Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1657 - Chương 1657 - Sát Trù Lệnh! (3)

Chương 1657 - Sát trù lệnh! (3)
Chương 1657 - Sát trù lệnh! (3)

“Này!”

Thấy thế, Triệu Khách thật sự không chịu nổi, cùng là đầu bếp, nhưng trong mắt Triệu Khách đó lại không phải một nghề nghiệp, cũng không phải một loại kỹ năng, mà là một môn nghệ thuật, một môn đại đạo.

Ba nghìn đại đạo, đầu bếp cũng là một con đường có tiền đồ tươi sáng.

Nếu ngươi là người nhà bình thường, Triệu Khách sẽ không quá nghiêm khắc, dù hương vị hơi kém nhưng Triệu Khách cũng có thể ăn say sưa ngon lành.

Nhưng nếu ngươi là đầu bếp nấu cho khách nhân, vậy Triệu Khách thật sự không nhịn được.

“Cái gì??”

Tên mập dáng người một mét tám mấy lạnh lùng quay đầu nhìn sang, trên râu quai nón thật dày còn dính chút vụn thịt, trông hắn ta như một con gấu chó, đôi mắt tam giác căm tức nhìn Triệu Khách: “Nhà bếp là nơi quan trọng, tên hòa thượng nhà ngươi đi vào đây làm gì, xéo đi!”

Lúc đầu trong lòng Triệu Khách còn thấy khó chịu, nghe được câu này lại bị tên mập chọc cho bật cười.

Được, còn biết mấy chữ nhà bếp là nơi quan trọng.

Triệu Khách nhìn thoáng qua tên mập đang nổi giận, nhíu mày chắp tay trước ngực, cúi đầu nói: “A di đà Phật, bên ngoài có vị khách nói đồ ăn do ngươi làm như đồ ăn của heo, khó mà nuốt xuống, đồ ăn như người, đầu bếp cũng là một con heo!”

Sau khi nghe xong câu nói của Triệu Khách, vẻ mặt tên mập cứng đờ mấy giây.

Nhấc dao thái trên tay lên, chỉ thấy tên mập bước đi như bay lao ra ngoài, Triệu Khách đứng trong phòng bếp còn có thể nghe được tên mập này rống lên: “Con rùa nào dám mắng lão tử.”

Qua khoảng mười phút, chỉ thấy tên mập tức giận đùng đùng quay về, người còn chưa đến nơi, giọng nói đã truyền vào bên trong: “Hòa thượng, ngươi ra ngoài chứng minh với lão bản nương, lão tử vẫn luôn ở trong phòng bếp… A??”

Lúc nói chuyện, tên mập đã đi vào trong, lúc nhìn thấy nhà bếp lại ngạc nhiên.

Chỉ thấy bên trong phòng bếp gọn gàng, cá đã cạo vảy, nội tạng được xử lý tốt, ngay cả miếng xương sườn mà mình chưa chặt xong, lúc này cũng biến thành món sườn kho.

Ngoài ra còn có bảy tám món chay đặt ở một bên, đang bốc lên hơi nóng.

“Đã bảo ngươi nhanh chóng làm xong đồ ăn, sao ngươi lại chậm như vậy?”

Lúc này, lão bản nương cũng bước vào theo, khách nhân ở tiền thính đã sắp mất kiên nhẫn.

Nhưng vừa vào nhà bếp mới thấy đồ ăn đã được nấu xong.

Trong chốc lát cặp mắt hạnh kia hung dữ lườm tên mập bên cạnh, đưa tay véo cánh tay tên mập: “Ngươi một lòng muốn chọc tức lão nương? Đã làm xong đồ ăn, vậy mà ngươi cũng không biết nói một tiếng.”

Tên mập ngạc nhiên nhìn đồ ăn, lại há hốc mồm vô thức muốn nói những món này không phải do hắn ta làm.

