Chỉ thấy một tấm da người thật mỏng bị Triệu Khách bóc ra, không có Đồ phu chi hạp, nhưng cũng may hắn có dao công không tệ.
Hắn ném tấm da người trên tay xuống đất, lạnh lùng nói: "Đương nhiên là giết chết ngươi!"
Chỉ thấy Triệu Khách đưa tay làm động tác cắt cổ.
Nhìn Triệu Khách tiện tay vứt da người trên mặt đất, cứ như một tờ giấy mỏng tang bị vứt trên mặt đất.
Cách lớp da người có thể thấy gân lá cây ở phía dưới, loại dao công này đã đến mức đăng phong tạo cực, không thể bắt bẻ.
"Lão Lục..." Đôi mắt lão Nhị nhìn chằm chằm tấm mặt nạ da người, một cảm giác phức tạp lập tức bao phủ cả người lão Nhị.
Trong cảm giác này bao gồm tự trách, bị lừa gạt, tức giận, ngang ngược.
Chỉ thấy Triệu Khách không nhanh không chậm rút ra chuôi trường đao trên mặt đất, không vội cho vào sách tem xem xét lai lịch đao này mà cầm trên tay cẩn thận đánh giá.
Từ sự yêu quý và căm ghét với lưỡi đao, sự hiểu biết của Triệu Khách với đao không thua gì người chuyên nghiệp, vừa đánh giá vừa mở miệng nói: "Lão Lục, hắn tên gì? Đáng tiếc, đao tốt như vậy."
Chuôi đao này chắc là Đường hoành đao chính tông, không có trang trí hoa lệ nhưng trên lưỡi đao có từng tầng hoa văn xoay tròn như mây đằng, hiện ra ánh sáng kỳ lạ dưới ánh mặt trời.
Chỗ bất phàm của đao cũng đủ để chứng minh thực lực của chủ nhân.
Đáng tiếc, lão Lục chết oan uổng, chết vội vàng không kịp chuẩn bị, chết trong cạm bẫy cẩn thận từng bước của Triệu Khách.
Khi Triệu Khách kích hoạt năng lực “Dung hợp” của Quỷ hổ, hắn ta gần như không kịp phản kháng đã bị Quỷ hổ dung hợp, tiếp xúc thân mật với đầu hoạt thi ở bên trong.
Muốn chống cự nhưng vì mệnh lệnh của Triệu Khách, Quỷ hổ đứng ở nơi đó như một đầu gỗ.
Cho nên, tên này cũng chỉ có thể đứng cứng ngắc ở nơi đó, trơ mắt nhìn hoạt thi nở nụ cười đầy phấn chấn với hắn ta.
Một vị người đưa thư trung cấp năng lực bị phân ra hai phần ba, lại đúng lúc virus S bộc phát, cứ vậy bị hoạt thi gặm gần chết.
Nghĩ tới đây, Triệu Khách ngẩng đầu, nụ cười rực rỡ như ánh nắng tiếp tục đâm vào thần kinh lão Nhị.
"Ngươi yên tâm, hắn chết cũng không yên, hét thảm một đoạn thời gian rất dài, bị nhốt ở trong thiết giáp còn bị hỏa thi bên trong cắn xé, suýt nữa cắn đứt cả cổ!"
Đương nhiên, còn có hoạt thi biến dị khô gầy như que củi ở bên trong.
Lúc đó Triệu Khách vì bắt thứ đồ chơi này đã hao tốn không ít tâm tư, cầm tù đầu hoạt thi này ở trong thân thể Quỷ hổ.
Con hàng này vừa cào vừa cấu, cào ra lỗ thủng khắp nơi trên người Quỷ hổ.
Nói xong, Triệu Khách đột nhiên nhớ tới cái gì đó, mở miệng cười nói: "Ồ, ngươi yên tâm, sau cùng hắn không biến thành hoạt thi, dù sao ta cần hắn còn sống, vì chỉ có còn sống, lớp da bị lột xuống mới đủ mềm mại!"
Giọng Triệu Khách như là lưỡi lê vô hình vô ảnh, đâm từng đao vào tim lão Nhị.
Từ đầu đến cuối, lão Nhị không nói gì, chỉ im lặng...
Càng im lặng, khí tức trên người càng khiến người ta cảm thấy kiềm chế.
"Tê..."
Chỉ nghe sóng khí xung quanh đột nhiên xảy ra biến đổi, chỉ là lão Nhị hít vào một hơi thật sâu.
Động tác này làm cổ của hắn ta và tĩnh mạch trên đầu bành trướng như con rắn màu xanh.
Theo động tác hít vào của hắn ta, đầu tiên là bả vai, sau đó là cánh tay đều bành trướng kinh khủng, ngay sau đó là bắp đùi.
Vốn dáng người đã như một người khổng lồ, lúc này đã hoàn toàn biến hóa hình dáng, đứng ở chỗ đó tản ra áp lực như núi.
Lông tơ trên cánh tay Triệu Khách đều dựng đứng lên, tình cảnh này rất quen thuộc, Triệu Khách đã từng gặp năng lực như vậy không chỉ một lần.
Nhưng có rất ít người có thể phát huy loại năng lực này đến trình độ khiến người ta cảm thấy khủng bố như thế.
Triệu Khách rất quen thuộc với loại năng lực này, từ khi là người đưa thư hạ cấp đã từng thấy con tem này.
Đại đa số người đưa thư am hiểu hệ thể, gần như đều có con tem này, như là luyện võ sinh nhất định có kiến thức cơ bản.
Chỉ có điều, kiến thức cơ bản của lão Nhị đã vững chắc đến mức khiến người ta giận sôi, thậm chí đã trở thành một loại lực lượng đặc biệt của hắn ta.
"Đáng chết, tố chất thân thể của tên này tốt như vậy??"
Triệu Khách thầm chửi một câu trong lòng, vừa rồi hắn đã rót lượng lớn virus S vào trong thân thể của người này.
Lúc lão Nhị thấy lão Lục khôi phục khí huyết, cơ bắp thả lỏng, Triệu Khách gần như đã dùng hết sức để rót virus vào.
Tất nhiên những virus S này là hắn dùng Nhiếp nguyên thủ rút ra từ trên người mình, rút ra không ít.
Nhưng còn có một bộ phận như là đại thụ cắm râu bén rễ, vẫn cắm rễ trên người hắn.
Chỉ có điều thời gian virus S bộc phát đã từ nửa tiếng, đẩy về hai tiếng một lần.
Theo cơ bắp lão Nhị bành trướng tới cực điểm, một tiếng thét chói tai tức giận vang lên.
Nhìn dáng người này khôi ngô, đôi mắt đỏ thẫm to lớn như núi thần, toàn thân đẫm máu điên cuồng đánh tới, cứ như một con sư tử hung dữ đã nổi giận tới cực điểm!
Chỉ một tiếng kia đã có khí thế chấn động núi rừng, khiến lòng người tê dại một hồi.
Đúng vào lúc này, đã thấy Quỷ hổ lại bị gọi ra đối diện Triệu Khách, bao trùm lên trên người Triệu Khách, hai thanh trọng kiếm như cánh cửa ngang nhiên vung ra.