Chiếc lông chim này đã có lực lượng khắc chế tà vật, chắc cũng có tác dụng với huyết thi.
Quả nhiên, nhìn lông vũ màu vàng trên tay Triệu Khách, trong đôi mắt huyết thi xuất hiện vẻ kiêng dè, lại liếc mắt nhìn sang Vương Ma Tử, bóng dáng dần lùi vào trong rừng.
“Phù!”
Thấy huyết thi đã rút đi, Vương Ma Tử lập tức thở phào một hơi.
Hắn ta từng giao thủ với huyết thi, không có năng lực, chỉ dựa vào khả năng hiện tại của hắn ta căn bản không phải là đối thủ.
Hiện tại huyết thi đã rút đi, tất nhiên không còn gì tốt hơn.
“Đi!”
Nhưng lúc này Triệu Khách đột nhiên lôi kéo Vương Ma Tử đi lên phía trước.
“Chờ chút, chúng ta định đi đâu?”
Không biết Triệu Khách đang muốn làm điều gì, nhưng nhìn phương hướng đi tới lại khiển trong lòng Vương Ma Tử vô thức cảm thấy mâu thuẫn.
Phương hướng này là chỗ huyết thi biến mất, không biết Triệu Khách đi đến hướng này làm gì.
“Này! Ngươi điên rồi!”
Thấy Triệu Khách càng đi phương hướng càng không đúng, Vương Ma Tử lập tức cảm thấy đau cả đầu.
“Hiện tại chúng ta đánh không lại huyết thi kia, chỉ dựa vào sợi lông gà trên tay ngươi, thật sự coi nó là lệnh tiễn hả?”
Thấy Triệu Khách không hề bị lay động, Vương Ma Tử thật sự hơi giận.
Hắn ta không có giao tình gì với Triệu Khách, thậm chí nói thẳng ra còn không phải bằng hữu.
Bọn họ mới quen biết không bao lâu, cũng vì ngại mặt mũi của đại lão bản mới cẩn thận dạy bảo tên này một chút.
Sở dĩ cứu hắn cùng là hành động theo bản năng mà thôi.
Không ngờ mình lại bị kéo vào lần rắc rối vô tận này, hiện tại muốn trở về cũng phải dựa vào tên này, nếu tên này cứ muốn đi chịu chết, hắn ta cũng không định đi theo.
Ngay lúc Vương Ma Tử còn muốn nói thêm gì đó.
“Suỵt!”
Triệu Khách đột nhiên duỗi ngón tay đặt trước môi, ra hiệu Vương Ma Tử đừng nói nữa.
Hắn buông tay Vương Ma Tử, ánh mắt cẩn thận quan sát chỗ huyết thi biến mất, đợi sau khi nhìn thấy dấu chân trên mặt đất, lúc này Triệu Khách mới chắc chắn huyết thi đã rời đi.
“Theo ý ta, chúng ta nhanh chóng rời đi thôi, nhân lúc bây giờ vẫn là ban ngày, chờ đến tối lão thái bà kia đuổi theo, còn không lột da ăn sống ngươi sao.”
Vương Ma Tử nhìn sắc trời, hiện tại đã là giữa trưa, cứ tiếp tục kéo dài thế này hắn ta lo lắng Vương lão thái sẽ đuổi tới, dù sao Triệu Khách đã cướp quan tài của nàng.
Chưa từng thấy ai cay độc như tên này, quan tài không phải đồ vật bình thường với người chết.
Dù chỉ là một chiếc quan tài mỏng, nhưng cũng có ý nghĩa phi phàm với người chết, đây là đường ranh giới to lớn của mình với những kẻ lang thang cùng khổ quấn đệm chiếu ở trong bãi tha ma.
Mình có một chiếc quan tài, dù chết thế nào cũng được người ta thờ phụng, chết đi cũng chứng minh mình có con cái đời sau, đồng thời có tộc nhân thân hữu thờ phụng.
Không có quan tài là phơi thây nơi hoang dã, mặc cho hài cốt bị chó hoang gặm ăn, chuột già cắn giá.
Nếu có nữ nhi sẽ là bất hiếu, nếu không có con cái lại càng đáng thương hơn.
Dù là đám trộm mộ, bình thường cũng không đẩy hài cốt ra khỏi quan tài.
Có thể thấy, Triệu Khách cướp mất quan tài của lão thái, với một người lòng dạ hẹp hòi như Vương lão thái, nếu buông tha cho bọn họ mới là gặp quỷ.
Triệu Khách nhìn dấu chân trên mặt đất, không biết nghĩ tới điều gì, thỉnh thoảng trong đôi mắt lại lóe lên tia sáng.
Nghe được tiếng thúc giục của Vương Ma Tử sau lưng, Triệu Khách nhíu mày, lại bất ngờ sảng khoái đồng ý.
Thấy Triệu Khách không hề làm loạn, cuối cùng trong lòng Vương Ma Tử đã thả lỏng rất nhiều.
Chỉ thấy Triệu Khách lấy ngọc bài mà kẻ nghiện thuốc cho hắn ở trong Không gian giới chỉ, sau khi giơ ngọc bài đi dạo quanh một vòng lại cất ngọc bài đi: “Bên trái!”
Lúc nói chuyện, chỉ thấy Triệu Khách đi ở phía trước dẫn đường.
Cũng không biết đi được bao lâu, Vương Ma Tử nhìn rừng cây càng ngày càng dày đặc ở xung quanh, trong lòng cảm thấy hơi không đúng, nhưng hắn ta lại không nói ra được rốt cuộc có chỗ nào không đúng.
Chỉ thấy bầu trời sắp tối đen, không biết bây giờ bọn họ đang đi tới hướng nào.
“Huynh đệ, ngươi xác định phương hướng không sai, tại sao ta cảm giác… Chúng ta đang đi vòng quanh?”
Triệu Khách nghe vậy, tức giận quay đầu nhìn Vương Ma Tử: “Ngươi tưởng nơi này là đường cao tốc à? Còn treo biển báo giao thông cho ngươi? Đi nhanh lên, nếu đến khi trời tối mà chúng ta không tìm thấy chỗ nghỉ ngơi, cẩn thận Vương lão thái lại tới tìm ngươi!”
Nói xong, Triệu Khách đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng, sau khi ánh mắt đánh giá từ trên xuống dưới người Vương Ma Tử một lượt, trêu chọc: “Lão thái bà này vừa gặp đã yêu ngươi đấy.”
Bị Triệu Khách trêu chọc như thế, trên dưới cả người Vương Ma Tử đều cảm thấy mất tự nhiên.
“Ôi chao!”
Không biết có phải bị Triệu Khách chọc đúng chỗ đau hay là thế nào, Vương Ma Tử đột nhiên cảm giác bụng hơi không thoải mái.
“Ngươi sao thế?”
“Không có việc gì, tiếp tục đi thôi.”
Có lẽ lo lắng Vương lão thái đuổi tới, Vương lão thái đưa tay xoa bụng, không để ý lắm.
Hai người đi trong núi rừng, chưa đi được bao lâu đã thấy một con đường lớn xuất hiện ở trước mặt hai người.
Triệu Khách nhìn dấu bánh xe trên mặt đường, trong lòng đoán chắc tiêu cục trước đó cũng đi theo con đường này.