Vương Ma Tử bên cạnh thấy Triệu Khách mặt ủ mày chau, đưa tay vỗ vai Triệu Khách, lặng lẽ nhấc cái ấm sắt bên cạnh lên đưa cho Triệu Khách.
“???”
Triệu Khách ngạc nhiên, không biết Vương Ma Tử có ý gì, chỉ thấy Vương Ma Tử chỉ ấm sắt, viết lên lưng Triệu Khách: “Dùng tạm đi, đừng chịu đựng.”
“???”
Triệu Khách quay đầu hoang mang nhìn về phía Vương Ma Tử, nhún vai, ra hiệu hắn căn bản không biết hắn ta đang nói cái gì.
Nhưng dường như Vương Ma Tử đã hiểu nhầm, gãi đầu tiếp tục viết: “Đây là thùng xăng, miệng thùng rất lớn, thật sự không được thì ngươi cởi quần, ta nhắm chuẩn cho ngươi.”
Lúc này Triệu Khách mới hiểu được, Vương Ma Tử lại tưởng hắn muốn xả nỗi buồn.
Hắn tức giận lườm hắn ta một cái, không hiểu mạch não kín của con hàng này kỳ lạ như thế, làm thế nào từng trở thành người nổi bật trong top mười hệ cận chiến giữa đám người đưa thư trung cấp.
“Chờ chút! Xăng!”
Đột nhiên trong đầu Triệu Khách nghĩ đến điều gì đó, như đã bắt được cái gì, vỗ sau lưng Vương Ma Tử, chỉ vào thùng xăng trên tay, viết lên lưng hắn ta: “Trong cái thùng này có xăng??”
Vương Ma Tử bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Lúc ta tiến vào đá đổ bình xăng, nắp xăng đậy không kín, thế là ta chỉ có thể coi thùng xăng này là cái bô.”
“Đổ!”
Trước đó Triệu Khách không cảm thấy gì, chỉ thấy mùi ở nơi này hơi kỳ quái.
Sau khi nghe Vương Ma Tử nói hết, Triệu Khách tỉnh táo lại, quả nhiên trong cái tủ này có mùi xăng nồng nặc.
Không chỉ trong tủ, trên người Vương Ma Tử cũng có mùi này.
Thấy thế, Triệu Khách híp mắt, khẽ nói với Vương Ma Tử: “Cởi!”
“???” Vương Ma Tử
Chỉ thấy Triệu Khách lấy ra một cái bật lửa từ trong túi, nói thầm: “Có được hay không, phải xem ngươi!”
Cùng lúc đó, ở một chỗ khác trong thần bí chi địa.
Trong động đá vôi trống trải, một cái vực sâu cực lớn như đồng tử người khổng lồ, hờ hững nhìn chằm chằm mọi người.
“Đường chết? Mẹ nó! Làm sao bây giờ?”
Nhìn cái vực sâu to lớn trước mặt, sắc mặt Ngô Á lập tức trở nên khó coi.
Heo mập bên cạnh cầm một cái la bàn, sau khi cẩn thận so sánh xung quanh một vòng, cau mày nói: “Không đúng, trước đó chúng ta là cửa tử, hiện tại phải là cửa sinh mới đúng, sao lại là đường chết??”
“Đi đại gia ngươi, lão tử tin ngươi mới lạ, hắn lại còn đi theo ngươi, lần này tốt lắm, đều tiến vào hố.”
Một tên người đưa thư vẻ mặt hung ác mắng Heo mập.
Nghe xong câu này, Heo mập lập tức không vui, đưa tay chỉ Tề Lượng bị trọng thương ngất xỉu: “Đại ca dẫn đầu đang ở đây sao ngươi không nói, là hắn dẫn chúng ta vào đây? Có bản lĩnh ngươi tháo hắn thành tám khối, nhận treo thưởng đi.”
Trương Hải Căn nghe được câu này đứng bật dậy, lạnh lùng nói: “Đừng gây sự, đừng quên, nếu không phải vừa rồi có hắn, hiện tại có một nửa người trong số các ngươi đừng mong đứng ở chỗ này.”
Vương Linh Linh không nói một lời đứng sau lưng Trương Hải Căn, trên tay xuất hiện một con tem hiến tế, thể hiện rõ đã dự định cá chết lưới rách.
Thật ra không cần Trương Hải Căn, tất nhiên lúc này không ai dám ra tay với Tề Lượng, nhưng cũng không phải vì Tề Lượng đức cao vọng trọng đến mức nào.
Ở trong mắt người đưa thư, lợi ích vĩnh viễn là pháp tắc cao nhất.
Nhưng trong tình huống hiện tại, ai giết Tề Lượng người đó là đồ ngu, không nói đến tầm quan trọng của người đưa thư hệ thánh quang.
Dù có ra tay, cũng không nghĩ xem hiện tại xung quanh có nhiều người như vậy, tăng nhiều thịt ít, ngươi ra tay, người khác có thể để ngươi được như ý?
Tên người đưa thư vừa mắng chửi Heo mập càng tức hổn hển nhảy dựng lên.
“Ngươi gây sự đúng không, nếu Liệp Cẩu đoàn vẫn còn, lão tử nể mặt Ngao Liệp sẽ không so đo với ngươi, hiện tại Liệp Cẩu đoàn đã chết hết, chỉ có tên kém cỏi nhà ngươi còn sống sót, còn giả vờ lão sói vẫy đuôi cái gì!”
Tin tức Liệp Cẩu đoàn bị tiêu diệt đã được hiệp hội xem bói và Hồng Yên quán xác thực, rất nhiều người cảm thấy bùi ngùi với tin tức này.
Chỉ cần người từng thấy thực lực của Ngao Liệp, sẽ cảm nhận được một luồng áp lực cường đại.
Không phải áp lực trên người mà là áp lực tâm hồn, lực lượng mạnh mẽ ngang ngược, dù không phải đối thủ của bọn họ, chỉ với thân phận một người vây xem cũng đủ để phá vỡ lòng tin của bọn họ.
Ý chí cứng rắn như sắt thép khiến hắn ta như một người khổng lồ bất bại.
Đã từng có người thấy hắn ta đơn độc một mình đánh chết sinh vật khủng bố ngay cả người đưa thư trung cấp cũng thấy sợ hãi.
Cũng vì tiềm lực này, mới khiến lão đại Quỷ thị quyết tâm tiến hành đầu tư cho Liệp Cẩu đoàn bọn họ.
Ai biết, lần này Ngao Liệp lại chết, không rõ chết như thế nào, thật ra trong lòng Heo mập cũng không rõ rốt cuộc Ngao Liệp chết như thế nào.
Có thể nói, đến nay cái chết của Ngao Liệp vẫn là một bí ẩn.
Heo mập không có Liệp Cẩu đoàn, ở trong mắt mọi người như một tấm bia mất đi chỗ dựa, ai cũng dám đến khiêu khích một chút.
Trên thực tế, trên quãng đường này Heo mập nhát gan bỉ ổi, chỉ dám núp phía sau dùng hỏa lực nặng để áp chế, không khỏi khiến mọi người cảm thấy khinh bỉ sâu sắc.
Đối mặt với sự khiêu khích này, Heo mập vẫn cúi đầu nhìn la bàn của mình, trong con ngươi sinh ra một vòng ánh sáng hung ác mờ mịt, khẽ nói: “Ha ha, lại là một con hàng hiếp yếu sợ mạnh!”