Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1545 - Chương 1545 - Tam Giai Bá Thể (2)

Chương 1545 - Tam giai bá thể (2)
Chương 1545 - Tam giai bá thể (2)

Mặc dù khả năng này cũng không lớn nhưng dù chỉ là một khả năng cực nhỏ, Triệu Khách tin tưởng Ngao Liệp nhất định sẽ tới.

Cũng như hắn ta đã nghĩ, chẳng may thì sao?

Ngao Liệp rất may mắn cược đúng, nhưng rất không may đồng thời cũng sẽ phát hiện trong lần đánh cược này, tiền đặt cược là mạng của hắn ta!

Ngao Liệp nhìn máu tươi của mình không ngừng trào ra, trong mắt dần hiện ra ánh sáng âm độc.

Hắn ta không rảnh đi đối phó tay súng bắn tỉa kia, vì thứ càng nguy hiểm hơn là sự tiến công như cuồng phong bạo vũ của Heo mập.

Thật ra cũng không cần Ngao Liệp nhắc nhở, khi thấy Ngao Liệp bị trọng thương cũng chỉ ngây người một giây ngắn ngủi, tất cả chiến sĩ cấp cao đã chĩa họng súng trên tay về phía đống thịt nhão mục nát trên bàn bóp cò súng.

Tiếng súng ầm vang chói mắt gầm thét trong phòng, đáng tiếc phản ứng của bọn họ nhanh như vậy, nhưng vẫn là quá chậm với Triệu Khách.

Trong bóng tối, chỉ thấy Triệu Khách yên lặng thu lại Không gian chi chủy cắm ở sau khung cửa, đồng thời tính toán thời gian cold-down lần sau, ánh mắt nhìn bóng người đang điên cuồng nổ súng phía trước.

Hắn lấy ra giá đỡ súng bắn tỉa, ánh mắt phẳng lặng như mặt nước, dường như Triệu Khách không phải giết người, mà đang luyện tập bắn bia ở sân tập bắn.

"Phanh phanh phanh phanh..."

Trong bóng tối, họng súng phun ra ánh lửa chói mắt, lít nha lít nhít đạn năng lượng trên nổ bay bàn thịt nhão ra ngoài, trong nháy mắt cả cái bàn cũng bị đánh vỡ nát.

Nhưng khi súng ống tắt dần, đã thấy trước mặt là cái bàn vỡ nát huyết nhục khét lẹt, chỉ không thấy bóng dáng tay súng bắn tỉa vừa nãy đâu.

"Không ở đây?"

Mọi người thấy thế đều ngẩn ngơ, nhìn cái bàn đã thịt nát xương tan không biết làm sao.

Nhưng ngay sau đó tiếng súng vang lên vẫn trầm ổn, to khoẻ như vậy, tiếng động quanh quẩn trong hành lang chật hẹp rất đinh tai nhức óc.

"Phốc!"

Thân thể một tên chiến sĩ cấp cao khựng lại, ánh mắt trợn tròn, cảm giác một dòng nước nóng chảy xuống theo cổ của mình.

Lồng ngực chập trùng kịch liệt, miệng của hắn ta mở thật to, vừa nhìn đã biết hắn ta cực kỳ muốn ho khan và không khí mới mẻ.

Hết lần này tới lần khác trong cổ họng bị thứ gì đó ngăn chặn, không ho ra được!

Sau đó rất nhiều máu tươi tràn ra từ khóe miệng như một con rắn đỏ uốn lượn, nhanh chóng chảy đến trên cổ, đôi mắt hắn ta mở thật to lại dần mất tiêu cự, cả người không nhúc nhích ngồi trên mặt đất.

Nhìn xác đồng bạn ngã trong vũng máu, một đám chiến sĩ cấp cao nhanh chóng nhào xuống mặt đất, ý đồ tìm kiếm chỗ yểm hộ nhưng không có ích lợi gì.

