Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1587 - Chương 1587 - Trùng Hợp Như Vậy?? (3)

Chương 1587 - Trùng hợp như vậy?? (3)
Chương 1587 - Trùng hợp như vậy?? (3)

Cho nên lúc đầu còn không quen, nhưng thời gian dài mọi người sẽ thành thói quen, thậm chí thích ngắm nữ nhân xấu xí Y Nữ này.

Vương Ma Tử nói xong, bàn tay vỗ mạnh vào vai Triệu Khách, bên tai vang lên tiếng xé gió khiến Triệu Khách không nhịn được nhíu mày, nghiêng người né sang bên cạnh.

“Ba!”

Bả vai hơi nặng nề, bàn tay thô to như vẫn khóa chặt trên người Triệu Khách, vỗ thật mạnh vào trên vai Triệu Khách.

Chỉ nghe Vương Ma Tử lời lẽ thấm thía nói: “Cho nên, ngươi tuyệt đối đừng bắt nạt nàng!”

“Ta có lão bà!”

Triệu Khách không để ý Vương Ma Tử chỉ nói một câu, hắn lắc bả vai, khéo léo hất tay Vương Ma Tử ra, cất bước tiếp tục đi về phía trước.

Thấy Triệu Khách nhẹ nhàng hất tay của mình ra, Vương Ma Tử hơi do dự, cuối cùng vẫn đi theo.

Trên đường đi, Triệu Khách cũng không nghe ngóng vị trí của nữ đầu bếp, mà nhếch mũi lên ngửi khắp nơi.

Lấy tạo nghệ của vị nữ đầu bếp kia, chỉ cần nàng nấu ăn chắc chắn sẽ có mùi vị không giống bình thường.

Thậm chí Triệu Khách nghi ngờ tài nấu nướng của nàng còn cao hơn cả lão gia tử.

Chỉ về mặt trù nghệ, hắn không sánh bằng lão gia tử.

Dù sao trù nghệ còn bao gồm khả năng dùng dao, cách canh lửa, nguyên liệu, nêm nếm, bột, thêm bột vào nước canh, nắm bắt thời gian và số lượng gia vị, lật muôi và bày đĩa đủ loại, nếu tiến thêm một bước, bên trên còn có thể chia nhỏ ra hơn mười loại phe phái, kỹ xảo.

Sự bao hàm rất rộng lớn, Triệu Khách cũng không dám nói hắn đã học được toàn diện.

Nhưng lão gia tử vào nam ra bắc, sự nghiên cứu trên trù đạo vượt xa hắn, có lẽ hắn cũng chỉ có thể thắng được một phần tài dùng dao này.

Nói một câu công bằng, hắn am hiểu tài dùng dao, Đại sư huynh Tống Hằng am hiểu cách canh lửa, Tam sư đệ… Ôi! Vô dụng.

Cho nên muốn tìm nữ đầu bếp, Triệu Khách không cần cố gắng nghe ngóng, chỉ cần hắn trông coi ở chỗ này, dùng mũi từ từ ngửi, nếu nữ đầu bếp thật sự ở chỗ này, chắc chắn sẽ có chỗ không giống với bình thường.

“Quỷ thị đưa vật tư tới.”

Đúng lúc này, chỉ có đằng xa có người hô lên, ánh mắt Vương Ma Tử bên cạnh sáng ngời, cười nói với Triệu Khách: “Ngươi có vận khí không tệ, thỉnh thoảng bên Quỷ thị sẽ không định kỳ đưa tới một số vật tư, mỗi người có thể nhận một phần, đi nhanh lên, đến muộn không còn nữa.”

Vương Ma Tử nói xong, cất bước đi theo đám người.

Về phần Y Nữ thì đi theo sau lưng Triệu Khách, cũng không lập tức đến gần.

“Tại sao ngươi không đi?” Triệu Khách không cảm thấy hứng thú với cái được gọi là vật tư, cũng không quay đầu lại mở miệng dò hỏi Y Nữ.

