Triệu Khách cũng không cảm thấy kỳ quái với chuyện này, Thôi Kiến Quốc chỉ nói ra một bộ phận của vấn đề, nhưng thật ra Triệu Khách nghi ngờ Thôi Kiến Quốc từng đi vào nơi này không chỉ một lần.
Hắn ta cũng đã nói mình đã đi qua đi lại tuyến xe lửa này không dưới mười lần, cho nên Triệu Khách kết luận hắn ta thật sự từng tới nơi này, nếu không đã không chuẩn bị đầy đủ như thế.
Cho nên, Thôi Kiến Quốc cũng không nói dối, bọn họ thật sự vẫn đang đi âm.
Chỉ là Thôi Kiến Quốc đang lợi dụng hoàn cảnh đặc thù này để thi pháp, lại bỏ ảnh chụp vào trong ngực Thôi Kiến Quốc.
“Đi thôi! Chúng ta tiếp tục đi sâu hơn nhìn thử!” Triệu Khách nhảy xuống từ đầu tàu, dự định tiếp tục cùng Vương Ma Tử đi về phía trước, xem có thể có phát hiện gì khác, hoặc là cách rời đi hay không.
Nhưng trước khi đi, Triệu Khách và Vương Ma Tử vẫn tìm kiếm trong xe lửa một vòng.
Triệu Khách không đi xem tế đàn ở trong toa xe kia, vì không có ý nghĩa.
Trong tình huống không có nhiệm vụ cưỡng chế của sách tem, hắn cần gì lãng phí thời gian ở phương diện này, tìm cách đi ra ngoài mới là chuyện có ý nghĩa.
“Đệt, chỉ có khẩu tay cầm vẹo, không có vũ khí nặng khác!”
Trong xe có cất giữ vũ khí, cuối cùng Vương Ma Tử vẫn lấy hai khẩu súng máy tay cầm vẹo, tiện tay đưa cho Triệu Khách một ít đạn dược, một khẩu Shiki 38 (súng trường 38).
Khuôn mặt hắn đầy ghét bỏ, mặc kệ là thần kích kháng Nhật hay những phim điện ảnh kháng Nhật đó, khẩu tay cầm vẹo luôn xuất hiện ở trên màn ảnh.
Cũng không phải thứ đồ chơi này tốt đến mức nào, ngược lại loại vũ khí này nổi tiếng là đồ rác rưởi.
Giống hệt với tên gọi của nó, viên đạn không chính xác còn dễ bị kẹt, quan trọng nhất là thứ đồ chơi này rất yếu ớt, lúc nào cũng phải bảo dưỡng kỹ càng, còn không bằng Shiki 38 do Hán Dương chế tạo.
“Có vẫn tốt hơn không.”
Triệu Khách thu Shiki 38 vào trong Không gian giới chỉ, lại bước tới nhét mấy túi thuốc nổ vào, những thứ này không có tác dụng lớn, nhưng chuẩn bị sẵn cũng không phải điểm xấu.
Đặc biệt là trong tình huống hai người đều thiếu năng lực.
Sau khi hai người sắp xếp xong lại tiếp tục đi lên phía trước, càng đi càng sâu.
Thời gian dần trôi qua, xung quanh bắt đầu xuất hiện một vài xác chết.
“Người Nhật Bản!” Vương Ma Tử nhìn chằm chằm xác chết trên đất mở miệng nói.
Nhìn quần áo của xác chết trên mặt đất, tất nhiên Triệu Khách và Vương Ma Tử không thể quen thuộc hơn được, đều mặc quân phục Nhật Bản.
Những bộ hài cốt này tán loạn trên mặt đất, đã chỉ còn lại xương cốt.
“Ngươi xem, hình như phía trước có tòa nhà!” Triệu Khách mở ra đồng tử phụ nhìn phía trước mơ hồ có kiến trúc gì đó, vỗ vai Vương Ma Tử chỉ về phía trước.
Vương Ma Tử đá văng bộ xương cốt bên chân, híp mắt nhìn phía trước, chợt lắc đầu: “Không nhìn rõ lắm.”
Hắn ta nói xong quay sang nhìn Triệu Khách, đợi sau khi thấy trong mắt Triệu Khách lại sinh ra đồng tử phụ, không khỏi ngạc nhiên: “Đây là bẩm sinh?”
Vương Ma Tử chỉ vào mắt mình, hắn ta đã từng đặc biệt định chế một con tem loại nhãn thuật cho mình, hiệu quả không tệ nhưng bây giờ không có tem phụ trợ, tất nhiên thị lực không bằng Triệu Khách.
Sau khi thấy đồng tử phụ của Triệu Khách, Vương Ma Tử không nhịn được mở miệng hỏi.
Đều là phế nhân, nhưng sau khi Triệu Khách mất con tem còn duy trì được nhiều năng lực như vậy, điểm này khiến trong lòng Vương Ma Tử không ngừng hâm mộ.
“Xem như thế đi!”
Triệu Khách không muốn nói quá nhiều về vấn đề phân liệt nhân cách của mình, dù sao ai cũng từng có một lịch sử đen tối.
“Thật tốt, lại có đồng tử phụ, thiên phú dị bẩm, nếu ta là ngươi, ta sẽ khai thác loại năng lực này thật cẩn thận, theo ta được biết người đỉnh phong trong số người đưa thư trung cấp chân chính đều tập trung khai thác năng lực của bản thân, ngược lại tem bản mệnh lại trở thành thủ đoạn phụ trợ.”
“Thủ đoạn phụ trợ?”
Đối với một cao thủ đỉnh phong từng lên đến đỉnh cao như Vương Ma Tử, Triệu Khách vẫn có hứng thú với lời nói của hắn ta.
“Đúng vậy, cũng như ta vì từ nhỏ đã học tập võ thuật, vì vậy phương hướng cơ bản đều phụ trợ cho nền tảng võ thuật của ta, tiến bộ nhanh lại tiết kiệm tiền!”
Vương Ma Tử nói xong lời cuối cùng như đã nói đến trọng điểm, mỉm cười đắc ý, hiển nhân ưu thế bẩm sinh của mình đã mang đến rất nhiều ích lợi cho hắn ta.
“Phải biết rằng bước vào người đưa thư trung cấp chỉ là bắt đầu đốt tiền, điểm bưu điện luôn thiếu thốn, ngươi muốn tăng năng lực của ngươi thì cần thôn phệ con tem, năng lực của ngươi còn chưa đạt tới trình độ nhị giai đi.”
Triệu Khách lắc đầu tỏ vẻ vẫn chưa, cái gọi là nhị giai phải dung hợp năng lực của bản thân, thông qua thôn phệ con tem cùng loại để tiến hành cường hóa.
Con tem bị hắn thôn phệ chỉ có “Phách vương hổ bí”, “Tự nhiên chi nộ”, “Tam vĩ hồ ly”, “Đại địa động mạch”, ngoại trừ cái đó ra đều thôn phệ một vài con tem có độ khó khá nhỏ.
Ví dụ như những con tem loại phụ trợ “Kiếm oán”, “Tân dậu đao pháp”, “Hoàng kim đồng”, “Tri chu độc đại”, “Phệ hồn thuật”, “Phi đao thuật”.
Cũng như Vương Ma Tử đã nói, hắn còn có rất nhiều con tem chưa thể thôn phệ, không chỉ vì độ khó lớn còn là vì… Đốt tiền.