Giày vò lâu như vậy, thật ra Triệu Khách cũng thấy đói bụng, tuy trong Không gian giới chỉ có rất nhiều Bánh bao hoàng kim dược, nhưng cái bánh bao dược còn lớn chưa bằng bàn tay, chưa nói đến đây là chỗ dựa của bọn họ, thứ đồ chơi này chỉ to như vậy, mở miệng là một cái, dù ăn cơm cũng ăn không đủ no.
Đằng sau toa xe có cửa xe mở, nhưng cánh cửa ở toa xe cuối cùng đều bị khóa lại, một cái then cài cửa treo khóa sắt thật to.
Nhưng khóa cửa này chỉ là trò trẻ con với Triệu Khách và Vương Ma Tử, cũng không cần dùng thủ đoạn có chút hàm lượng kỹ thuật nào, Vương Ma Tử vỗ một cái đã trực tiếp đập ra ổ khóa.
Mở cửa xe, hai người đi vào toa xe nhìn kỹ, các thùng xe phía sau đều gửi hành lý và đồ linh tinh.
Triệu Khách và Vương Ma Tử tìm kiếm sơ qua một chút, Vương Ma Tử tìm được một bộ quần áo khá vừa vặn, mặc lên người.
Triệu Khách thì tìm được một số lương phiếu từ trong một cái rương, Triệu Khách nhìn đều là lương phiếu cả nước, đây là vật hiếm thấy.
Lương phiếu được chia thành hai loại, một loại là lương phiếu cả nước ở trên tay hắn, có thể sử dụng ở tất cả các nơi, một loại khác là lương phiếu địa phương, chỉ giới hạn trong một khu vực nào đó.
Cho nên lương phiếu cả nước thường là tiền thông thương rất mạnh.
Tuy không biết là hành lý của ai, nhưng Triệu Khách cũng không chút khách sáo thu số tiền kia vào trong Không gian giới chỉ của hắn.
Về phần quần áo, Triệu Khách không cần thay.
Tuy bộ áo bào trên người hơi cổ xưa, nhưng rất phù hợp với dáng vẻ tăng nhân của hắn, áo choàng vải đay thô gọn gàng sạch sẽ là đủ rồi.
“Ôi, cầm theo cái này!”
Lúc này, Vương Ma Tử đột nhiên tìm được hai cái hộp cơm chế từ thiếc trong một chiếc rương.
“Cần cái này làm gì??”
Vương Ma Tử lập tức đắc ý.
“Ha ha, ngươi còn quá trẻ, khi ta còn bé từng theo cha ta đi loại xe lửa này, cơm tập thể cũng không có bộ đồ ăn dùng một lần cho ngươi, ngươi không mang theo hộp cơm, đợi chút nữa dùng tay đựng đồ ăn người ta cũng chưa chắc đã cho ngươi mua cơm.”
Triệu Khách không nghĩ còn có lý do như vậy, gật đầu nhận lấy hộp cơm.
Thoạt nhìn hộp cơm bằng thiếc cũng không sạch sẽ, dùng thời gian dài sẽ để lại một số rỉ sét màu đen ở trên nắp hộp, hơn nữa bộ đồ ăn bằng thiếc có hại cho thân thể người.
Nhưng ở thời đại vật chất thiếu thốn này, một cái hộp cơm cũng có sự quan trọng tương đương một cái điện thoại ở hiện đại.
Mặc kệ đến trường hay đi làm, cho dù là đi xa nhà, nhất định phải mang theo hộp cơm.
Tất cả mọi người đã tập mãi thành thói quen, về phần thân thể khỏe mạnh gì đó, ở thời đại này lại là việc về sau.
Sau khi hai người thu thập xong, tiếp tục đi đến toa xe tiếp theo, đi vào một toa xe, trong xe thưa thớt không có mấy người, có người dứt khoát ngủ, không ai chú ý đến hai người Triệu Khách.
Hai người tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống.
Trong xe còn dán khẩu hiệu màu đỏ, tuy tất cả đều mới tinh nhưng đối với Triệu Khách lại là khí tức thời đại đập vào mặt.
Nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ xe, xe lửa đã sớm rời khỏi đường hầm, bên ngoài là núi rừng cây cỏ mênh mông, thỉnh thoảng sẽ thấy một số đồng ruộng cùng lều gỗ dùng cây cỏ dựng lên.
Thời kỳ đầu giải phóng, phong cách thời kỳ ban đầu không sót một cái gì.
Vương Ma Tử không có tâm trạng thưởng thức phong cảnh bên ngoài, bụng hắn ta đói đến mức kêu lên ùng ục, khuôn mặt kia đã sắp chảy dài đến mặt đất, trông mong có phải đến giờ cơm rồi không.
“Ba ba, ta đói!”
Bên tai Triệu Khách khẽ động, nghe thấy một tiểu nữ hài khoảng bảy tám tuổi ngồi trên hàng ghế bên cạnh lôi kéo tay phụ thân, hô hào đã đói bụng.
Tiểu nữ hài tuổi không lớn lắm, ăn mặc cũng rất mộc mạc, nhưng đôi mắt to linh động, mắt hai mí tự nhiên, trông đặc biệt thanh tú.
Nhưng phụ thân của tiểu nữ hài nghiêng người dựa vào ghế, kiểu tóc chẻ ngôi giữa bị ép lộn xộn không chịu nổi, tay kia vẫn đang ôm thật chặt túi hành lý của mình.
Dường như đã rất mệt mỏi, đôi mắt nam nhân khép hờ như đã ngủ thiếp đi, giọng nói của nữ nhi cũng không thể đánh thức hắn ta.
Dường như phát hiện ánh mắt Triệu Khách, tiểu nữ hài quay đầu nhìn, thấy Triệu Khách đang nhìn nàng, khuôn mặt đỏ bừng lập tức cúi đầu không dám nói thêm nữa.
“Đinh đinh đinh…”
Lúc này, phía trước toa xe đột nhiên truyền đến tiếng chuông.
Triệu Khách còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Vương Ma Tử ngồi bên cạnh cầm hai hộp cơm như nghe được tiếng kêu gào tấn công, đứng bật dậy lao ra ngoài.
Một lát sau, chỉ thấy Vương Ma Tử cầm theo hai hộp đồ ăn, rất vui vẻ chạy về.
“Ha ha, may mà ta chạy nhanh, nếu không cũng chẳng còn cái gì nữa, ngươi tạm chịu đựng đi, mặc dù không có thức ăn mặn nhưng tuyệt đối là xanh biếc khỏe mạnh, hơn nữa cũng đủ nhiều.”
Vương Ma Tử nói xong đặt hộp cơm trên tay ở trước mặt Triệu Khách, nhưng Triệu Khách nhìn hộp cơm lại nhìn thoáng qua tiểu nữ hài, thấy tiểu nữ hài còn đang lặng lẽ nhìn chằm chằm về phía hắn.
Triệu Khách không nhịn được bật cười, đặt hộp cơm ở trước mặt tiểu nữ hài, cắm thẳng đũa ở trên phần cơm: “Ăn đi.”
Mấy người trong xe đều đang vùi đầu ăn cơm, đột nhiên thấy hành động của Triệu Khách, vẻ mặt lập tức mất tự nhiên.