Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1708 - Chương 1708 - Đoàn Tàu U Linh (17)

Chương 1708 - Đoàn tàu U Linh (17)
Chương 1708 - Đoàn tàu U Linh (17)

“Chúng ta phát hiện một vài thứ gì đó ở phía sau xe lửa, đó là một cái tế đàn đã bỏ hoang, ta nghĩ chắc chắn chuyện lần này có liên quan rất lớn với tế đàn, ngươi chỉ cần phá hủy tế đàn, biết đâu chúng ta có thể thoát khỏi vòng vây!”

Triệu Khách lẳng lặng nghe đối phương nói xong, nụ cười trên mặt càng rõ rệt hơn.

“Ngươi tiếp tục đi!”

Ở đầu bên kia đài radio, đối phương cũng không nhận ra giọng điệu của Triệu Khách, tiếp tục nói: “Nếu năng lực của ngươi không đủ, chúng ta tìm được một số thuốc nổ ở phía sau, ta đã kiểm tra qua, số thuốc nổ này đủ để nổ nát toàn bộ đoàn tàu, ngươi chỉ cần lấy một ít, muốn nổ cả tế đàn hoàn toàn không có vấn đề.”

Sau khi đối phương nói hết một tràng, trong đài radio lập tức yên lặng như đang chờ Triệu Khách trả lời.

Nhưng Triệu Khách không đồng ý cũng không từ chối, mà chỉ dò hỏi: “Ồ, đúng, quý danh của huynh đệ là gì!”

Dường như đầu bên kia đài radio không ngờ Triệu Khách đột nhiên hỏi tục danh của mình, sau khi ngạc nhiên lại nói: “Ta họ Vương.”

Triệu Khách gật đầu cắt đứt tín hiệu đài radio, không để ý đến đối phương nữa.

Vương Ma Tử ngồi bên cạnh thấy thế kỳ quái nhìn Triệu Khách, gãi đầu nói nhỏ: “Có phải đầu óc người này có bệnh hay không? Coi chúng ta là đám người đưa thư hạ cấp ngu ngốc làm càn làm bậy sao? Ta cũng muốn hỏi thăm nữ nhân cả nhà hắn.”

Triệu Khách liếc nhìn Vương Ma Tử một cái, tuy có đôi khi Vương Ma Tử không đáng tin lắm nhưng thỉnh thoảng suy nghĩ rất nhạy bén.

“Ngươi cũng nhận ra những người này là đầu óc heo, chúng ta so đo với hắn làm gì, chờ đi!”

Triệu Khách nói xong, quay đầu nhìn về phía Yamana Ichiro, hiển nhiên Yamana Ichiro hoàn toàn không tin việc mà Vương Ma Tử đã kể.

Điều đáng giận hơn là, ngay cả cấp dưới Yamada lại dám đối xử với mình như thế.

Nhưng tức giận thì tức giận, Triệu Khách đưa một hộp thịt bò lên, con hàng này chẳng thèm nói một câu nào đã ăn ngay.

Con hàng này còn biết hưởng thụ hơn Triệu Khách và Vương Ma Tử, đặt đồ hộp bên cạnh nồi hơi nướng một lúc mới mở đồ hộp ra.

Sau khi dầu trơn đóng lại bên trong được đun nóng đã hoàn toàn hóa thành nước canh màu nâu, một ngụm canh nóng, một miếng thịt bò, mùi vị kia khiến Vương Ma Tử ngồi bên cạnh không nhịn được nuốt nước bọt.

“Yamana các hạ, tế đàn ở toa xe phía sau là sao?”

Yamana Ichiro ăn đồ hộp, sau khi nghe Triệu Khách hỏi thăm lại xụ mặt không để ý đến Triệu Khách.

Thấy thế, Triệu Khách gật đầu với Vương Ma Tử bên cạnh, chỉ thấy Vương Ma Tử đột nhiên tiến lên, một chân đá vào mặt Yamana Ichiro.

“Cạch!”

