Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1631 - Chương 1631 - Ngoài Cửa Có Quỷ

Chương 1631 - Ngoài cửa có quỷ
Chương 1631 - Ngoài cửa có quỷ

Triệu Khách từng xem ghi chép trong một số quyển sách cổ, quỷ khiến gót chân người ta dựng đứng lên, hai chân dựng đứng khiến người ta không chạm đất, bám vào trên thân thể người.

Qua thời gian rất lâu, thân thể người này sẽ hoàn toàn biến thành xác quỷ.

Nhưng điều khiến Triệu Khách thấy kỳ quái là, với thực lực của Vương Ma Tử dù không có tem năng lực, nhưng thể phách của Vương Ma Tử vẫn như một lò than nung đỏ với lệ quỷ tầm thường, ai đến gần hắn ta không phải muốn chết sao?

Nhưng Triệu Khách lại nghi ngờ Vương Ma Tử bị quỷ nhập xác như thế nào.

Vương Ma Tử cất bước đi ra từ trong quan tài, đôi mắt đục ngầu đánh giá Triệu Khách, nhếch mũi khẽ ngửi, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Tên tiểu quỷ Quỷ da người kia không có mùi thơm như vậy, nhưng hắn ta lại ngửi được từ trong ra ngoài Triệu Khách tràn ngập một mùi thơm nhàn nhạt, cứ như thịt bò ngâm trong bình thuốc.

Ngoại trừ mùi thơm của thịt bò, còn có một mùi thảo dược nhàn nhạt khiến hắn ta không nhịn được thè ra đầu lưỡi, liếm hai dòng nước bọt bên khóe miệng.

“Tiểu hòa thượng, ngươi nói hắn làm đồ ăn không ngon bằng ngươi? Ta không tin!”

Đẩy đại hán trước mặt ra, Vương Ma Tử đã bị nhập xác cất bước đi về phía trước.

“A di đà Phật, người xuất gia không nói dối, ngươi nhìn nguyên liệu nấu ăn đi, hắn dùng cách chưng đã phá hủy vẻ đẹp của món ăn này, đồng thời cũng phá hủy ý cảnh vốn có của món ăn này.”

Triệu Khách chỉ những cái đầu người trong lồng hấp giải thích.

Vương Ma Tử không để ý đến, chỉ đi đến bên cạnh Triệu Khách, đảo quanh hắn một vòng, thỉnh thoảng lại đến gần Triệu Khách ngửi một hơi.

Ánh mắt nhìn chằm chằm sau lưng Triệu Khách, trong lòng suy nghĩ chút nữa nên ăn từ chỗ nào thì tốt hơn.

Về phần lời nói của Triệu Khách, hắn ta vẫn không nghe lọt, ngày nào tên Quỷ da người kia cũng lăn qua lộn lại làm đồ ăn cho hắn ta, nhưng làm đi làm lại cũng chỉ có như thế, mất thì mất đi.

Ngược lại tên hòa thượng trước mặt này, trong chất thịt mang theo mùi thuốc tự nhiên khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Đưa hắn về, hôm nay chặt xuống một chân, có lẽ có ăn sống thì hương vị cũng cực tốt.

Lần sau thèm lại chặt một ngón tay, vừa hay có thể làm đồ nhắm.

Nghĩ tới đây, chỉ thấy trên mặt Vương Ma Tử dần lộ ra ý cười.

“Tuy thịt trên đầu không nhiều nhưng ném đi như vậy cũng đáng tiếc, chỉ cần một cái nồi lớn, chảo dầu nóng sôi, vẩy lên trên mặt một túm muối ăn lại chiên ba lần, chiên đến khi bên ngoài vàng rực lại vẩy lên một lớp hạt vừng, cắn một cái ngoài giòn trong mềm, ngươi khẽ hút nước thịt hương nồng ngon miệng bên trong, cảm giác đó… Hắc, tiểu quỷ nhà cách vách cũng phải thèm khóc.”

Triệu Khách miêu tả sinh động như thật, Vương Ma Tử càng nghe, trong đầu óc không khỏi tự bổ não hình ảnh này, đôi mắt nhìn cái đầu trụi lủi của Triệu Khách thèm đến chảy nước miếng.

“Được được được, đúng lúc ngày mai bản Đại Vương sẽ tổ chức đại yến tế tổ, tiểu hòa thượng… Không, làm phiền tiểu sư phụ đi theo một lần, cũng tiện để ta nếm thử món ngon nhân gian mà ngươi đã nói.”

Vương Ma Tử lau nước bọt trên khóe miệng, đi đến trước mặt Triệu Khách, càng nhìn càng muốn một ngụm nuốt luôn hòa thượng này.

Nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, tính toán đợi ngày mai làm một nồi món chính thật ngon, ăn một bữa thật tử tế.

“Vậy đa tạ ý tốt của Đại Vương.”

Triệu Khách híp mắt chắp tay trước ngực, gật đầu với Vương Ma Tử.

Thấy Triệu Khách không từ chối, ý cười trên mặt Vương Ma Tử càng đậm hơn, chỉ vị đại hán mặt đỏ phụ trách gõ mõ cầm canh bên cạnh: “Quỷ cầm canh, ngươi phải chăm sóc tiểu sư phụ kỹ lưỡng, kiên quyết không thể sơ sót.”

Đương nhiên ý của Vương Ma Tử là muốn Quỷ cầm canh trông coi Triệu Khách thật sự, không thể để món ngon này chạy mất.

Quỷ cầm canh liên tục gật đầu, vỗ ngực tỏ vẻ vẻ nhất định một tấc không rời chăm sóc Triệu Khách thật tốt, lúc này mới khiến trên mắt Vương Ma Tử xuất hiện nụ cười.

Sau khi ánh mắt liếc nhìn Triệu Khách lại nuốt một ngụm nước bọt, lúc này mới nằm vào trong quan tài của mình.

Cũng đúng vào lúc này, ánh mắt Triệu Khách yên lặng nhìn thoáng qua quan tài.

“Không tệ, nơi này còn rộng rãi hơn suy nghĩ của ta.”

Thấy không gian bên trong quan tài màu đen cũng đầy đủ, nhưng Triệu Khách chú ý đến trong quan tài còn đặt rất nhiều thứ, đặc biệt là một chiếc gương đồng và một hộp trang điểm màu đỏ thắm.

“Đừng nói là nữ quỷ?”

Trong lòng Triệu Khách suy nghĩ, đồ bồi táng của nam nhân bình thường sẽ không để những thứ này.

Ngay lúc Triệu Khách suy nghĩ, Quỷ cầm canh đã đến gần: “Tiểu sư phụ, nên lên đường rồi!”

Tuy Quỷ cầm canh nói năng khách sáo, nhưng Triệu Khách nghe vào luôn cảm thấy hơi chói tai.

“Chờ chút, ta muốn mang theo những thứ này.”

Chỉ thấy Triệu Khách nói xong, nhanh chóng đi đến bên trong doanh địa, thu thập đóng gói mấy món đồ tán loạn vụn vặt mang đi.

Đặc biệt là một đoàn dầu người rút ra từ trong người Quỷ da người, đây là thứ tốt, đương nhiên Triệu Khách sẽ không để mất.

Những thứ này được đóng gói thành bao lớn bao nhỏ, có đồ đạc của những tiêu sư này, cũng có đồ của Quỷ da người.

Triệu Khách không bỏ vào Không gian giới chỉ mà treo hết trên người Quỷ cầm canh, về điểm này Triệu Khách lại không khách sáo chút nào.

Bình Luận (0)
Comment