Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1700 - Chương 1700 - Đoàn Tàu U Linh (9)

Chương 1700 - Đoàn tàu U Linh (9)
Chương 1700 - Đoàn tàu U Linh (9)

Toa xe lửa này cũng không phải toa xe vận chuyển hành khách có cửa có cửa sổ như trong hiện thực, mà là toàn bộ toa xe sắt đóng kín, không có cửa sổ cũng không có băng ghế ngồi gì đó.

Giống hệt với toa xe dùng để kéo hàng, binh lính ngồi bên trong là đầu sắt danh xứng với thực.

Triệu Khách bò đến toa xe thứ hai, cầm thiết chùy gõ mấy lần, tiếng vang nặng nề âm trầm còn có thể nghe được cả tiếng vọng ở bên trong.

Gõ hỏng khóa sắt bên ngoài, kéo ra nhìn, trong toa xe là từng hòm đạn gọn gàng cùng từng khẩu vũ khí hạng nặng.

Trên mặt Triệu Khách lập tức lộ ra vẻ thất vọng, tuy những vũ khí này là vũ trang tinh xảo nhất ở thời đại này, nhưng hoàn toàn là đồ bỏ đi với Triệu Khách.

Nếu hắn vẫn còn sách tem, những vũ khí năng lượng và súng bắn tỉa điện từ quỹ đạo bên trong có thể đánh một toa xe này thành tro.

Nhưng Triệu Khách vẫn tìm kiếm một chút, tìm kiếm được mấy túi thuốc nổ được tính là có tác dụng, Triệu Khách không nhìn những thứ khác lấy một cái.

Tiếp tục bò đến toa xe phía sau, mở cửa xe nhìn lên, trong xe cũng không có cái gì, điều này khiến trong lòng Triệu Khách cảm thấy thất vọng.

Chẳng mấy chốc, Triệu Khách đã đến một toa xe dành cho khách ở phía sau, rõ ràng là toa xe dành cho những binh lính cấp quan quân sử dụng.

Thấy thế, đôi mắt Triệu Khách lập tức sáng ngời, nằm úp sấp, một chân đá văng cửa toa xe, luồng khí ấm áp trong toa xe tràn ra khiến trên khuôn mặt lạnh băng của Triệu Khách cảm nhận được sự ấm áp đã lâu không thấy.

Nhìn hoàn cảnh trong toa xe, chắc là chỗ ăn cơm dành cho sĩ quan, đãi ngộ này tốt hơn mấy tên binh lính kia rất nhiều.

Trên mặt Triệu Khách xuất hiện vẻ vui mừng, nếu có chỗ ăn cơm, chắc chắn sẽ có đồ ăn.

Đi dọc theo toa xe ra phía sau, lại mở cửa một toa xe ở phía sau, quả nhiên là nhà bếp.

“Không có ai?” Hoàn cảnh rất nhỏ hẹp nhưng được dọn dẹp rất sạch sẽ, có thể thấy đầu bếp phụ trách nhà bếp là một người xứng với chức đầu bếp.

Nhưng vì sao không có người??

Chiếc xe lửa này vận chuyển binh lính, trong chiếc xe vận chuyển binh lính dài như vậy lại không có người??

Chẳng lẽ trong chiếc xe lửa này chỉ có bốn người ở đầu xe??

Trong lòng Triệu Khách thấy hoang mang nhưng tay không rảnh rỗi, ở thời đại này không có tủ lạnh, tất nhiên không có khả năng giữ quá nhiều đồ ăn.

Nhưng Triệu Khách lại tìm được rất nhiều đồ hộp ở dưới tủ bát.

“Ha ha, đồ tốt!”

Thấy số đồ hộp này, Triệu Khách thầm thở phào nhẹ nhõm, ít nhất có thể đảm bảo mình sẽ không chết đói trên chiếc xe lửa này trong một thời gian ngắn.

Triệu Khách ngồi xổm xuống, dùng quần áo trên người để bọc lấy đồ hộp, dự định mang đi một ít trước lại nói.

Sau khi cho mấy đồ linh tinh lộn xộn vào, Triệu Khách khiêng lên đầu vai.

“Thật nặng!”

Vác đồ vật ở trên vai, trọng lượng nặng nề vượt qua dự đoán của Triệu Khách, hắn cũng không cầm bao nhiêu đồ hộp, sao đột nhiên trở nên nặng như vậy?

Triệu Khách nghi ngờ quay đầu nhìn thoáng qua đống đồ sau lưng cũng không phát hiện điều khác thường gì.

Thấy thế, Triệu Khách không nhịn được suy nghĩ: “Chẳng lẽ thể chất của Yamada quá kém, chỉ khiêng một bao đồ vật lại tốn sức như thế?”

Triệu Khách đang suy nghĩ, lại nghe bên ngoài cửa sổ truyền đến hai tiếng va chạm “cạch cạch”.

“Có người!”

Trong lòng Triệu Khách đột nhiên cảnh giác, thuận tay cầm con dao thái trên bàn ở trong tay.

Tuy trên tay có súng nhưng so sánh với loại súng lục đời cũ này, Triệu Khách càng tin tưởng con dao thái lớn khoảng bàn tay này hơn.

“Cạch cạch cạch cạch cạch!”

Dường như thấy được Triệu Khách đi tới, tiếng gõ bên ngoài cửa thủy tinh lập tức trở nên gấp gáp hơn cả vừa rồi.

Nhưng ánh sáng bên ngoài quá mờ tối, cộng thêm ánh đèn trong phòng bếp chiếu ra, dù Triệu Khách đã cố hết sức nhìn kỹ nhưng vẫn không nhìn rõ rốt cuộc bên ngoài cửa sổ là cái gì.

Đúng vào lúc này, chỉ thấy một khuôn mặt mơ hồ bên ngoài cửa sổ thở một luồng khí nóng lên trên cửa sổ.

Sau khi luồng khí nóng phả vào cửa sổ, lập tức trở nên mơ hồ hơn nhiều.

Lúc này, chỉ thấy ngón tay đối phương nhanh chóng viết ba chữ xiêu xiêu vẹo vẹo ở trên mặt kính: “Nhanh tắt đèn!”

Ba chữ vặn vẹo đã không thể dùng viết ngoáy để hình dung, thật sự quá xấu.

Nhưng lúc Triệu Khách nhìn đến ba chữ này, bước chân vừa đưa ra không khỏi dừng lại giữa không trung.

“Tắt đèn?”

Triệu Khách ngạc nhiên, chỉ thấy đối phương tiếp tục viết lên mặt kính: “Ngươi không cảm thấy thứ đồ chơi sau lưng ngươi hơi nặng sao!”

Ánh mắt nhìn qua, trên trán Triệu Khách không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh.

Trước đó hắn vẫn không cảm giác được, nhưng sau khi đối phương nhắc nhở hắn, Triệu Khách cảm giác sau lưng càng nặng nề hơn.

Đây tuyệt đối không phải trọng lượng của số đồ hộp kia.

Dựa vào mặt thủy tinh phản quang, Triệu Khách nhìn thoáng qua sau lưng hắn không có cái gì, nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện bao quần áo của hắn đã bị giật ra một mảng lớn.

“Ầm! Ầm!”

Lúc này, mặt kính bị gõ nhẹ hai cái, chỉ thấy mặt bên kia của thủy tinh tiếp tục viết chứ: “Đừng quay đầu, nó đang quan sát ngươi!”

Sắc mặt Triệu Khách cứng đờ, bên tai vang lên một tiếng hí trầm thấp, cái bao trên người lại nặng nề hơn nhiều.

Bình Luận (0)
Comment