Nhưng cho đến khi tiếng chuông dần dừng lại, tất cả mọi thứ xung quanh vẫn gió êm sóng lặng, chưa từng xuất hiện sự nguy hiểm khiến người ta không kịp trở tay.
“Phù…”
Một người đưa thư há miệng nặng nề thở ra một hơi, theo tiếng thở dốc này, trái tim căng cứng của đám người cũng thả lỏng hơn chút.
“Dọa chết lão tử!”
Heo mập nhẹ nhàng lau mồ hôi lạnh trên trán, cuối cùng trên khuôn mặt mập mạp đã khôi phục vẻ hồng hào, trong cái nơi quỷ quái tối như bưng này đột nhiên vang lên ba tiếng chuông, đổi lại là ai cũng bị dọa sợ.
Thở ra một hơi, Heo mập không nhịn được thầm suy nghĩ: “Kỳ quái, giấu chuông trong mộ có ý nghĩa gì?”
Ngay lúc trong lòng suy nghĩ về ý nghĩa của tiếng chuông, Heo mập vô thức nhìn thoáng qua la bàn trên tay mình.
Ánh mắt chỉ nhìn thoáng qua một chút mà thôi lại khiến đồng tử Heo mập co rụt lại, cảm giác lạnh lẽo bò lên theo cột sống khiến da đầu hắn ta tê dại.
Chỉ thấy kim trên la bàn vẫn lặng yên, lại bắt đầu tự chuyển động.
Vừa rồi kim đồng hồ còn ở chính giữa, trong ánh mắt nhìn chằm chằm của Heo mập đột nhiên chỉ về một vị trí hoàn toàn ngược lại.
“Hít!”
Nhìn kim trên la bàn, Heo mập hít một ngụm khí lạnh vào phế phủ, mồ hôi lạnh chảy xuôi vào trong quần áo của hắn ta.
Trước đó vẫn là sinh môn, nhưng theo kim thay đổi từ sinh môn biến thành tử môn.
Bọn họ đang đứng trên đường chết!
Đột nhiên trong đầu Heo mập nghĩ đến điều gì đó, hiểu ra chiếc chuông kia có tác dụng gì.
“Mấy giờ rồi!”
Nghĩ đến đây, Heo mập đột nhiên ngẩng đầu hô to, một tiếng rống to này dọa mọi người nhảy dựng lên.
Một số người đã sớm không ưa Heo mập, nghe hắn ta hỏi thời gian lại tức giận nói: “Ngươi quan tâm mấy giờ làm gì, sao nào, làm chậm trễ giờ ngủ của ngươi hả?”
“Ha ha ha…”
Một câu trêu chọc lập tức khiến rất nhiều người cười vang, cũng khiến bầu không khí căng thẳng dịu đi rất nhiều.
Đổi lại là lúc bình thường, Heo mập bị trêu chọc lập tức mắng lại, nhưng lúc này Heo mập không có tâm tư tiếp tục chơi nữa.
“Con mẹ ngươi, lão tử hỏi ngươi mấy giờ rồi!”
Tiếng gào thét gần như tiếng rống lập tức khiến tiếng cười im bặt, tất cả mọi người ngạc nhiên quay đầu nhìn về phía Heo mập, cũng bị vẻ mặt của Heo mập dọa giật mình.
Chỉ thấy Heo mập dùng hai tay cầm la bàn, dường như không quan tâm cơ quan có thể khiến bọn họ biến thành hai nửa bất cứ lúc nào, không ngừng đảo quanh.
Đôi mắt trở nên đỏ bừng, dường như máu trên cả người đều vọt tới đầu, loại tâm trạng nóng nảy khó kìm nén kia hoàn toàn cắn nuốt lý trí của hắn ta.
So sánh vị trí một chút, ánh mắt Heo mập đầy lạnh lùng nhìn về phía mọi người, giọng nói trầm thấp hàm chứa chút nghiêm nghị: “Các ngươi chết hết rồi à? Mấy giờ rồi!”
Phát hiện tình huống của Heo mập không thích hợp, Ngô Á giơ tay lên nhìn chiếc đồng hồ Patek Phillip giá trị không nhỏ trên cổ tay.
“Vừa mới rạng sáng, ừ… Nói cụ thể là 0 giờ 45 phút.” Nói xong lại thấy kim đồng hồ hơi nhúc nhích một chút, Ngô Á thấy thế nhanh chóng nói thêm: “A! Hiện tại là 46.”
Nhưng Heo mập như không nghe thấy nửa câu bổ sung thêm của Ngô Á, ánh mắt đờ đẫn nhìn la bàn trên tay, khuôn mặt mập mạp tái nhợt dọa người giống hệt Vampire Ngô Á.
“Giờ Tý ba khắc! Hít, mẹ nó, lão tử bị lừa, đây mẹ nó không phải muốn nuôi long là muốn táng long, đáng chết.”
Nghe Heo mập khẽ lẩm bẩm, lời nói không lớn nhưng người có mặt đều nghe rất rõ ràng.
Trong nháy mắt một dự cảm không may bao phủ đỉnh đầu tất cả mọi người.
“Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?” Có người không nghe hiểu rốt cuộc Heo mập đang nói cái gì, cho rằng Heo mập đang cố ý dọa người.
Nhưng sau khi Heo mập nói xong lại nghe trong đám người truyền đến một tiếng rít: “Đệt, nơi này là đường chết! Nhanh rời khỏi nơi này!”
Không ai nhìn thấy người nói chuyện là ai, nhưng giọng nói lại khiến người ta cảm thấy rất quen tai.
Vì trên đường đi thỉnh thoảng người thần bí này sẽ mở miệng chỉ điểm phong thủy, hiển nhiên cũng là đại sư ở phương diện này.
Cho nên đối phương vừa mở miệng, tất cả mọi người lập tức xù lông.
Cùng lúc này, một sợi ánh sáng xuất hiện trên đỉnh đầu tất cả mọi người…
…
“Nóng quá, đám quỷ này không sợ nóng sao?” Vương Ma Tử nhìn đỉnh đầu.
Tuy đỉnh đầu là một mảnh tối tăm nhưng lại cảm thấy nóng nực trước nay chưa từng có, thể chất của hắn ta đã sớm đến trình độ không quan tâm đến nóng lạnh còn thấy khó chịu như vậy, chứ đừng nói đến Triệu Khách và Camilleri có thể chất không bằng hắn ta.
Triệu Khách đưa tay lau mồ hôi trên trán, đột nhiên cảm thấy hắn lựa chọn làm hòa thượng rất chính xác, ít nhất không có tóc sẽ mát mẻ hơn Vương Ma Tử rất nhiều.
“Chịu chút đi, hình như tiếng chuông vừa rồi là báo giờ, giữa trưa ba khắc là lúc mặt trời độc nhất, nơi này không có mặt trời nhưng chắc chủ nhân quỷ thành đã cố ý làm như vậy.”
Sau khi Camilleri ngồi bên cạnh nghe Triệu Khách nói xong, không khỏi tò mò nói: “Sao ngươi biết?”
“Đoán!”
Triệu Khách nhún vai, ánh mắt như tia chớp nhìn thoáng qua trên người Camilleri, không nhịn được thầm cười rộ lên, thật ra nóng một chút cũng rất tốt.
“Nếu hiện tại đã là giờ ngọ ba khắc, vì sao nơi này vẫn không có bao nhiêu người chứ?”