Nhưng vừa đưa tay ra, Vương Ma Tử nhớ nửa người dưới của hắn ta còn ở dưới cửa thủy tinh, hai nửa cơ thể cách cửa thủy tinh, khe hở nhỏ bé căn bản không duỗi tay vào được.
“Nhanh lên, ngươi còn ngơ ngác cái gì!”
Thấy Vương Ma Tử đột nhiên bất động, Triệu Khách không nhịn được giục.
“Không phải… Ta… Ta…”
“Nhanh lên, đưa tay cho ta!” Triệu Khách không đợi Vương Ma Tử nói xong, đưa tay về phía Vương Ma Tử.
Vương Ma Tử vô thức đưa tay ra, nhưng cúi đầu nhìn một khe hở nhỏ bé giữa cửa kính và da thịt của mình, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
“Hít… Phù phù phù…”
Đây là một làn gió nhẹ trộn lẫn CO2, nước, khí H2, không chỉ gửi gắm một tia hy vọng của nam nhân, càng nói rõ kiến thức dập lửa của người nào đó còn dừng lại ở giai đoạn thổi cây nến.
Theo cơn gió nhẹ mơn trớn lông tóc rậm rạp, đốm than vốn ảm đạm lập tức như đốm lửa nhỏ, “oanh” một tiếng nhóm lửa.
Nhìn ánh lửa đột nhiên bốc cháy ở dưới hông, Vương Ma Tử suýt nữa cắn rơi đầu lưỡi của mình, ngây ngốc một lúc không khỏi hét thảm.
Giữa tiếng gào thét thảm thiết, đôi mắt Vương Ma Tử co rụt lại, cách mặt kính chỉ thấy trong bóng tối có một cái miệng to như chậu máu dần trở nên rõ ràng.
Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc một bàn tay to dày mạnh mẽ vững vàng túm lấy tay Vương Ma Tử, dùng sức kéo một phát.
“Cạch!”
Toa xe trước mặt như một tờ giấy mỏng manh, không chịu nổi một kích.
“Phanh phanh phanh…”
Trong nháy mắt, bên tai Vương Ma Tử vang lên một tiếng vù vù, cùng lúc huyết áp tăng vọt khiến hắn ta mất thính giác một lúc ngắn ngủi, thứ nghe được chỉ có tiếng tim đập đang nhảy lên rất nhanh.
Trong nháy mắt này, ngay cả thời gian cũng trở nên chậm chạp.
Nhìn cái miệng lớn như chậu máu đã gần trong gang tấc, không ngừng tức giận cắn xé trước mặt mình, khoảng cách giữa cả hai chưa từng thân thiết như vậy.
Nhưng nương theo lực lượng lôi kéo trên cánh tay của mình, cái miệng to như chậu máu này lại nương theo mặt kính và toa xe vỡ tan, cuối cùng ngã xuống vực sâu không đáy, biến mất ở trước mặt mình từng chút một.
“Cạch!”
Một tiếng va đập nặng nề vang lên, Vương Ma Tử còn chưa lấy lại tinh thần, không biết Triệu Khách lấy ra một con dao thái từ nơi nào, giơ tay chém xuống!
“Phốc!”
Nửa người dưới đột nhiên cảm thấy nhẹ nhàng khoan khái, thậm chí Vương Ma Tử có thể cảm nhận được lúc lưỡi dao sắc bén cắt dọc theo bụng dưới còn chạm vào da thịt của mình.
Một dao hạ xuống, trong chốc lát Vương Ma Tử giật mình, huyết áp vừa bay thẳng lên xoang đầu, trong nháy mắt đã lạnh từ đỉnh đầu đến ngón chân.
Cảm giác băng lửa hai tầng, e rằng cũng chỉ thế này mà thôi.
Nhìn Vương Ma Tử đứng ở nơi đó không nhúc nhích, Triệu Khách không nhịn được nhíu mày, đưa tay vỗ vào mông Vương Ma Tử một cái phát ra một tiếng “ba” vang dội.
Đầu óc đần độn của Vương Ma Tử lập tức tỉnh táo lại, cúi đầu nhìn.
“A! Vẫn còn!”
Thì ra vừa rồi Triệu Khách chỉ dùng dao cạo đi lông tóc đang bốc cháy xung quanh cho Vương Ma Tử, không động đến quả đào mừng thọ nho nhỏ linh lung đáng yêu kia chút nào.
“Sao nào, ngươi có tin hôm nay ta làm phẫu thuật cắt bao quy đầu cho ngươi không?”
Triệu Khách khua tay vạch dao thái trên tay xuống, chỉ thấy đào mừng thọ lại nhọn ra thêm một đốt.
Trong đầu Vương Ma Tử đột nhiên nhớ đến cảm giác lạnh băng khi lưỡi dao cắt dọc xuống theo da thịt, khóe miệng giật một cái, không tự chủ được siết chặt bắp đùi.
“Không cần! Không cần! Dài một chút cũng tốt!”
Lúc nói chuyện, Vương Ma Tử nhìn thùng xe vỡ tan ở phía sau, chỉ thấy những con quái vật dáng vẻ rắn mối đó thỉnh thoảng thò đầu ra.
Dường như đối mặt với bóng tối trống rỗng này, cho dù những quái vật kia cũng theo bản năng cảm thấy sợ hãi, dần lùi lại trong xe từng chút một.
“Đi!”
Nhìn những quái vật kia đã lùi lại, trong lòng Triệu Khách không nhịn được thở ra một hơi.
Lần này suýt nữa nằm lại đây, với tố chất thân thể người bình thường hiện tại của bọn họ, gặp được loại quái vật này, đừng nói đối đầu chính diện, cho dù xoa một cái, đụng một cái, cũng đủ đưa bọn họ đi gặp Diêm vương.
Hai người cũng không nghỉ ngơi thêm, chủ yếu là bên ngoài xe lửa lạnh đến mức khiến người ta run lên lập cập.
Triệu Khách còn tốt, hiện tại Vương Ma Tử còn đang cởi truồng, chẳng may bị bệnh lại càng rắc rối hơn.
Lý trí của Triệu Khách vẫn luôn phân biệt rõ ràng, hiện tại hắn chiếm cứ thân thể Yamada, đây là một người bình thường nhục thể phàm thai.
Tuy Triệu Khách không có hứng thú với thân thể của hắn ta, nhưng chắc chắn phải chuẩn bị sẵn việc bảo vệ bản thân, dù sao việc này liên quan đến tính mạng của hắn.
Dẫn theo Vương Ma Tử, hai người cẩn thận bò về phía đầu xe.
Lúc bò đến bên ngoài một toa xe đổ đầy vũ khí, hai người nghỉ ngơi dưỡng sức một lúc ngắn ngủi ở trong xe.
Vương Ma Tử lục tung lên tìm được một cái quần mặc vào, nhưng cái quần này lại hơi chật, mặc lên người khiến Vương Ma Tử cảm thấy khó chịu.
“Sao ngươi biết những quái vật này sợ lửa.
Vương Ma Tử mặc quần vào không nhịn được mở miệng hỏi thăm Triệu Khách.
“Không phải sợ lửa, là bọn nó thích ánh sáng nhưng lại không muốn tới gần lửa, vì trên người bọn nó còn dính một tầng thi dầu thật dày.”