Chiếc đèn pha quân dụng này là Vương Ma Tử tìm được trong toa xe đặt trang bị khi tìm kiếm quần áo, bên trong có ba cái gậy cacbon, ánh sáng mạnh chiếu sáng tất cả ngoài ba trăm mét.
Thậm chí ánh đèn chiếu xuống, dù người bình thường có nhắm mắt lại cũng cảm giác mí mắt bị ánh sáng mạnh chiếu qua, huống chi còn trong khoảng cách gần như vậy.
Ánh đèn chiếu xuống, thân thể Yamana Ichiro như bị đóng đinh nguyên tại chỗ, hắn ta nôn nóng điên cuồng hoạt động lung tung, dường như không cách nào làm quen với chùm sáng này.
Nhưng nó vẫn là Yamana Ichiro, sau khi không thể mở mắt một khoảng thời gian ngắn, Yamana Ichiro vẫn điên cuồng nhào về phía trước, vung lên móng vuốt chân trước sắc bén của mình.
Hai cái một trái một phải như liêm đao đang tiến hành điên cuồng thu hoạch.
Chỉ cần Triệu Khách không rời đi, cho dù trốn tránh thế nào cũng bị chân của nó cào trúng, thậm chí sẽ đâm xuyên qua thân thể của hắn.
Không sai, cách làm của Yamana Ichiro rất chính xác, nhưng từ đầu đến cuối hắn ta không để ý đến một việc.
Tuy Triệu Khách chạy trối chết cả quãng đường nhưng lại không ngừng bắn súng, trông như đang phản kháng nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện súng của hắn hoàn toàn không nhắm chuẩn bất kỳ cái gì, chỉ đang đánh đại.
Mục đích làm vậy chỉ vì một… Đuổi hổ lùa sói.
Trên khuôn mặt chữ quốc của Yamada xuất hiện biểu cảm xa lạ, trong lạnh lùng mang theo chút hưng phấn và đắc ý.
Đối mặt với Yamana Ichiro muốn ra tay trước mặt, đôi mắt Triệu Khách híp thành một khe hở, thân thể của hắn nhanh chóng di chuyển đến cửa lớn của toa xe.
Trong lòng thầm đếm ngược một chuỗi số.
3, 2…
“Oanh!!”
Trong tiếng xé rách to lớn, Yamana Ichiro mở mắt ra nhưng cũng không nhìn thấy cái gì.
Nhưng tiếng xé gió bộc phát ra trong không khí vẫn khiến Yamana Ichiro vô thức muốn trốn tránh, đáng tiếc không còn kịp nữa!
Trong sự va chạm mạnh, thân thể khổng lồ của hắn ta bay lên giữa không trung.
Từ lúc bắt đầu, Triệu Khách đã cố ý dụ Yamana Ichiro đến nơi này, bao gồm cả vị trí mà hắn và Vương Ma Tử trốn tránh cũng là vì làm mồi nhử, bảo đảm tên to lớn này sẽ đứng đối diện với đèn pha.
Nơi này cần một mồi nhử, chắc chắn Vương Ma Tử sẽ là mồi nhử tốt nhất, lại có thể tạo ra tác dụng lớn nhất.
Có lẽ ngươi sẽ hỏi dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì lại khiến Vương Ma Tử cam tâm tình nguyện làm mồi nhử?
Huống chi, còn ở trong tình huống Triệu Khách không hề bàn bạc với hắn ta,
Thật ra không có nhiều lý do như vậy, chỉ dựa vào việc bọn họ đều hiểu rõ trạng thái hiện tại của mình.
Vương Ma Tử bổ sung làm mồi nhử hoàn toàn là đang đánh cược mạng sống, nhưng mặt khác không phải Triệu Khách cũng đang liều mình chơi cùng hay sao.
Chỉ cần một khâu trong đó xuất hiện vấn đề, bắt đầu từ hôm nay hai người bọn họ sẽ vĩnh viễn biến thành một xác chết lạnh băng.
Bọn họ sợ chết nhưng cũng không có nghĩa bọn họ không có can đảm tìm đường sống trong chỗ chết.
Nếu không, sao bọn họ có thể sống tới ngày hôm nay.
Cũng như vậy, hai người đều đang dùng mạng làm tiền đặt cược.
Từ khoảnh khắc bước vào cạm bẫy này, Yamana Ichiro cũng đã đặt mạng mình vào trong vụ đánh cược này.
Rất rõ ràng, hắn ta thua!
Trong lúc Triệu Khách chạy trối chết còn không ngừng phát ra tiếng súng, thu hút sự chú ý của những quái vật rắn mối đang tán loạn ở trong xe.
Về điểm này cũng là Yamana Ichiro nhắc nhở ở trong bút ký, khuyên bảo bọn họ đừng mơ sử dụng súng ống giải quyết những con quái vật rắn mối đó.
Nếu không sẽ xuất hiện càng nhiều quái vật rắn mối hơn.
Nhưng con quái vật rắn mối thể phách to lớn này đứng dưới ánh đèn chiếu xuống, hoàn toàn là sự tồn tại ẩn hình.
Yamana Ichiro có thể cảm nhận được những móng vuốt bén nhọn kia đang điên cuồng cắn xé giáp xác của mình, nhưng lại không biết nó đang trốn tránh ở chỗ nào.
Hắn ta chỉ có thể không ngừng phát ra tiếng côn trùng kêu thê lương, chất lỏng màu đen theo miệng vết thương ở bụng phun tung tóe trên mặt đất, cơn đau tan nát cõi lòng kia lại xuất hiện ở trên người Yamana Ichiro.
Triệu Khách lại nhân lúc này di chuyển đến một phần rìa khá mờ tối ở bên khác, nhanh chóng túm Vương Ma Tử ở dưới đất lên.
“Còn sống chứ?”
“Quá sức!”
Vương Ma Tử bĩu môi, mở to mắt nhìn, chỉ thấy Triệu Khách trực tiếp buộc phần ruột bị rơi ra của hắn ta thành nút thắt, nhét vào trong bụng.
Lúc này Triệu Khách chỉ có chút y thuật sứt sẹo, nhưng hình như cũng chỉ có thể làm như thế.
Dù sao chỉ cần không chết, giữ lại một hơi còn tốt hơn bất kỳ điều gì, nhìn đám quái vật đánh nhau khó phân thắng bại ở bên kia, trong mắt Triệu Khách không khỏi tràn ra một vòng dữ tợn, hoặc phải nói là tham lam!
Tham lam nhìn những giáp xác màu đen rơi xuống mặt đất, những vỏ bọc bị cưỡng ép xé rách hoàn chỉnh rơi trên mặt đất.
Giáp xác bóng loáng, thậm chí móng vuốt của những con quái vật rắn mối đó cũng không thể để lại chút vết cào nào trên giáp xác.
Có thể tưởng tượng, vẻ ngoài của tên này không khác gì Kiềm trùng tà ác trong truyền thuyết, thậm chí còn có thể giết những người đưa thư trung cấp có thực lực siêu phàm giống với bên trong phim truyền hình ở một đoạn thời gian khác.