“Được!”
Kẻ nghiện thuốc ngoan ngoãn như một con chó cưng, thậm chí Triệu Khách còn nghi ngờ lão già này thật sự là kẻ nghiện thuốc tích chữ như vàng mà hắn quen biết sao?
Trước đó kẻ nghiện thuốc trốn trong nhà bếp đã nghe rõ ràng, cho nên không cần nói nhiều lời làm gì.
Ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách, hiếm khi trong đôi mắt tam giác bỉ ổi kia lộ ra vẻ nghiêm túc.
“Khụ khụ, tiểu huynh đệ, trước đó ngươi từng nghe nói về quan tài đỏ thẫm, thứ đồ chơi kia vô cùng tà khí, từng có người nói ai đụng phải quan tài đỏ thẫm sẽ gặp vận xui tám đời, tai tinh hung thần đi theo…”
Còn chưa nói hết câu cuối cùng, Triệu Khách đã mở miệng ngắt lời kẻ nghiện thuốc: “Trong Uổng Tử thành không dám nhận, đúng không? Ta đã nghe những lời này đến tai mọc kén rồi, nói điều mới hơn đi.”
Hắn nhớ Ngũ Quỷ cũng từng nói câu này với hắn, sau đó còn có hai câu “Ngươi thật đen đủi, chúng ta đi sớm chút”, có lẽ Ngũ Quỷ tự thêm hai câu này vào.
Lúc trước Triệu Khách rất quan tâm lai lịch của Cơ Vô Tuế, nhưng bây giờ hắn lại lười hỏi đến chuyện này, ngược lại không biết từ khi nào Triệu Khách nghĩ đến Cơ Vô Tuế, phần lớn đều nghĩ làm thế nào đổi bị động thành chủ động, hắn có thể thử cảm giác xoay người làm chủ nhân.
Đã lâu lắm rồi, mỗi lần đều là hắn bị động hiến lương.
Nếu viết việc này thành tiểu thuyết, có lẽ sẽ bị người ta chửi chết, viết hơn tám trăm chương cũng không thể đẩy ngã nữ chính, không những không đẩy ngã được còn thường xuyên bị đẩy, tìm ai để nói rõ lý lẽ.
Kẻ nghiện thuốc bị Triệu Khách ngắt lời, tâm trạng trở nên khó chịu, nhưng e ngại Hồng bà bà còn ở sau lưng, vẫn hắng giọng nói: “Khụ khụ, ngươi nghe ta nói tiếp.”
Lúc kẻ nghiện thuốc nói lời này, còn lấy ra một tẩu thuốc từ trong sách tem, tự nhét một túm thuốc lá sợi rồi đốt lên, hắn ta ngồi xổm trên tảng đá bên cạnh, dự định giải thích kỹ càng cho Triệu Khách.
Triệu Khách thấy hai người đều hút thuốc, dứt khoát ngồi xuống bên cạnh sư nương nhà mình, lấy tẩu thuốc bạch ngọc mượn của kẻ nghiện thuốc trước đó để hút theo.
Trong chốc lát, trong tiểu viện bay lên mùi khói nặng nề, ba người nghiện thuốc ngồi cùng một chỗ trông càng giống trò chuyện nhà.
“Thật ra, cũng không chỉ có một cái quan tài đỏ thẫm, mà là rất nhiều, rất lâu trước kia có người phát hiện một chiếc quan tài đỏ thẫm ở thần bí chi địa, lúc đó tất cả mọi người rất hưng phấn, vì chiếc quan tài kia rất đặc biệt.”
Kẻ nghiện thuốc là tên đầu đường xó chợ, lại rất có thiên phú kể chuyện.
Lúc trước, chiếc quan tài bị người ta phát hiện nằm ở thần bí chi địa, nghe nói quan tài bị đặt phía dưới hài cốt một con Giao Long ba đầu, đỏ thẫm như máu.
Lúc đó, người có mặt đều là người đưa thư trung cấp, tự cân nhắc rất lâu, cuối cùng vẫn có người quyết định mở quan tài ra.
Nhưng quan tài mở ra, điều khiến mọi người cảm thấy bất ngờ là chỉ có nửa xác chết nằm trong quan tài.
Ngoại trừ cái đó ra thì không có gì.
Thấy thế, trong lòng mọi người cũng thấy thất vọng, vốn tưởng là kỳ trân dị bảo, không ngờ chỉ là một xác chết, nhưng xác chết trong thần bí chi địa cũng là đồ tốt.
Lúc có người muốn cướp xác chết đi, bộ xác chết này lại mở mắt.
“Ôi, ba tên cao thủ đỉnh phong thực lực không tầm lại không kịp phản kháng, đã bị cặp huyết thủ trong quan tài một phát kéo vào trong quan tài. Sau đó, những người đưa thư trốn được về tưởng đã kết thúc, không ngờ ác mộng vừa bắt đầu, chỉ không đến một tháng những người đưa thư trung cấp này đều không ngoại lệ trở thành người chết.”
Kẻ nghiện thuốc nói đến đây, sắc mặt trở nên khó coi, sở dĩ hắn ta biết rõ ràng như vậy, cũng vì từng tận mắt thấy chiếc quan tài đỏ thẫm kia.
Lúc đó bọn họ còn ở trong không gian khủng bố, kết quả chiếc quan tài này phá không rơi xuống như diều hâu vồ gà con, bắt lấy một vị đồng bọn của bọn họ vào trong quan tài.
Trong chớp mắt ấy, cảm giác như toàn bộ thiên địa đều đang sụp đổ, tay kẻ nghiện thuốc mất tự nhiên run rẩy.
Triệu Khách bày tỏ sự thấu hiểu sâu sắc với điều này, dù sao hắn cũng là người có thâm niên ở phương diện này.
“Chỉ những điều này.”
Đối với những điều mà kẻ nghiện thuốc nói, trong lòng Triệu Khách đặc biệt thất vọng, cũng không có cảm giác gì ghê gớm.
Nhưng lúc này lại thấy kẻ nghiện thuốc ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Triệu Khách: “Ngươi biết không, sau đó ta ngẫu nhiên đến thần bí chi địa tìm được một bức ảnh lâu đời, tuy ảnh chụp rất nhòe nhưng ta nhìn một cái đã nhận ra, một trong những người bên trong là chủ nhân chiếc quan tài đỏ thẫm!”
Nghe đến đó, Triệu Khách ngạc nhiên.
Kẻ nghiện thuốc vẫn còn tiếp tục: “Sau đó ta căn cứ bối cảnh trong bức ảnh tìm được đầu ngõ hẻm chụp bức ảnh này, sau khi ta nghe ngóng ở đó một lúc, người này thật sự từng tồn tại, còn có con nối dõi. Ngươi biết điều này có nghĩa là gì không? Người trong quan tài đỏ thẫm rất có thể là người đưa thư đời trước, thậm chí còn là người đưa thư lâu đời hơn chút. Bọn họ chết ở thần bí chi địa, lại dùng quan tài đỏ thẫm cưỡng ép kéo dài tính mạng.”
“Ý của ngươi là??” Triệu Khách nhìn chằm chằm kẻ nghiện thuốc.