Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1719 - Chương 1719 - Đoàn Tàu U Linh (24)

Chương 1719 - Đoàn tàu U Linh (24)
Chương 1719 - Đoàn tàu U Linh (24)

“Vậy làm sao bây giờ, chẳng may là Yamana Ichiro hoặc Thôi Kiến Quốc thì sao?”

Vương Ma Tử gãi đầu hơi khó xử, bọn họ đã làm nhiều việc thấy chết không cứu.

Người đưa thư chính là loại người này, lúc thật sự đối mặt với sống chết, trừ khi là đồng đội tình cảm sâu đậm, hoặc là tên kỳ lạ Tề Lượng kia.

Nếu không, đại nạn rơi xuống đầu ai còn quan tâm được chứ.

Nhưng tình huống hiện tại hơi đặc biệt, nếu là Yamana Ichiro, có khả năng hắn ta đang nắm giữ manh mối mà bọn họ không biết.

Ví dụ như cái tế đàn thần bí mà bên trong đài radio đã nhắc đến.

Nếu là Thôi Kiến Quốc, trông tên này như người râu ria nhưng đã biến mất lâu như vậy, lại xuất hiện ở đây lần nữa, khó đảm bảo tên này còn có năng lực đặc biệt gì đó, có lẽ sẽ có sự trợ giúp thật lớn cho bọn họ.

Tóm lại, với tình huống hiện tại của bọn họ, muốn giống với người đưa thư, vừa thấy tình thế không ổn đã dứt khoát chạy trước giữ mạng đã là chuyện không thể nào.

Cho nên căn cứ vào nguyên tắc thêm một người thêm một phần lực lượng, Vương Ma Tử chủ trương cứu người.

Triệu Khách suy nghĩ một lúc, im lặng gật đầu nhưng cũng ngầm bày tỏ sự đồng ý.

Nhưng suy nghĩ trong lòng hắn khác với Vương Ma Tử, không phải suy nghĩ cứu người, mà làm thế nào mới có thể nhân cơ hội dụ hình bóng kia ra.

Về phần người này là Yamana Ichiro hay Thôi Kiến Quốc, có thể cứu thì cứu, không thể thì mặc cho bọn họ chết là được.

Nếu bắt buộc hắn cũng không ngại tự tay đẩy một cái, để bọn họ nhanh chóng lên Tây Thiên.

Sau khi hai người trò chuyện một lúc, dự định đi xem tình huống một chút lại nói, một mặt khác cũng thăm dò những toa xe phía sau mà bọn họ còn chưa đến.

Thật ra chiếc xe lửa này được Oa quốc dùng để vận binh đến tiền tuyến, tất nhiên không cần suy nghĩ đến độ thoải mái dễ chịu.

Phần lớn binh lính đều được đưa vào toa xe giống với thùng chứa hàng, không có cửa sổ, không có cái bàn như toa phía trước.

Số lượng toa xe chân chính trên đoàn tàu này cũng chỉ có mấy toa như vậy mà thôi, đều được chuẩn bị cho những quân quan thiếu tá trở lên.

Đi xuyên qua nhà bếp đến một toa xe khác ở phía sau, tiếng kêu cứu kia trở nên rõ ràng hơn.

“Thật sự là Yamana Ichiro.”

Vương Ma Tử nghe tiếng, có thể nghe ra đúng là giọng Yamana Ichiro, trong lòng ít nhiều có chút thất vọng.

Thật ra hắn ta vẫn rất thích cái tên Thôi Kiến Quốc này, tuy thời gian chung đụng rất ngắn nhưng dáng vẻ thư sinh nhã nhặn và tài ăn nói của Thôi Kiến Quốc vẫn khiến hắn ta vui lòng.

Quan trọng nhất là, hai người còn nhận chút lợi ích từ đối phương, một đôi sư tử bạch ngọc.

Nói thế nào, so sánh với tên quỷ tử Yamana Ichiro này, trong lòng Vương Ma Tử vẫn có thiện cảm với hắn ta hơn.

“Tại sao hắn lại ở đây?”

Lần trước tên này cắt đứt dây thừng bỏ chạy, kết quả lại xuất hiện ở đây chắc chắn đã gây ra sự nghi ngờ.

Hai người khẽ nói lời này, cẩn thận đi vào toa xe phía trước, cách cửa kính của phòng riêng để nhìn về phía trước.

Chỉ thấy hoàn cảnh trong xe đen kịt một màu, bên trong không có cái gì, nhưng chờ sau khi hai người nhìn về phía tiếng kêu cứu.

Lúc này mới thấy cả người Yamana Ichiro bị một đoàn thịt nát sền sệt bọc thành một cái bánh chưng ở trên nóc thùng xe, thân thể bị quấn chặt chỉ lộ ra một cái đầu, tiếng kêu cứu yếu ớt do hắn ta kêu ra.

“Không có quái vật?”

Hai người cẩn thận quan sát mỗi một ngõ ngách trong xe, nhưng có thể chắc chắn trong toa xe này ngoại trừ Yamana Ichiro, căn bản không có bất kỳ quái vật gì.

Không chỉ không có quái vật, Triệu Khách cũng không phát hiện tung tích của cái bóng kia từ trong ra ngoài thùng xe.

Nhưng có thể chắc chắn một điều, cái bóng kia đang trốn ở quanh đây, lặng yên giám sát mỗi một hành động của bọn họ.

“Làm sao bây giờ, cứu hay không?”

Vốn tưởng tình cảnh lại là một lần khó mà khống chế, thậm chí là loại căng thẳng nghìn cân treo sợi tóc, kết quả trong xe ngoại trừ Yamana Ichiro đang gào khan, căn bản không có gì hết.

Nhưng hết lần này đến lần khác vì không có cái gì, mới có thể khiến hai người kiêng dè như vậy.

Vì cái gọi là minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, biết rõ đây có thể là bẫy những ngươi lại không nhìn ra rốt cuộc là chỗ nào không thích hợp, đây mới là chỗ khiến người ta lo lắng.

Thấy thế, Triệu Khách dứt khoát đưa tay đẩy cửa phòng riêng ra.

Một tiếng “cạch” giòn giã khiến Yamana Ichiro đã sa sút tinh thần giật mình, nhưng sau khi thấy Triệu Khách và Vương Ma Tử, trong mắt Yamana Ichiro lại lộ ra ánh sáng hy vọng.

Nước mắt chảy ra theo hốc mắt, trước lúc này hắn ta đã mắng chửi tên khốn Yamada này vô số lần, còn có những người lính bên cạnh hắn ta.

Nhưng lúc này nhìn thấy hai người, Yamana Ichiro lại vui đến phát khóc.

Dù có quay về Nhật Bản, gặp được vị phụ thân đã chết của mình cũng chỉ thế mà thôi.

“Yamada, ta ở đây, nhanh tới cứu ta!”

Yamana Ichiro la lên, hy vọng Triệu Khách và Vương Ma Tử nhanh chóng cứu hắn ta ra khỏi đoàn thịt vụn sền sệt này.

Chưa nói đến cảm giác treo ở bên trên như thế nào, chỉ với đoàn thịt vụn sền sệt bao bọc lấy hắn ta, đã khiến Yamana Ichiro cảm thấy điên cuồng đến buồn nôn.

Bình Luận (0)
Comment