Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1444 - Chương 1444 - Bò Nướng Mỹ Vị

Chương 1444 - Bò nướng mỹ vị
Chương 1444 - Bò nướng mỹ vị

Đầu óc vốn hỗn loạn của Triệu Khách lại rõ ràng hơn nhiều, tuy trong lòng còn đang cảm thấy lo lắng và băn khoăn vì chuyện này.

Nhưng trên mặt lại khôi phục vẻ bình tĩnh ngày xưa, ít nhất cảm giác áp lực trên vai không còn nặng nề như vậy nữa.

"Đeo lên!"

Thủ vệ cẩn thận đeo cho Triệu Khách một bộ còng tay đặc chế, cảm giác trĩu nặng ít nhất cũng hơn năm mươi cân, thoạt nhìn có cảm giác khoa học kỹ thuật rất mạnh.

Đồng thời bịt kín mắt Triệu Khách, lôi kéo hắn đi về phía trước.

Mặc dù hành động này hơi có vẻ vẽ vời cho thêm chuyện, con mắt bịt kín nhưng ngũ giác của hắn lại dễ sử dụng hơn đôi mắt.

Triệu Khách bị hai tên lính lôi kéo đi về phía trước, đi theo sau lưng Heo mập.

Đi không bao xa, mùi thơm của thức ăn trong không khí trở nên càng nồng hơn.

"Hắc hắc, thơm quá!"

Cũng may lúc này Heo mập còn có thể cười được, thè ra đầu lưỡi dài rộng liếm khóe miệng hai cái, trong lòng còn hơi chờ mong.

"Ngươi bên trái, ngươi bên phải!"

Lúc này đi đến một ngã rẽ, bọn họ lại tách Triệu Khách và Heo mập ra, Triệu Khách được sắp xếp đi bên trái, Heo mập thì được đưa tới bên phải.

Triệu Khách dùng ngũ giác tìm kiếm, phát hiện dường như hai lối đi đều thông đến một hướng.

"Ông!"

Cửa phòng bị đẩy ra, mùi vị quen thuộc tràn vào xoang mũi Triệu Khách là mùi nước hoa trên người nàng.

Ngũ giác tìm tòi nghiên cứu xung quanh, đây là một gian phòng, tổng thể trang trí màu đen khiến gian phòng trông vô cùng hài hòa.

Một cái bàn, đĩa đồ ăn màu trắng đậy kín, còn có ánh nến và rượu vang đỏ đã được để hả hơi trước.

"Ngồi xuống!"

Triệu Khách bị binh lính kéo ngồi xuống ghế, lúc này đột nhiên cảm giác hai tay căng thẳng, khóa sắt trên tay như được làm từ đá, dính chung với cái ghế.

Ngoại trừ hai tay, còn có hai chân.

Ngũ giác không thể kết luận chính xác đây là làm bằng vật liệu gì, nhưng có thể khẳng định rất nặng!

Cứ như hai hòn đá to đặt ở trên đùi của hắn, khiến Triệu Khách cảm thấy rất không thoải mái.

Nhưng điều đáng nhắc tới là cái ghế này rất dễ chịu, hai chân giang rộng ra, đệm bằng thảm lông cừu đặc biệt mềm, ngồi lên lại không cảm thấy mệt mỏi.

Sau khi làm xong mọi thứ, binh lính quay người rời đi, thuận tiện khóa cửa phòng lại.

Triệu Khách có thể nghe được tiếng bước chân của bọn họ đang nhanh chóng rời phòng, cũng không trông coi ở ngoài cửa.

"Tự tin như vậy!"

Mặc dù hắn đang trong thời kỳ suy bại, vận khí sẽ suy bại tới cực điểm, nhưng chỉ dựa vào khóa còng tay, khó tránh khỏi hơi quá coi thường hắn.

Ngay lúc Triệu Khách suy nghĩ rốt cuộc giả thể muốn làm gì.

"Ông..."

Cửa phòng chất gỗ phát ra một tiếng tiếng vang rất nhỏ, một đôi chân trần đi ra từ sau cửa phòng.

Hai chân nhẹ giẫm bước đi trên sàn nhà cẩm thạch, mắt cá chân trơn bóng mượt mà, no đủ có hình, dưới mu bàn chân màu hồng mịn màng mơ hồ lộ ra mấy sợi gân xanh.

Chân ngọc xinh đẹp như vậy, lại sơn móng chân đen bóng, khiến Triệu Khách cảm thấy kinh diễm với đôi chân ngọc này, đồng thời có mấy suy nghĩ tà ác.

Phát hiện hình như suy nghĩ trong đầu hắn hơi nguy hiểm, Triệu Khách lắc đầu kích hoạt nhân cách Lười biếng.

Không phải là vì suy nghĩ, mà là Triệu Khách muốn dựa vào nhân cách Lười biếng trung hoà một chút nhân cách tiêu cực do Sắc dục mang tới.

Mặc dù hắn đã không chịu sự khống chế của những nhân cách này, nhưng thời gian lâu dài vẫn sinh ra một số ảnh hưởng với hắn.

Tuy suy nghĩ của Triệu Khách rất tốt đẹp, nhưng khi Clarice mặc áo lụa màu hồng gần như trong suốt đi ra từ sau cửa, Triệu Khách thừa nhận hắn "Kích" động!

Dùng một bài thơ để hình dung, hồng thứ giao tiêu tinh hồng nhiễm trang, hương sa nan yểm phấn ngọc châu.

"Ực!"

Triệu Khách không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng, thu hồi lại ngũ giác, không dám nhìn tiếp nữa, để sự chú ý của hắn chuyển sang một chỗ khác.

Ngoại trừ giả thể Clarice đi ra, trong không khí còn có một mùi lửa than, không khỏi khiến trong đầu Triệu Khách đột nhiên nghĩ đến bò nướng than.

Bò bít tết được ướp bằng hương liệu đặc chế, dùng trứng chim cút và trứng vịt vàng trộn lẫn với hương liệu.

Thoạt nhìn màu vàng đậm hơi giống với màu của sơn, khiến người ta phải đứng xa mà nhìn.

Nhưng khi đặt bò bít tết ở trên lửa than, nhiệt độ lửa than khiến hương liệu phía trên bắt đầu sinh ra phản ứng tinh tế.

Bò bít tết tứa ra mỡ, phát ra từng tiếng xèo xèo.

Mặc dù đang nướng nhưng cũng đang mượn nhiệt độ lửa than, để mỡ ở trong thịt tự sôi trào.

Bò bít tết vốn có màu rất đậm, lúc đầu bao bọc mỡ ở bên trong, dần dần bị nướng thành màu vàng óng ánh như cục vàng.

Đồng thời mùi thịt bò và hương liệu trộn lẫn vào nhau tỏa ra tạo thành mùi vị đặc biệt.

"Ừm, là hương liễu!"

Triệu Khách liều mạng ngửi, thậm chí áp chế ngũ giác đến thấp nhất, chỉ còn sót lại khứu giác khiến hắn càng tập trung phân biệt hương liệu bí chế của món bò nướng này.

Có lẽ chỉ có như vậy, mới có thể bảo đảm hắn không bị nhân cách Sắc dục ảnh hưởng.

Lúc này Triệu Khách đã bắt đầu suy nghĩ để nhân cách Sắc dục lập tức biến mất.

Chỉ là lúc này, không biết chóp mũi Triệu Khách chạm đến cái gì mềm nhũn, mang theo một mùi thơm sâu kín trộn lẫn với mùi mồ hôi, hơi giống... Giống như hoa quả chín muồi.

Bình Luận (0)
Comment