Bàn chân lớn để lại một dấu giày trên mặt Yamana Ichiro.

“Khốn kiếp!”

Yamana Ichiro hoàn toàn không ngờ tên lính Vương Ma Tử này lại dám ra tay với hắn ta.

Nhưng không chờ Yamana Ichiro lấy lại tinh thần, chỉ thấy Triệu Khách đứng bật dậy, đôi tay to khỏe mạnh mẽ túm lấy cổ áo của Yamana Ichiro, kéo cả thân thể thấp nhỏ của Yamana Ichiro lên, một chân đá văng cửa xe trước mặt.

“Ngươi mở to mắt ra nhìn đi, nơi này là đâu? Còn tưởng ta đang lừa ngươi!”

Triệu Khách dùng hai tay túm lấy cổ áo Yamana Ichiro, đẩy nửa người hắn ta ra ngoài xe.

Trong chốc lát, gió lạnh như lưỡi đao chui vào trong quần áo của Yamana Ichiro, Vương Ma Tử cố ý lấy một khối than đá nung đỏ từ trong nồi hơi, ném ra ngoài ngay trước mặt Yamana Ichiro.

Nhìn khối than lửa kia dần biến mất trong vực sâu tối tăm trống rỗng dưới chân, Yamana Ichiro lập tức rùng mình một cái.

“Ngươi còn tưởng chúng ta đang lừa ngươi, vậy ngươi tự cảm nhận một chút đi.”

Sau khi nghe Triệu Khách nói xong, trong lòng Yamana Ichiro đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không ổn, hét to: “Ngươi muốn làm gì!”

Vừa nói xong, chỉ thấy trên mặt Triệu Khách xuất hiện một nụ cười.

Yamana Ichiro đột nhiên cảm thấy cả người nhẹ nhàng, trơ mắt nhìn bóng dáng Triệu Khách và Vương Ma Tử càng ngày càng cách xa mình.

“A!!!”

Theo một tiếng hét chói tai, tay Yamana Ichiro không ngừng vung vẩy ở giữa không trung, sự sợ hãi bóng tối phía dưới như thủy triều khiến Yamana Ichiro ngừng thở.

“Ầm!”

Ngay lúc Yamana Ichiro nhìn mình sắp rơi vào bóng tối, cảm thấy bụng đột nhiên siết chặt, sức lôi kéo cực mạnh khiến Yamana Ichiro cảm giác mình sắp bị xé đứt.

Hắn ta há miệng, lập tức nôn sạch sẽ số đồ ăn vừa ăn vào trong bụng.

Cúi đầu mới thấy một sợi dây thừng đã bị buộc ở trên lưng hắn từ khi nào, tất nhiên một đầu dây khác đã bị Vương Ma Tử buộc ở trong xe.

Triệu Khách và Vương Ma Tử cũng không để ý tới hắn ta, đã không tin vậy ném ở bên ngoài thêm một lúc, nếu có bản lĩnh thì tự bò lên.

Đúng vào lúc này, trong đài radio lại phát ra một tràng tạp âm chói tai.

Một lát sau, tạp âm biến mất, Triệu Khách nghe thấy bên trong đài radio lại truyền ra một giọng nói mà hắn quen thuộc.

“Ngươi còn đó chứ?”

Là nữ nhân trò chuyện với hắn lúc ban đầu.

Triệu Khách để Vương Ma Tử trông coi Yamana Ichiro ở phía dưới, cầm đài radio lẳng lặng chờ đợi, chỉ nghe giọng nữ nhân trong đài radio trở nên lo lắng.

“Ngươi còn ở đó không? Nếu có thể nghe được, xin hãy trả lời ta.”

Tuy lời nói rất khách sáo, nhưng Triệu Khách có thể nghe ra hình như nữ nhân rất gấp gáp.

Thấy thế Triệu Khách đưa tay chặn ngang cổ họng của mình: “Ngươi nói đi!”

Bình Luận (0)
Comment