Nhưng lão bản nương đã mất kiên nhẫn, thúc giục Vương Ma Tử vừa đi vào từ bên ngoài, nói: “Nhanh, bê thức ăn lên đi, đừng sơ suất.”

“A a a!”

Vương Ma Tử gật đầu, nhanh chóng bê hai khay đồ ăn lên.

Thấy thế, tên mập không nhịn được gãi đầu, nói thầm: “Ha ha, cứ như gặp quỷ?”

Nhưng tên mập cũng không nghĩ nhiều, dù sao làm xong đồ ăn là được.

Triệu Khách tự mình nấu ăn, tất nhiên hương vị không thể chê được, trong chốc lát trong tiền thính đã bắt đầu tràn ngập hương thơm của đồ ăn.

“Hắc hắc, tài nghệ của đầu bếp nhà các ngươi thật sự không tầm thường.”

Nhận được sự khen ngợi của khách nhân, trên mặt lão bản nương mỉm cười như hoa nở nhưng cũng không nhịn được nói thầm trong lòng.

“Ngày thường tay nghề của tên mập này đâu tốt như vậy? Chẳng lẽ còn giấu giếm tay nghề?”

Nghĩ đến đây, lão bản nương suy nghĩ đêm nay phải hỏi tên mập thật cẩn thận.

“Hòa thượng, ngươi đến nhà bếp giúp đỡ thêm đi.”

Lão bản nương suy nghĩ, thấy Triệu Khách đứng ở đó không có việc gì, sai Triệu Khách đến nhà bếp giúp đỡ.

Sắc mặt Triệu Khách tối đen, vừa nghĩ đến tài nấu ăn không dám khen ngợi của tên mập, tâm trạng lập tức trở nên tồi tệ.

Sớm biết vậy, lúc trước hắn nên ngụy trang thành một đầu bếp, vậy sẽ dễ dàng hơn một chút.

Triệu Khách vừa nghĩ ngợi vừa cất bước đi vào nhà bếp, nhưng vừa đi vào hậu viện, chân còn chưa bước ra ngoài đã ngửi được trong không khí có mùi máu tươi yên lặng bay ra từ trong phòng bếp.

“Máu người!”

Triệu Khách cau mày, tinh thần trở nên cảnh giác, nhanh chóng rụt lại cái chân đã bước ra được một nửa, sau khi kích hoạt Sắc dục lại ẩn nấp vào trong bóng tối.

Hắn vểnh tai cẩn thận nghe ngóng phía nhà bếp.

Chỉ nghe trong phòng bếp có hai người đang nói chuyện, đó là một nam một nữ, nữ nhân kia vừa mở miệng đã khiến sắc mặt Triệu Khách trở nên hung ác nham hiểm.

“Tên này chỉ là một người bình thường, không phải người đưa thư nhân sâm kia!”

“Hừ, không phải thì không phải thôi, dù sao cứ gặp được đầu bếp là giết chuẩn xác không sai, không phải đám người đại ca dẫn đầu đã nói rồi à, tên này có tài nấu ăn rất tốt, thích ngụy trang thành đầu bếp, tóm lại Sát trù lệnh vừa ra, sớm muộn gì tên này cũng xuất hiện.”

Lúc nói chuyện, chỉ thấy hai người kia rời khỏi phòng bếp, sau khi nhìn quanh một vòng mới nhanh chóng rời khỏi hậu viện.

“Là bọn họ!”

Xác định người đã đi, bóng dáng Triệu Khách lộ ra từ trong bóng tối, híp mắt nhìn theo phương hướng hai người kia biến mất.

Hai người này nằm trong số năm người đưa thư kia.

“Sư Tử lâu!”

Triệu Khách thầm suy nghĩ một chút, điều này không giống với phong cách của Tề Lượng, nhưng không có vấn đề gì hết, cho dù không phải hắn ta cũng không sao.

Bình Luận (0)
Comment