Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1586 - Chương 1586 - Trùng Hợp Như Vậy?? (2)

Chương 1586 - Trùng hợp như vậy?? (2)
Chương 1586 - Trùng hợp như vậy?? (2)

Nhưng đã không kịp nữa rồi, trong nháy mắt nhìn vào ánh mắt của Y Nữ, hán tử cảm thấy dạ dày của hắn ta chịu một cú đánh mạnh từ thiết chùy.

Hắn ta cố nhịn hai lần, cuối cùng vẫn không nhịn được khom người nôn hai cái.

“Ọe… Y Nữ, sao ngươi đi ra ngoài sớm thế?”

Cho dù ở sát vách nhau, hiển nhiên hán tử trung niên cũng không có bất kỳ sức miễn dịch gì với khuôn mặt của Y Nữ.

Chỉ có điều, lúc hán tử nói lời này lại nhìn về phía Triệu Khách, sắc mặt trên khuôn mặt chữ quốc kia không khỏi cứng lại, không nhịn được cẩn thận quan sát Triệu Khách.

Ngay lúc hán tử quan sát Triệu Khách, Triệu Khách cũng đưa mắt về phía hắn ta, trong mắt lộ ra vẻ kỳ lạ.

Sau khi nhìn vào mắt nhau, trong lòng đồng thời cảnh giác: “Cao thủ!”

Nơi này không thể so với Quỷ thị, không có hư ảnh che giấu bảo vệ bản thân.

Hán tử trước mặt râu quai nón, dáng người cao to, dù thân phận hiện tại của đối phương không phải là người đưa thư, nhưng cơ bắp to khỏe lộ ra ánh sáng như đá cẩm thạch.

Cho dù ánh mắt rất ôn hòa, nhưng lúc đối phương nhìn về phía hắn, tia sáng như chớp giật trong đôi mắt kia khiến Triệu Khách không nhịn được đề phòng.

Nhưng đề phòng thì đề phòng, sau khi hán tử trung nên ngây người một lúc ngắn ngủi, lại thân thiện gật đầu với Triệu Khách.

Ở chỗ này, tất cả mọi người đã quay trở về làm người bình thường, không có nhiệm vụ không gian khủng bố, không có lợi ích nhất định phải tranh đoạt.

Những củ khoai đen có cảm giác không tệ lắm có thể thấy được ở khắp mọi nơi, cũng không thiếu ăn thiếu uống.

Không dám nói đêm không cần đóng cửa, không nhặt của rơi trên đường, nhưng mọi người ở đây thật sự không có dục vọng tranh đoạt đọ sức với nhau.

“Y Nữ, hắn là…”

Hán tử trung niên chỉ Triệu Khách, Y Nữ ngạc nhiên, thật ra bọn họ mới quen biết một ngày, nàng cũng chưa biết tên Triệu Khách.

“Vương Cẩu Tử!”

Nhưng không đợi Y Nữ nói chuyện, Triệu Khách đã tiến lên một bước, tự giới thiệu trước.

Cái tên này rất cá tính, nhưng so với hán tử trung niên tên Vương Ma Tử, cái tên này vẫn dễ nghe hơn nhiều.

“Ngươi cũng họ Vương? Một người Ma Tử, một người Cẩu Tử, các ngươi không phải huynh đệ chứ.”

Y Nữ không đầu không đuôi suy nghĩ tên của hai người.

Triệu Khách và Vương Ma Tử nhìn nhau khẽ cười, không ai để chuyện này ở trong lòng.

Rất rõ ràng, tên thật của hán tử trung niên cũng không phải Vương Ma Tử, giống như Triệu Khách đây cũng chỉ một cái tên để che giấu thân phận của mình mà thôi.

“Ha ha ha, đi thôi, ta cũng không có việc gì, đi dạo cùng các ngươi cũng được.”

Biết Triệu Khách là thành viên mới vừa đến đây, Vương Ma Tử mỉm cười càng nhiệt tình hơn, dự định dẫn Triệu Khách và Y Nữ đi xung quanh, giới thiệu đại khái tình huống ở vùng đất bỏ đi.

“Không còn gì tốt hơn!”

Triệu Khách gật đầu cảm ơn Vương Ma Tử, hai người sải bước đi ở phía trước, để Y Nữ đi tụt lại sau lưng.

Hiển nhiên, hai người đều không muốn để Y Nữ đi ở phía trước.

Trên đường đi, thỉnh thoảng lại có người chào hỏi nhưng đối tượng rất kỳ quái, không phải Vương Ma Tử mà là Y Nữ sau lưng hai người.

Tuy nàng rất xấu, nhưng hình như có nhân duyên rất tốt ở chỗ này, cho dù tất cả mọi người không nhìn thẳng vào nàng, nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến sự quý mến của mọi người với nữ nhân xấu xí này.

“Rất kỳ quái đi!” Vương Ma Tử khẽ nói, “Tuy Y Nữ xấu xí nhưng tất cả mọi người đều thích nàng, dù sao nơi này không thiếu đồ ăn cũng chỉ rộng có từng đó, thời gian lâu dần con người cũng trở nên mệt mỏi.”

Triệu Khách gật đầu, cái gọi là vùng đất bỏ đi cũng không khác một thôn làng vùng quê bình thường bao nhiêu.

Ba người đi dạo từ phía đông đến tận cùng phía tây cũng chỉ tốn mười lăm phút.

Trong hoàn cảnh nhỏ hẹp này, không cần ngươi trồng trọt cũng không cần ngươi cày ruộng, trông như không buồn không lo nhưng thời gian lâu dần ngươi sẽ thấy nhàm chán, thậm chí hoàn toàn lười nhác, cuối cùng đến khi tuổi già sức yếu sẽ ngồi ở chỗ đó như cái xác không hồn.

Trước khi Y Nữ xuất hiện, thậm chí cách một đoạn thời gian lại có một người lựa chọn tự sát, nhưng sau khi Y Nữ xuất hiện tình huống đã thay đổi.

Triệu Khách quay đầu nhìn Y Nữ, nàng rất sinh động, gặp ai cũng mỉm cười chào hỏi, mặc dù nụ cười này như một đả kích tinh thần rất mạnh, nhưng có thể nhận ra người nơi này rất thích Y Nữ.

Bởi vì trên người nàng mang theo sức sống đặc biệt, giống như đạo lý hiệu ứng cá heo.

Thử nghĩ xem, đổi lại là ngươi mỗi ngày lim dim nằm trên ghế, một nữ hài dáng người bốc lửa, giọng nói như tiếng tự nhiên đi qua bên cạnh ngươi, nói một câu chào thúc thúc.

Đổi lại là ai, trên mặt cũng mỉm cười.

Chỉ có điều, lúc ngươi mở mắt nhìn khuôn mặt kia, hết lần này đến lần khác lại cho ngươi một đả kích tinh thần, khiến ngươi nôn hết bữa sáng ra.

Bối rối gì đó, lười nhác gì đó đều tan thành mây khói.

Đáng hận nhất là, lúc nữ nhân này rời đi, ngươi còn nhìn thấy bóng lưng mê người của nàng, trong lòng đau đớn kêu lên hai câu trời cao bất công.

Tin tưởng, cả ngày hôm đó tinh thần của ngươi rất sung mãn.

Quan trọng là, cho dù phu thê cũng không ăn giấm vì việc này, dù sao… Đó là một nữ nhân chỉ mỉm cười cũng có thể khiến người ta cảm nhận được tết thanh minh.

Bình Luận (0)
Comment