Nhưng thời gian vội vàng như thế, cái lưới do Triệu Khách bện ra rất thô ráp, lão thái vùng vẫy mấy lần đã xé rách cái lưới trên đỉnh đầu xuống.
“Ta ăn ngươi!!”
Tránh thoát lưới chu sa, chỉ thấy lão thái hô lên đứng bật dậy từ dưới đất, ánh mắt nhìn qua thấy Lâu lão đầu cởi truồng đã chạy mất dép.
Thấy thế, lão thái chỉ thấy vô cùng căm hận, dự định lột da ăn sống Lâu lão đầu, bóng dáng lóe lên hóa thành một đạo tàn ảnh, đuổi theo sát sau lưng.
Ngay lúc nàng vừa xông ra khỏi cửa, bên tai đột nhiên vang lên tiếng mắng của Lâu lão đầu: “Đi đại gia ngươi!”
Ngẩng đầu lên cũng không thấy rõ cái gì, chỉ thấy trên tay Triệu Khách bưng một chậu đồ tối om, đón đầu tạt vào mặt lão thái.
Một nồi dầu trơn sền sệt đen sì như tương mè mang theo mùi dầu gay mũi, giội thẳng xuống từ đỉnh đầu lão thái.
Trong chốc lát, chỉ nghe lão thái phát ra tiếng thét chói tai thê lương, máu chó đen hòa với sơn là nguyên liệu mà Lâu lão đầu làm quan tài cho lão thái vào trước đó.
Lúc này còn lại non nửa ống, vừa hay giội hết vào người lão thái.
Trong chốc lát, cả người lão thái nóng bỏng đâm nhói, da thịt trên người lập tức bị ăn mòn ra nước màu đen.
Chỉ thấy bóng dáng lão thái đột nhiên hóa thành một đoàn sương đen, nhưng thứ mà Triệu Khách giội lên người nàng là sơn.
Dù có biến thành sương đen, sơn vẫn dính vào trên người lão thái như là thuốc cao da chó, làm thế nào cũng không rũ đi được.
Cực đau đớn, cực hận.
Chỉ thấy con ngươi màu đen của lão thái đầy căm tức nhìn Triệu Khách.
Dù là khi nàng còn sống cũng chưa từng chịu thua thiệt lớn như vậy, chứ đừng nói đến hiện tại nàng còn lợi hại hơn cả khi còn sống.
Không ngờ mình tìm đến Lâu lão đầu báo thù, trước tiên bị lưới chu sa chụp xuống đầu, sau đó lại bị giội sơn hòa với máu chó đen.
Trong chốc lát, lão thái nhìn chằm chằm Lâu lão đầu trước mặt, đột nhiên phát ra tiếng kêu kỳ quái, nàng nhào tới trước một cái, móng vuốt trắng hếu lạnh lẽo đánh một trảo vào đầu Triệu Khách.
Đáng tiếc, Triệu Khách cũng không phải Lâu lão đầu, vừa thấy thế đã nhanh chóng trốn ra sau, móng vuốt cào ra một đường vết rách trên cánh tay của Triệu Khách, chỉ trong nháy mắt đã máu me đầm đìa nhưng Triệu Khách không để ý đến.
Nhìn lão thái đánh tới, trong hai con ngươi đục ngầu đột nhiên lóe lên tia sáng nhọn như thái dương.
Tay trái đưa vào trong túi, một cây xương gà bén nhọn bị Triệu Khách nắm trong lòng bàn tay, nhận lấy xung lực do lão thái nhào tới, hắn lao lên một bước, giơ xương gà bén nhọn trong tay lên đâm thẳng vào tim lão thái.
Vì Lâu lão đầu muốn lão thái vĩnh viễn không được siêu sinh, đương nhiên cây xương gà này chắc chắn không phải xương gà bình thường.
Gà già được nuôi hơn ba năm sinh ra kỳ cốt, đặt dưới ánh mặt trời gay gắt, trên xương cốt sẽ lộ ra một luồng khí tức dương cương dày đặc.
Một phát đâm vào trái tim lão thái chắc chắn giống với một đao trí mạng nhất, điều này khiến thân thể lão thái trở nên cứng đờ, không nhịn được dùng hai tay ôm lấy lồng ngực lùi lại hai bước.
Trên khuôn mặt kia lúc sáng lúc tối, dường như không ngờ lúc Lâu lão đầu nhát gan sợ rắc rối này ra tay lại độc ác như thế.
“Lão đầu tử, ai đến thế!”
Đúng lúc này, chỉ nghe trong căn phòng bên cạnh đột nhiên vang lên giọng nàng dâu của Lâu lão đầu.
Hiển nhiên tiếng động bên ngoài lớn như vậy đã đánh thức người bên trong.
Nghe được tiếng của lão phụ trong phòng, tròng mắt lão thái hơi híp lại, ánh mắt nhìn về phía căn phòng bên cạnh.
“Không tốt!”
Thấy vẻ mặt lão thái không đúng, trong lòng Triệu Khách chấn động, không biết có phải chịu sự ảnh hưởng của Lâu lão đầu hay không, Triệu Khách đột nhiên nhào tới.
Nhưng hiện tại Triệu Khách là nhục thể phàm thai, hành động chậm chạp, vừa muốn xông đến đã thấy lão thái nở nụ cười lạnh lùng, thân thể hóa thành một đoàn sương đen đánh về phía căn phòng bên cạnh.
Triệu Khách lao lên một bước, hai tay vừa chạm vào cửa phòng, cửa phòng trước mặt đột nhiên đẩy ra, lực lượng cực kỳ to lớn đụng bay Triệu Khách ngã mạnh xuống đất.
Ngẩng đầu lên, chỉ thấy vị phụ nhân kia đi ra từ bên trong, sắc mặt Triệu Khách lập tức trở nên khó coi, chỉ thấy người đi ra là lão bà của Lâu lão đầu, trên tay còn cầm cây châm lửa.
Cẩn thận nhìn lên, không khó nhận ra mũi chân lão phụ dựng thẳng trên mặt đất, giống hệt với tình cảnh Vương Ma Tử bị nhập xác.
Lờ mờ có thể thấy được vẻ mặt của lão phụ vặn vẹo, đôi mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách, giọng điệu quái gở đưa tay chỉ Triệu Khách.
“Lâu lão đầu, ngươi làm hại ta không thể đầu thai, khoản nợ này ta và ngươi chưa xong đâu, ngươi chờ đi!”
Nói xong lời này, lão phụ đột nhiên thổi cây châm lửa trên tay, một ngọn lửa đen dính vào ánh lửa bên trên cây châm lửa.
“Oanh!” một tiếng, toàn bộ căn phòng lập tức bị ngọn lửa nuốt hết trong tiếng ầm ầm này.
Trong biển lửa vang lên tiếng kêu thảm thiết của lão phụ, đồng thời một sợi khói đen bay ra từ trong biển lửa, huyễn hóa thành bóng dáng lão thái.
Nàng đứng ở trước cửa, một tay ôm lồng ngực của mình, ngón tay gõ “cạch cạch cạch” vào cửa lớn.
“Sau này, ta sẽ gõ cửa nhà ngươi mỗi ngày để ngươi không được yên bình!”
Nói xong lời này, bóng dáng lão thái đã nhanh chóng biến mất trước mặt Triệu Khách.