Nhìn Đại Vương nhà mình đã mở miệng, đương nhiên Quỷ cầm canh sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, cẩn thận bê bát đến trước bàn của Vương Ma Tử.
“Ôi chao, còn rất nóng, Đại Vương dùng chậm chút.”
Sau khi đặt bát lên bàn, Quỷ cầm canh xoa hai tay vào nhau, lại đặt ngón tay ở trên vành tai, cứ như làm như vậy sẽ giảm nhiệt độ nhanh hơn.
Vương Ma Tử lại không quan tâm nhiều như vậy, cầm đũa gắp một miếng thịt hình dáng cánh hoa.
Chỉ thấy miếng thịt trong suốt sáng long lanh, mỗi một miếng mỏng manh như trong suốt, đặt một miếng vào trong miệng “cạch”, trên chất thịt mềm mại còn có chút da vàng giòn, ăn ở trong miệng cảm giác cực kỳ trơn trượt.
Đặc biệt là vị cay không khỏi khiến Vương Ma Tử cảm thấy cả người thoải mái không nói rõ được.
“Ăn ngon!”
Vương Ma Tử ăn một miếng vào bụng, trong con ngươi đen nhánh lóe ra một tia sáng, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách.
Trong lòng đột nhiên quyết định, dù như thế nào cũng phải biến tiểu hòa thượng này thành nô bộc của mình, cả đời cả kiếp làm đồ ăn cho mình.
Về phần thân thể máu thịt của hắn… Nguyên liệu nấu ăn tốt như vậy, đương nhiên phải giao cho hắn xử lý thật tốt mới được.
Ngay lúc Vương Ma Tử đang tự cân nhắc, bên Triệu Khách đã lần lượt bưng từng món ăn lên bàn ăn của những du hồn phía dưới.
Thật ra phần lớn những du hồn này đều là thôn dân đã chết, thậm chí phần lớn du hồn đều bị Vương lão thái hại chết.
Bản thân đã không siêu sinh được, tất nhiên Vương lão thái không muốn lẻ loi trơ trọi, giam cầm quỷ hồn của những thôn dân này ở xung quanh nghĩa trang, không cho phép bọn họ đầu thai.
Sau thời gian dài, linh hồn những thôn dân này đã trở nên si ngốc ngơ ngác, nhưng những món ăn này lại khiến trong mắt những du hồn này thêm chút sinh khí.
Về điểm này, e rằng Triệu Khách cũng không dự đoán được, vì cái gọi là dân dĩ thực vi thiên, mọi vị lấy cay làm đầu.
Cảm giác kích thích mạnh mẽ như một quả bom nặng ký nổ tung trên vị giác của những du hồn này, đây là hương vị rất lâu rồi mà bọn họ không được nếm.
Cộng thêm bản thân món ngon đã có một loại lực lượng ảnh hưởng đến tình cảm con người.
Đây cũng là lý do vì sao cổ nhân lấy ngọt bùi cay đắng mặc để bảy tỏ hương vị cuộc đời.
Đương nhiên, những điều này không phải suy tính của Triệu Khách, vì hắn căn bản không nghĩ đến những du hồn này.
Chỉ thấy Triệu Khách không ngừng bận rộn trước bếp lò.
Lúc này Quỷ cầm canh lại gần, nhìn chằm chằm Triệu Khách làm đồ ăn, lấy danh nghĩa là giám sát Triệu Khách.
Nhưng đôi mắt nhìn Triệu Khách làm đồ ăn lại trông hơi ngây dại, chỉ thấy Triệu Khách cầm quần áo của tiêu sư đặt ở bên cạnh, tiện tay lau sạch nước đọng trên dao thái.
Lúc ngón tay dài nhỏ nắm chặt dao thái thức ăn lại như có một loại ma lực cường đại, khiến dao thái như sống lại, có được sinh mệnh lực phong phú.
Trên cái thớt gỗ phát ra tiếng thái thịt “phanh phanh phanh phanh” đầy tiết tấu, như đang diễn tấu một khúc nhạc đặc biệt.
Cho dù là Quỷ cầm canh cũng nhìn đến hơi si mê.
Lúc này, món ăn thứ hai của Triệu Khách đã xong, vẫn là sáng ý khiến người ta kinh diễm, vị ngon khiến đầu lưỡi người ta khiêu vũ.
“Đúng rồi, cái đầu người này là??”
Nhân lúc khom lưng làm đồ ăn, Triệu Khách lại mở miệng hỏi Quỷ cầm canh bên cạnh.
Quỷ cầm canh đang chuyên tâm nhìn Triệu Khách làm đồ ăn, cộng thêm nghĩ đến sau này Triệu Khách cũng sẽ trở thành một thành viên trong số bọn họ, trong lòng cũng không đề phòng.
“Hừ hừ, tiểu hòa thượng, đây là lão tổ của Đại Vương chúng ta, một thân bản lĩnh của Đại Vương đều học được từ chỗ lão tổ, đừng nhìn chỉ là một cái đầu, đây là sự tồn tại mà chúng ta phải kính ngưỡng!”
Triệu Khách nghe xong, trong lòng đại khái hiểu rõ, e rằng bản thân cái đầu người này đã mang theo một loại lực lượng, không biết vì sao lại ảnh hưởng đến Vương lão thái, khiến thực lực của Vương lão thái tăng nhiều.
Đương nhiên đây chỉ đơn giản là suy đoán trong lòng Triệu Khách mà thôi, Triệu Khách cũng không biết cụ thể có phải như thế hay không.
Nhìn thoáng qua hướng Vương Ma Tử, Triệu Khách híp mắt lại, tự mình bê đĩa đồ ăn lên, cất bước đi về phía trước.
Món ăn này là hắn đặc biệt chuẩn bị một bữa tiệc cho Vương lão thái.
Trong lòng Triệu Khách mỉm cười, tiến lên trước nói: “Tiểu tăng đặc biệt làm một món ngon cho Đại Vương, kính mời Đại Vương nhấm nháp!”
“Món ngon!”
Chỉ thấy trong hai con ngươi đen nhánh của Vương Ma Tử lộ ra tia sáng, hai món ăn trước đã chinh phục đầu lưỡi của nàng, tất nhiên lúc này càng thêm mong đợi món ngon mà Triệu Khách nói đến.
“Không sai, món ăn này là ta đặc biệt chuẩn bị cho Đại Vương, kính mời Đại Vương nhấm nháp!”
Triệu Khách nói xong, trong lòng lại không nhịn được thầm nghĩ: “Ma Tử, ngươi đừng trách ta, ta cũng chỉ vì cứu ngươi, hắc hắc!”
Chỉ thấy Triệu Khách nói xong đã mở nắp đĩa ăn trên tay, theo cái nắp được mở ra, chỉ thấy một sợi ánh sáng vàng rực rỡ chiếu rọi trên mặt Triệu Khách.
“Đây là!!”
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Vương Ma Tử, đám lâu la Quỷ cầm canh không nhịn được kiễng mũi chân, nghển cổ nhìn sang.
Chỉ thấy trong đĩa một vàng một bạc, hai con rết dài rộng cuộn vào một chỗ, cúng bái một hạt châu vàng óng ánh.