cách Tham ăn và sức khôi phục siêu cường, Triệu Khách ở lại trong Đại Hạ đỉnh một lúc, cảm giác đau đớn do vỡ nát gãy xương ở dưới bụng mới dần dịu đi.

Lần này hắn bị thương không nhẹ, trứng bên trái suýt bị bóp nát, cũng coi như một bài học khi hắn tìm đường chết.

"Phù!"

Thở ra một hơi, Triệu Khách chỉ cảm thấy hắn nhặt được cuộc sống mới, đương nhiên vẫn phải cảm ơn Thuỷ Lộc, dù sao tác dụng của máu hươu với nửa người dưới tuyệt đối là tiêu chuẩn!

Triệu Khách chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhàng, mặc dù bây giờ thật sự không cứng nổi nhưng ít nhất đi tiểu gì đó đã không có gì đáng ngại.

Lấy ra mấy con tem từ trong sách tem, là con tem rút ra từ không gian khủng bố lần trước.

Thứ này không có tác dụng quá lớn với hắn, cũng không thích hợp để hắn thôn phệ, dứt khoát biến tất cả những con tem này thành nhiên liệu của Đại Hạ đỉnh, bổ sung chút linh khí trong đỉnh.

"Thiếu gia!"

Bóng cây lắc lư, chỉ thấy gốc cây già đi ra từ trong bụi cây, liếc mắt nhìn thoáng qua Thuỷ Lộc trên đất, trong lòng cực kỳ sảng khoái.

Nhưng sau khi thấy sự hung tàn của Triệu Khách, gốc cây già khó tránh khỏi hơi căng thẳng, dù sao hắn ta cũng là người lên phải thuyền giặc.

"Ta sẽ mở rộng không gian lớn hơn một chút, bên kia khai khẩn một dược điền, có thảo dược gì cứ trồng lên cho ta, ngươi trồng thật nhiều loại cây cho ta, nếu có dược thảo gì đó lại càng tốt."

Hiện tại Triệu Khách rất thiếu tiền, cần gấp rất nhiều điểm bưu điện để chống đỡ việc hắn thôn phệ con tem.

Không nói những cái khác, Triệu Khách nhất định phải thôn phệ con tem Phách vương hổ bí này.

Trong hệ tự nhiên của hắn không có Phách vương hổ bí, tương đương với lão hổ không có răng, chỉ dựa vào Nhiếp nguyên thủ và Vô Tướng kiếm kinh căn bản không đủ dùng.

Nhưng “Phách vương hổ bí” cũng không phải con tem phổ thông gì, chỉ còn lại hơn 200 điểm bưu điện, Triệu Khách thật sự không có lòng tin có thể thôn phệ Phách vương hổ bí.

Chẳng may thôn phệ thất bại, Triệu Khách không chịu đựng nổi tổn thất như vậy.

Chỉ là bây giờ trên tay hắn ngoại trừ những nhân sâm tinh kia, thật sự không có thứ gì có thể kiếm tiền.

Cho nên chuyện này chỉ có thể đẩy ra sau, trước tiên để gốc cây già làm dược điền cho hắn.

Trong lòng Triệu Khách luôn có một loại dự cảm, lần trước hắn bán đi những cái Bánh bao hoàng kim dược (bánh bao độc) kia như chôn xuống một quả bom.

Hơn nữa, đợi đến khi quả bom này nổ, uy lực chắc chắn không nhỏ.

Bây giờ hắn làm chút dược điền, biết đâu chờ sau khi bom nổ, hắn còn có thể nhân cơ hội làm chút mua bán nhỏ, kiếm thêm chút thu nhập gì đó.

Cũng khó trách Triệu Khách sẽ nghĩ như vậy, dù sao so sánh với người đưa thư, năng lực kiếm lời điểm bưu điện của những lão bản trong Quỷ thị đó thật sự khiến Triệu Khách đỏ mắt.

"Được rồi, thiếu gia còn có gì phân phó?" Gốc cây già cầm bút, ghi chép lại yêu cầu của Triệu Khách.

"Thuận tiện xây một căn nhà cho ta, ngoài ra làm lương đình ở bên này cho ta, a, phía trên treo một cái ghế dựa cho ta, còn có ngươi nhìn đài luyện công bên kia, mở rộng một chút cho ta."

Triệu Khách một hơi nói một đống lớn, trong nháy mắt khóe miệng gốc cây già giật một cái, thế này thật sự không coi hắn ta là người ngoài.

Ngay cả bên trong nhà vệ sinh, Triệu Khách nói một hơi ròng rã hai trang giấy, một hơi làm hết những cái này cũng không phải một cu li bình thường.

"Khụ khụ, thiếu gia, cái đó... Ta không biết xây nhà?"

Nhìn lượng công trình trên giấy, gốc cây già chỉ có thể uyển chuyển bày tỏ sự chống đối của mình.

Đáng tiếc hắn ta đã xem thường sự hung tàn của Triệu Khách, hoàn toàn không nghe hiểu sự chống đối của gốc cây già, ngược lại nghiêm túc suy nghĩ một chút, đưa tay chỉ Thuỷ Lộc: "Không có việc gì, ngươi cứ nghe hắn là được."

Vốn Thuỷ Lộc còn yếu ớt không có sức lực, sau khi nghe được câu nói của Triệu Khách, tròng mắt lập tức tỏa sáng.

Đầu như con sóc, liên tục gật đầu nói: "Có thể, có thể, ta đảm bảo ngay cả bồn cầu cũng thiết kế làm ngươi thoải mái."

Cơ hội tốt như vậy, đương nhiên Thuỷ Lộc sẽ không bỏ qua, trong đầu hắn ta đã nhanh chóng nghĩ ra một thiết kế to lớn, phải để gốc cây già này đổ chút máu mới được.

Không để ý tới vẻ mặt như ăn phải cứt con ruồi của gốc cây già bên cạnh, Triệu Khách vỗ đùi.

"Quyết định như vậy đi, đúng, ngươi tiếp tục nướng đống thịt nướng kia cho ta, ta tìm hai người đến giúp ngươi."

Triệu Khách nói xong đã gọi ra Quỷ hổ, đồng thời thả Đồ phu chi hạp ra.

Bình Luận (0)
Comment