Y Nữ nhìn thoáng qua đám đông, hơi ngượng ngùng lắc đầu: “Ta… Đợi chút nữa ta sẽ đi.”

Nhìn Y Nữ cúi đầu, Triệu Khách cũng thoải mái.

Nhưng suy nghĩ lại, nhiều người đứng xếp hàng như thế, đột nhiên ngươi nôn một ngụm, ta nôn một ngụm, cuối cùng mọi người đều nôn theo, hình ảnh đó… Quá duy mỹ.

Triệu Khách không có hứng thú với cái gọi là vật tư, cho nên không muốn ở lại nơi này thêm nữa, lúc đang định đi sang hướng đông nhìn xem, đột nhiên trong không khí có một mùi hương đặc biệt khiến Triệu Khách nhướn mày, nhếch mũi lên, ánh mắt đảo qua một sợi bụi mù ở trong không khí.

Chỉ thấy một người ngồi trên tảng đá nơi xa, xấu xí, mái tóc bạc trắng, dáng người hơi thấp bé ngồi trên tảng đã trông như một con chuột thành tinh.

Ánh mắt Triệu Khách vẫn nhìn chằm chằm vào tẩu thuốc bạch ngọc trên tay đối phương, tẩu thuốc quen thuộc, dáng vẻ vẫn bỉ ổi như trước đây, cộng thêm mùi thuốc lá tràn ngập trong không khí.

Trong chốc lát, vẻ mặt Triệu Khách trở nên cổ quái, nói thầm: “Không thể nào, trùng hợp như vậy sao???”

“Kẻ nghiện thuốc?” Triệu Khách thử gọi hắn ta một tiếng.

Thật ra lúc thấy tẩu thuốc kia, trên cơ bản Triệu Khách đã xác định hắn ta cũng là kẻ nghiện thuốc.

Dù sao, trừ hắn ta ra không ai cợt nhả như thế, lại dùng ngọc lục bảo phỉ thúy làm tẩu thuốc, dùng cẩm thạch làm ống thuốc, ngay cả cán tẩu thuốc cũng dùng gỗ trầm hương.

Ngoại trừ hắn ta còn ai nữa?

Quả nhiên, Triệu Khách gọi một câu, chỉ thấy kẻ nghiện thuốc ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt sáng ngời có thần nhìn chằm chằm Triệu Khách.

Ánh mắt kia khiến Triệu Khách không nhịn được thấy ghê tởm, luôn cảm giác như bạch cốt tinh thấy thịt Đường Tăng, Trư Bát Giới thấy nhân sâm.

“Đại huynh đệ, thật trùng hợp!” Chỉ thấy kẻ nghiện thuốc vỗ đùi, dáng vẻ rất trùng hợp, kỹ năng diễn xốc nổi, ngay cả diễn viên tuyến mười tám cũng giỏi hơn hắn ta.

Nhìn ánh mắt sốt ruột của tên này, ngoài miệng muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào, sao lại trùng hợp như thế.

Khóe miệng Triệu Khách giật giật, mắng thầm: “Trùng hợp con bà ngươi.”

Hỏi cũng không hỏi một câu, vừa thấy hắn đã gọi đại huynh đệ??

Còn trùng hợp?

Trong số người mà Triệu Khách quen biết, kẻ nghiện thuốc tuyệt đối là một ngẫu nhiên, hai người cũng coi như sở thích hợp nhau, là loại bạn xấu ước gì đối phương gặp xui xẻo.

Nhưng lúc đầu còn tốt, về sau Triệu Khách dần phát hiện tình huống hơi không thích hợp lắm, Quỷ thị lớn như vậy, sao đi đến đâu cũng gặp được con hàng này?

Đều nói không trùng hợp không thành sách, cái từ trùng hợp này là phát minh vô cùng kỳ diệu, dường như không có chuyện gì mà hai chữ trùng hợp này không giải thích được.

Bình Luận (0)
Comment