Có thể nói, người nào cầm được con tem có thể sản xuất khế ước này, chẳng khác nào thêm một cái Tụ Bảo Bồn.
Đương nhiên, trong này chắc chắn có hạn chế, chỉ là Vương Ma Tử không biết cụ thể.
Nhưng chắc chắn nữ nhân trước mắt có thể tiện tay lấy ra Khế ước chi chương, đã khiến Vương Ma Tử càng chắc chắn thân phận của nàng.
Nhìn Khế ước chi chương được đưa đến trước mặt mình, Triệu Khách nhếch miệng cười, hào phóng ấn dấu tay của mình lên trên.
Trong tích tắc ấn dấu tay lên trên, trong lòng Triệu Khách rất rõ ràng, từ hôm nay trở đi bọn họ phải đi chung với quỷ.
Về phần con quỷ này… Không chỉ có Gia Ngọc, đồng thời còn có ngươi! Ta! Nàng!
(1) Con rể
Ký kết khế ước xong, ba người miễn cưỡng kết thành liên minh, vì sao lại nói là miễn cưỡng, nhìn Gia Ngọc bĩu cái miệng nhỏ nhắn là biết nàng không cam tâm tình nguyện chút nào.
Hiển nhiên, nàng vẫn nhớ mãi không quên việc Vương Ma Tử gọi nàng là Giáp Ngư.
Nhưng điều này lại khiến Triệu Khách càng thấy hứng thú hơn, hắn rất muốn biết vì sao tiểu nữ hài này lại rất nghe lời Đại Dương Mã.
“Chúng ta làm sao bây giờ, nói thật ở lại nơi này càng lâu, ta cũng cảm thấy buồn bực hoảng hốt, hơn nữa… Bụng ta rất đói.”
Vương Ma Tử lại ngồi xuống, nhưng hắn ta vẫn cẩn thận giữ khoảng cách nhất định với Gia Ngọc.
Không chỉ Camilleri, Triệu Khách và Vương Ma Tử cũng rất muốn rời khỏi nơi này, nhưng vấn đề là rời khỏi nơi này như thế nào?
Đối mặt với lời hỏi thăm của Vương Ma Tử, Camilleri cũng chuyển ánh mắt hy vọng sang Triệu Khách.
Sở dĩ nàng muốn kéo Triệu Khách và Vương Ma Tử đi theo, không chỉ vì chăm sóc Gia Ngọc, càng vì nàng chỉ biết tiếng Hoa đơn giản, nhưng hoàn toàn dốt đặc cắn mai với cái gọi là huyền học Trung Hoa.
Nghe lời nói của mấy người này trước khi kết nhóm, chắc nơi này giống với địa ngục ở phương tây, nhưng Camilleri không thể nào hiểu được vì sao địa ngục lại như vậy.
Nhưng nàng biết hòa thượng là một nghề nghiệp rất huyền học, vì vậy mới cảm giác tên hòa thượng Triệu Khách này sẽ có cách.
Đối mặt với vấn đề này, Triệu Khách cũng không cảm thấy khó xử, ánh mắt nhìn tòa thành phồn hoa bên ngoài cánh cửa sổ, khẽ nói: “Đơn giản, tìm ra chủ nhân của tòa thành này, có lẽ sẽ có cách rời khỏi nơi quỷ quái này!”
Hắn đã từng xuống U Minh, hiểu rõ lúc ban đầu U Minh hoang vu như thế nào.
Hiện tại lại là một tòa thành phồn hoa như thế, sao có thể là U Minh?
Kết hợp với lời nói của Thôi Kiến Quốc trước đó, có khả năng đường hầm này chôn giấu pháp khí âm tà gì đó.
Sau khi liên hệ những manh mối này lại, Triệu Khách suy đoán rất có thể nơi này là một ngôi mộ lớn.
“Mộ!” Ánh mắt Vương Ma Tử sáng ngời.
“Không sai, cũng giống như Tần Thủy Hoàng, chỉ có điều tên này không có tài nguyên to lớn như Tần Thủy Hoàng, nhưng hắn đã không thể làm được như Tần Thủy Hoàng, cũng muốn sau khi mình chết sẽ tiếp tục làm chư hầu một phương, vì vậy mới xây dựng mộ táng khổng lồ như thế.”
Vương Ma Tử nghe hết suy đoán của Triệu Khách lập tức hiểu ra, dù sao người Hán sùng bái thổ táng, cũng là vì có rất nhiều thứ mà bọn họ không thể mang vào quan tài, lại có thể mang vào mộ.
Chỉ cần ngươi có một ngôi mộ đủ lớn giống Hoàng lăng của Tần Thủy Hoàng, dù có chết đi cũng có thể tiêu dao vui vẻ.
Nhưng nghĩ lại, Vương Ma Tử vẫn cảm thấy có chỗ không được giải thích rõ, mở miệng dò hỏi: “Vậy tình huống hiện tại của chúng ta như thế nào, là ở trong mộ phần hay đang đi âm?”
Nếu dựa theo suy đoán của Triệu Khách, hiện tại bọn họ phải ở trong một mộ phần mới đúng.
Nhưng nếu xe lửa cũng có thể chạy ở dưới mộ phần này, vậy diện tích cũng quá lớn.
“Cả hai đều đúng, nói đơn giản bây giờ chúng ta đang ở trong mộ, nhưng không phải dương gian mà là âm gian!” Ngón tay Triệu Khách nhẹ nhàng lướt qua bên môi.
Nói nhiều như vậy lại muốn hút một hơi thuốc.
Nhưng Camilleri đang ở bên cạnh nên Triệu Khách chỉ có thể chịu đựng, cũng không thể để lộ nhẫn trữ vật của hắn.
“Thần kỳ như vậy, nói cách khác bây giờ chúng ta đang ở thế giới người chết, trực tiếp đi vào trong mộ từ thế giới người chết, hắc, nếu đám trộm mộ học được kỹ thuật này, cần gì làm nghề Mô Kim Hiệu Úy, ngươi nói sao lại làm được như vậy?”
Đầu óc Vương Ma Tử đặc biệt kỳ lạ, trực tiếp nghĩ đến trộm mộ.
Triệu Khách lườm hắn ta một cái: “Sao ta biết được, ta cũng không hiểu về mặt này.”
Triệu Khách nói xong, trong lòng hung hăng khinh bỉ Vương Ma Tử một chút, âm thầm suy nghĩ: “Quả nhiên Sa Tăng không đáng tin cậy, nếu tên Trư Bát Giới Heo mập ở đây, có lẽ ta đã đi ra ngoài từ lâu, cũng không biết con lợn kia có thực hiện ước định hay không!”
Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khách không khỏi thở dài, nếu Heo mập không đến tìm hắn vậy sẽ vi phạm đầu hàng lệnh của hai người bọn họ.
Bên hắn cũng sẽ thông qua sách tem biết được tên này cho hắn leo cây, đỡ phải suy nghĩ.
“Cạch!”
Triệu Khách đang tập trung suy nghĩ, đột nhiên nghe ngoài cửa vang lên một tràng tiếng chiêng trống.
Ba người thò đầu ra cửa sổ nhìn xem, chỉ thấy một đám thị vệ đi trên đường phố, giơ một cái trù quyên được dệt từ hoàng kim, trên mặt lụa dán tờ giấy trắng như một loại bố cáo nào đó.