Ngay lúc Triệu Khách nghi ngờ nàng là ai, đã thấy nữ nhân chậm rãi đóng quyển sách trên tay mình, ngẩng đầu lên để lộ ra một khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ, nhưng khuôn mặt này lại sạch sẽ như một tờ giấy trắng, không có bất kỳ một bộ phận nào.
Nhưng nữ nhân không có khuôn mặt lại khiến Triệu Khách cảm giác được nàng đang cười.
Đúng vậy, rõ ràng không có cái gì, không có mũi, không có miệng, mắt, lỗ tai, nhưng Triệu Khách lại rất rõ ràng cảm giác được nụ cười của nàng.
“Hít!”
Rùng mình một cái, vẻ mặt Triệu Khách chấn động mạnh, ánh mắt ngơ ngẩn một chút lập tức tỉnh táo lại, trong đầu chỉ có mấy chữ.
“Sống sót!”
Trong tiếng rít gào trầm trầm, Triệu Khách bộc phát ra ham muốn sống mạnh mẽ.
Đôi chân vốn đã chậm dần như lại được rót vào năng lượng từ sự ham muốn sống mạnh mẽ của Triệu Khách, tốc độ bắt đầu nhanh hơn.
“Ầm!”
Một chân đá văng cánh cửa toa xe trước mặt, cơn gió mạnh thổi vào từ trong toa xe, trước mặt không phải toa xe mà là một thùng đựng hàng màu đen.
“Bắt lấy!”
Ra sức nhảy lên, hai tay Triệu Khách và Vương Ma Tử bám chặt vào thùng đựng hàng.
Lúc này Triệu Khách quay đầu nhìn mới thấy toa xe phía sau bắt đầu vặn vẹo rơi xuống, không biết cái khóa nối liền từng toa xe lửa lại bị người ta tháo xuống từ lúc nào.
“Cạch!”
Lúc này xe lửa đột nhiên chấn động, chỉ nghe một tràng tiếng xiềng xích leng keng leng keng vang lên.
Triệu Khách và Vương Ma Tử cẩn thận nhìn lên, mới phát hiện thì ra ba sợi dây sắt to như cánh tay người trưởng thành, không biết đã kết nối mấy toa xe lửa phía sau từ lúc nào.
“Móa nó, may mắn chúng ta phát hiện kịp lúc, nếu không chết chắc!”
Nhìn toa xe lửa rơi xuống vực sâu, cuối cùng biến mất không thấy ở trước mặt bọn họ, trong lòng Vương Ma Tử không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Đây là một cái bẫy, mệt cho bọn họ còn tưởng mình đã vững vàng chiếu tướng, ai biết cờ của người ta cao hơn một bậc, quan tâm ngươi là cờ trắng hay cờ đen gì đó, sẽ hất đổ hết của ngươi.
Nếu không phải cuộc nói chuyện trong đài radio khiến bọn họ kịp thời nhận ra tình huống không ổn.
E rằng bây giờ đã vĩnh viễn rơi vào vực sâu, vạn kiếp bất phục.
“Đi! Đi xem tế đàn kia một chút!”
Chuyện cho tới bây giờ, Triệu Khách cũng muốn nhìn rõ rốt cuộc cái bóng màu đen kia là thứ gì.
Hai người cẩn thận bò lên trần xe, Vương Ma Tử dùng quần áo quấn lại miệng vết thương trước, nhìn ruột của mình đã bị kéo ra đến biến dạng, suy nghĩ duy nhất của Vương Ma Tử là nhanh chóng rời khỏi nơi này.
“Ong…”
Đưa tay kéo thùng chứa hàng cất giữ tế đàn ra.
Người còn chưa đi vào, Triệu Khách và Vương Ma Tử đã ngửi được mùi máu tươi nồng nặc.
Nhưng lúc ánh mắt hai người nhìn vào bên trong thùng đựng hàng, mới phát hiện trong thùng đựng hàng còn có một xác chết huyết nhục mơ hồ!
Triệu Khách và Vương Ma Tử ghé vào trước cửa thùng đựng hàng, hai người cảnh giác đánh giá thùng đựng hàng trước mặt.
Xác chết huyết nhục mơ hồ nằm trên sàn toa xe, đã không nhìn ra là nam hay nữ.
“Nam nhân!” Lúc này Triệu Khách đột nhiên mở miệng nói.
Vương Ma Tử ngạc nhiên, cẩn thận quan sát xác chết trước mặt, xác chết không có cả quần áo như đã trải qua lửa đốt, tuy nhìn khung xương thì xác suất là nam nhân rất lớn, nhưng Vương Ma Tử cũng không dám chắc chắn như Triệu Khách.
Triệu Khách chỉ chân xác chết: “Ngươi nhìn giày của hắn đi!”
Chỉ thấy xác chết quỳ trên mặt đất, quần áo trên người đã bị đốt thành tro nhưng giày vẫn được giữ lại.
Giày da màu đen phủ kín vết máu đỏ sậm và tro bụi, nhưng có thể nhận ra đây là giày leo núi của một nam nhân.
“Ngươi xem!”
Vương Ma Tử đột nhiên đưa tay ra chỉ, trong cái góc mờ tối, một cái bình gốm được trưng bày trên tế đàn.
Bình gốm màu đen bị hai tờ giấy màu trắng niêm phong lại, dù hiện tại hai người chỉ là người bình thường, nhưng vẫn có thể cảm nhận được khí tức đặc thù như có như không quấn quanh trên bình gốm.
“Ta đoán, tám chín phần mười là thứ đồ chơi kia giở trò, làm không tốt, cái bóng mà chúng ta thấy trước đó cũng là thứ đồ chơi này.”
Vương Ma Tử khẽ suy đoán.
Triệu Khách lắc đầu, không chắc chắn lắm.
“Quan tâm hắn có phải hay không, chúng ta trực tiếp ném thứ đồ chơi này đi lại nói!”
Chỉ thấy Vương Ma Tử nói xong lại muốn đứng lên, nhưng thân thể hơi động đậy, mồ hôi lạnh lăn xuống theo trán, hai tay ôm bụng của mình, sắc mặt tái nhợt.
Đây chỉ là thân thể của một người bình thường, sao có thể trải qua sự giày vò điên cuồng trước đó.
Trước đó tinh thần căng thẳng cao độ, Vương Ma Tử còn có thể kiên trì tiếp, lúc này vừa thả lỏng chút cơn đau ở bụng lại lao đến như thủy triều, khiến Vương Ma Tử đau đến mức suýt không túm được lan can toa xe, ngã xuống từ trên toa xe.
“Ngươi nghỉ ngơi trước đi, để ta làm!”
Triệu Khách thấy thế lôi kéo Vương Ma Tử ngồi xuống trong xe, nhưng hắn không di chuyển chiếc bình gốm này, mà cẩn thận quan sát xác chết ở trước mặt.
Xác chết này là ai?
Điều này đã không quan trọng, nhìn bình gốm trên tế đàn trước mặt, Triệu Khách không nhịn được do dự, không biết vì sao hắn nghĩ đến hình ảnh nữ nhân không mặt mà hắn đã được thấy lúc gần ngạt thở.