Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1658 - Chương 1658 - Sáu Cái Đầu!

Chương 1658 - Sáu cái đầu!
Chương 1658 - Sáu cái đầu!

Về phần những người này…

Trong hốc mắt sâu hun hút của Triệu Khách hiện ra tia sáng lạnh, không biết nghĩ tới điều gì, chỉ thấy trên khuôn mặt gầy gò kia dần nhe răng nở nụ cười: “A, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại xông vào!”

“Giết người!”

Trong bếp sau vang lên một tiếng hét, thoáng cái đã khiến đám người trong tiền thính nhao nhao ngẩng đầu, không biết đã xảy ra chuyện gì cứ dứt khoát bu lại xem.

“Vương Khải, không phải nói đánh người ngất xỉu kiểm tra rồi đánh thức sao, hai người các ngươi lại gây ra mạng người làm gì?”

Trên bàn cơm, Lý Đại Đầu nhìn tình hình ở bếp sau, ánh mắt nhìn về phía một nam một nữ ngồi cùng bàn, khẽ oán trách.

Nam nhân được gọi là Vương Khải tỏ vẻ vô tội chỉ nữ nhân mặc quần áo đen ngồi bên cạnh.

“Là Lưu Thiến giết, không liên quan đến ta, ta đã nói nhìn tên mập này không phải, nàng còn không tin, cứ cứng rắn chặt đầu người xuống.”

Nghe thấy là Lưu Thiến làm, sắc mặt của ba người khác ngồi trên bàn lập tức trở nên khó coi.

Lại là nàng!

Lần trước chỉ dừng chân ở một nhà dân mà thôi, kết quả sáng sớm hôm sau người cả một nhà đều bị Lưu Thiến treo cổ trên cây hòe lâu năm.

Mặc dù những người đưa thư bọn họ đã sớm nhìn quen những chuyện này, nhưng vẫn cảm thấy không thích phong cách hành động khoa trương của Lưu Thiến.

Sắc mặt ba người khó coi thì khó coi, nhưng cũng không ai gây sự với Lưu Thiến vì sự sống chết của một người bình thường.

Quan trọng nhất là, Lưu Thiến là một người đưa thư hệ chữa trị, hơn nữa thực lực còn khá tốt.

Hiện tại vì việc Bánh bao hoàng kim dược khiến rất nhiều người đưa thư cảm thấy bất mãn với những dược thương trong Quỷ thị, đồng thời tiến thêm một bước đề cao địa vị của người đưa thư hệ chữa trị.

Thấy vẻ mặt mọi người đều khó coi, Lưu Thiến ngồi ở góc bàn đưa tay nghịch bím tóc của mình, trên khuôn mặt thảo mai kia hiện ra lúm đồng tiền, trông cũng có mấy phần dáng vẻ tiểu muội nhà bên.

“Sợ cái gì, chúng ta không thể chọc vào Tề Lượng, còn không thể chọc vào một người đưa thư nhân sâm? Đừng quên, trước đó hiệp hội xem bói đã truyền ra tin tức hiện tại tên này là một tên phế nhân, chẳng may mèo mù gặp cá rán, điều này có thể bù đắp được mười bộ xác chết trong thần bí chi địa.”

Nhắc đến Tề Lượng, trước đó không lâu bọn họ vừa hay gặp một đoàn người Tề Lượng.

Không thể không nói, Tề Lượng chỉ là một người mới trong đám người đưa thư trung cấp, nhưng danh vọng của Tề Lượng lại rất cao.

Tuy trong chuyện lần này, Tề Lượng cũng đứng vị trí thứ hai trên Huyền Thưởng Bảng, lại không có mấy người muốn động đến hắn ta.

Điều này không chỉ vì danh vọng, càng là vì trong lòng rất nhiều người thấy biết ơn Tề Lượng, không có Tề Lượng làm trò như thế, e rằng mình chắc chắn phải chịu thiệt thòi lớn vì cái Bánh bao hoàng kim dược kia.

Một số người đã chịu thiệt thòi chắc chắn càng biết ơn hắn ta hơn, nếu không phải Tề Lượng làm đại ca dẫn đầu, bọn họ muốn tìm đám dược thương Quỷ thị đòi một lời giải thích cũng khó khăn.

Đương nhiên, ngoại trừ cái đó ra điều quan trọng hơn là mọi người nhìn trúng con hắc mã Tề Lượng này.

Đương nhiên biệt danh đại ca dẫn đầu cũng không phải là gọi không, Giám định thuật của Tề Lượng có tiềm lực vô tận, bản thân lại là một người đưa thư hệ thánh quang, là dầu Vạn Kim có thể công có thể thủ có thể phụ trợ.

Cộng thêm tính cách và tác phong quang minh lỗi lạc của Tề Lượng, hắc hắc, dù là một con rắn độc cũng muốn đi theo sau lưng một sinh vật vô hại, lôi kéo làm quen một chút.

Vào thời khắc mấu chốt, biết đâu một cái Thánh quang thuật còn có thể cứu mạng chó của mình.

Cũng vì vậy nên bên cạnh Tề Lượng tụ tập rất nhiều người đưa thư, bên trong không thiếu người bị liệt kê trong top mười Huyền Thưởng Bảng.

Mọi người tụ tập cùng một chỗ, có Tề Lượng làm đội trưởng tạm thời không chỉ có ôm ấp sưởi ấm, còn không cần lo lắng nhân phẩm của Tề Lượng, rất công bằng công chính.

Điều này chắc chắn khiến biệt danh đại ca dẫn đầu của hắn ta càng thêm danh xứng với thực, ngoài miệng năm người bọn họ không phục, nhưng trong lòng vô cùng bội phục.

Nhưng lúc Lưu Thiến nhắc đến vị người đưa thư nhân sâm kia, trong lòng bọn họ không còn kính ngưỡng như vậy nữa.

E rằng bây giờ người này cũng giống Dương Vạn Tài, như chuột chạy qua đường bị người người kêu đánh, treo giải thưởng kếch xù còn là một quả hồng mềm.

Cũng như Lưu Thiến đã nói, chẳng may thì sao!

Trong lúc nhất thời, nói trong lòng bốn người còn lại không dao động là giả,

Điều này cũng như người đi trên đường phố thấy biểu ngữ treo bên trên cửa hàng xổ số, tổng sổ tiền thưởng cũng phải mấy ngàn vạn.

Cho dù mọi người đều biết thứ đồ chơi này đơn thuần là gạt người, nhưng vẫn không nhịn được ảo tưởng ở trong lòng một chút, chẳng may ta trúng thì sao?

Mặc dù chỉ là một suy nghĩ, nhưng lại có khối người hành động thật, dù sao ai có thể nói chính xác về vận khí.

Tuy chưa chắc đã trúng một vạn, nhưng chẳng may thì sao!

Cho nên mấy người cũng không vặn hỏi chuyện này quá nhiều, dù sao giết mấy người cũng chỉ là chuyện râu ria.

Mặc cho lão bản nương khóc không thành tiếng trong hậu viện, một đám người vây xem trò vui nhìn chằm chằm xác chết, người nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.

Bình Luận (0)
Comment