Chỉ nghe trong bóng tối đột nhiên bùng lên ra một đạo thiểm quang, một giây sau thân thể chiến sĩ cấp cao trốn ở sau cái bàn đột nhiên bay ra ngoài, tim bị đánh xuyên ra một lỗ thủng.

Kéo ra nòng súng, đinh một tiếng, là tiếng vỏ đạn rơi xuống.

Ngay sau đó là phát súng thứ ba.

Dường như hoàn toàn không cần dùng mắt thường khóa chặt, viên đạn lập tức bắn xuyên qua mặt kính cường lực mỏng manh, bắn nổ đầu một người khác.

Hoàn cảnh chật hẹp nhưng tương tự cũng khiến ngũ giác cường đại của Triệu Khách được phát huy tới cực hạn, mỗi một động tác, mỗi một tiếng động, thậm chí là tiếng thở dốc dồn dập trong lồng ngực của những người này, Triệu Khách đều có thể dựa vào ngũ giác nghe được rõ ràng.

"Khốn kiếp, yểm hộ cho ta!"

Sau khi liên tục có hai người bị thương, chỉ thấy một bóng người thấp bé đột nhiên vừa chửi rủa vừa vọt ra, bóng dáng đột nhiên mơ hồ trước họng súng, một giây sau đã lao vào hành lang.

Bóng dáng không ngừng lấp lóe di chuyển khiến trong mắt Triệu Khách xuất hiện chút do dự.

Tuluka!

Triệu Khách còn rất nhớ rõ, tên người lùn này rất thích cất giữ anime, là huynh đệ tốt của Metz.

Lúc đầu gặp mặt, hắn dựa vào tấm áp phích ba tỷ muội mắt mèo dán ở đầu giường hắn ta, nhẹ nhàng lừa được tin tức mà hắn cần.

Trong một lần rút lui cuối cùng, Tuluka đưa khẩu súng báo hiệu kia cho hắn, sau này hắn bị giả thể đuổi giết, đã dùng khẩu súng báo hiệu kia ở trong khu vực bom mìn.

Thật bất ngờ, lúc hai người gặp lại nhau đã là ở chỗ này, cũng không phải lấy thân phận chiến hữu để xuất hiện, mà là kẻ địch!

Trong nháy mắt do dự ngắn ngủi, trong mắt Triệu Khách xuất hiện tia sáng, cùng lúc đó bóng dáng người lùn Tuluka lại biến mất.

Trong hai con ngươi đột nhiên mở ra một đồng tử phụ, đồng tử phụ mang theo vẻ lạnh lùng và vô tình phó nhanh chóng khóa chặt không gian dần vặn vẹo trong bóng đêm.

"Thật xin lỗi!"

Một tiếng xin lỗi, Triệu Khách quyết đoán bóp cò súng trên tay.

Nhưng đúng lúc này, đồng tử phụ của Triệu Khách co rụt lại, hoảng sợ nói: "Không đúng!"

Chỉ thấy khoảng không gian vặn vẹo này nhanh chóng tán loạn, cũng không xuất hiện bóng dáng Tuluka như Triệu Khách đã dự đoán.

"Nhị đoạn thiểm thước!"

Chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng gầm gừ của Tuluka, thì ra trong khoảng thời gian này giả thể của hắn ta bị đánh giết, khiến thực lực của hắn ta tăng mạnh, liên tục lĩnh ngộ năng lực Nhị đoạn thiểm thước.

Lần này xuất hiện lại, người đã ở sau lưng Triệu Khách.

Chỉ là ánh mắt Tuluka vẫn luôn nhìn chằm chằm vào khẩu súng bắn tỉa quỹ đạo khinh điện trên tay Triệu Khách.

Nhìn kỹ không khó nhận ra trên thân súng đen kịt này có một cái ấn ký không đáng chú ý, ấn ký này là mình không cẩn thận tạo ra.

Bình Luận (0)
Comment