Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1671 - Chương 1671 - Bát Giới, Ngươi Ở Đâu?

Chương 1671 - Bát Giới, ngươi ở đâu?
Chương 1671 - Bát Giới, ngươi ở đâu?

Lưỡi đao lướt qua lớp da trên cục thịt, cạo sạch sẽ lông, vẩy lên một nắm phấn son lại lau sạch sẽ, nhẹ nhàng thổi qua, chỉ thấy lớp da thô ráp sáng loáng long lanh.

“Tạm được, thoạt nhìn rất giống da thịt nữ nhân.”

Tiện tay ném thịt xuống đất, Triệu Khách tiếp tục tháo xác chết nằm trên mặt đất thành tám khối.

“Ôi, chúng ta làm vậy có phải rất thất đức không!”

Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Ma Tử luôn cảm thấy chuyện này mẹ nó thật thất đức, đây không phải ép nhi tử đi giết mẫu thân à?

“Sai! Cứu một mạng ‘người’ còn hơn xây tòa tháp bảy tầng, chúng ta cứu hai người bằng tòa tháp mười bốn tầng, dựa vào cái gì nói là thất đức.”

Triệu Khách cũng không cảm thấy chuyện này thất đức, Vương Thốt là đứa con có hiểu, nhưng sự hiếu thảo của hắn ta không chỉ là hiếu, còn là một loại bệnh, theo lời nói ở trong hiện thực cũng là nhi tử của nương điển hình.

Nương hắn ta cũng chính là Vương lão thái, càng coi nhi tử của nàng là đồ vật riêng, cho dù để hắn ta cưới thê sinh tử, cũng cảm thấy những nữ nhân khác đến cướp nhi tử với nàng.

Loại tình huống này có rất nhiều trong hiện thực, nếu không sao lại có câu lấy chồng không gả cho nhi tử của nương, cưới vợ không cưới giúp đệ đệ.

Dù là lấy ai trong hai loại kia, ngươi cũng phát hiện những việc thối nát lông gà vỏ tỏi đó có thể từng chút một kéo ngươi vào đầm lầy.

Với loại nhi tử của nương này, lấy cái chết ép buộc chưa chắc đã có tác dụng, nhưng hắn ta thật sự yêu thương thê nhi của mình, nếu không đã chẳng lỡ tay đánh chết lão nương.

Đây là uy hiếp hắn ta, vảy ngược của hắn ta.

Hoàn toàn là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt Vương lão thái.

Trong mâu thuẫn này, cho dù hiện này Vương lão thái không tìm được đám người Vương Thốt, cũng đừng quên bây giờ có một nam nhân đoạt xác trọng sinh giúp nàng.

Tìm ra cả nhà bọn họ chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Đến lúc đó, hai mẫu tử này có may mắn như vậy không?

Có lẽ thật sự ứng nghiệm lời nói của Vương Ma Tử, hôm nay chiên xào, ngày mai hấp thịt kho tàu.

Triệu Khách nhìn Vương Ma Tử siêng năng làm việc, không nhịn được than thở, “Ôi, đều là họ Vương, ngươi nói xem sao lại chênh lệch lớn như vậy.”

Vương Ma Tử đứng bên cạnh nghe vậy, tức giận đến lệch cả mũi, vung cái cuốc về phía Triệu Khách.

“Cút, lão tử không phải họ Vương!”

Lúc mắng câu này, chỉ thấy Vương Ma Tử ném quan tài vào cái hố, lấp đất lên, nện đất thật chắc chắn.

Bận rộn một lúc trời đã sắp tối đen, hắn ta phủi bụi đất trên tay: “Xong, tiếp theo thì sao?”

“Đi! Ở lại chỗ này chờ bắt gian tại giường à?”

Triệu Khách nói xong mở cửa phòng, lôi kéo Vương Ma Tử đi vào, đóng cửa gỗ lại, chỉ thấy Triệu Khách dùng Nhiếp nguyên thủ nhẹ lướt qua, cài thanh chặn cửa lại.

Đồng thời mùi hương trên người hai người cũng bị Triệu Khách dùng Nhiếp nguyên thủ quét dọn sạch sẽ.

Dù sao mũi cương thi rất nhạy bén, kiên quyết không thể sơ sẩy những chi tiết nhỏ này.

“Được, coi như ta đã nhận ra, ngươi là tên bẩm sinh đã làm chuyện xấu.” Nhìn hành động của Triệu Khách thuần thục như thế, Vương Ma Tử không nhịn được mắng.

Lúc trước kẻ nghiện thuốc nói, một mình tên này dùng một cái bánh bao dược, thật sự khuấy đảo Quỷ thị đến long trời lở đất.

Lúc đó hắn ta còn chưa tin, bây giờ nhìn lại thật sự đã coi thường tên này, điều khiến người ta không biết làm sao là hết lần này đến lần khác một tên tai họa như thế lại có quan hệ thân thiết với Hồng bà bà.

Ngươi nói có tức không.

“Sao nào, nhìn ánh mắt không phục của ngươi kìa, nhanh đi, sớm hoàn tất chuyện này, ta còn vội đến khu vực biên giới.”

Hiếm khi nào thấy được dáng vẻ nóng nảy của Triệu Khách, Vương Ma Tử ngoài cười nhưng trong không cười trêu chọc: “Bây giờ ngươi ngoi đầu ra, nếu thật sự có người nhận ra ngươi, hừ hừ, thần tiên cũng chưa chắc cứu được ngươi.”

Chưa nói đến cái danh hạng nhất Huyền Thưởng Bảng này, chỉ nghe cuộc nói chuyện của đám người Lưu Thiến trước đó, dường như tin tức liên quan đến việc Triệu Khách trở thành phế nhân đã sớm lan truyền ra ngoài.

Hiện tại, đám người này đều xoa tay, muốn gặm một miếng thịt mỡ từ trên người Triệu Khách.

Đối với điều này, Triệu Khách cũng thấy bất đắc dĩ, Triệu Khách cảm giác bây giờ hắn là Đường Tăng.

Tên Vương Ma Tử đứng bên cạnh cũng là hòa thượng Sa Tăng, đáng tin lại không đáng tin.

Chỉ có đến biên giới thần bí chi địa, tìm tới sư nương, lúc đó mới được coi là công đức viên mãn.

Cái gì, ngươi hỏi Trư Bát Giới và Tôn Ngộ Không đâu?

Ừ… Hắn còn đang chờ Bát Giới, e rằng không cần suy nghĩ đến Tôn Ngộ Không nữa, ngoại trừ lão bà, còn ai có thể đóng vai nhân vật này.

Tuy bị nghi là ăn bám thê tử, nhưng nghĩ đến Cơ Vô Tuế, trong lòng Triệu Khách lại thấy ấm áp hơn nhiều.

Nhưng nhắc đến Trư Bát Giới… Trong lòng Triệu Khách không nhịn được nghĩ đến Heo mập, rốt cuộc tên này có đến tìm hắn không, nếu tên này có thể chạy tới, hắn cần gì rắc rối như vậy.

Nghĩ tới đây, Triệu Khách không nhịn được thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về phía bầu trời: “Phù… Bát Giới, ngươi phải nhanh lên!”

“Hắt xì!”

Một tiếng hắt xì vang lên, Heo mập suýt thì chảy nước mắt, đưa tay xoa mũi.

Chỉ thấy một đám người Tề Lượng đi ở phía trước quay đầu, căm tức nhìn Heo mập.

Bình Luận (0)
Comment