Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1765 - Chương 1765 - Cuối Cùng Đã Tới

Chương 1765 - Cuối cùng đã tới
Chương 1765 - Cuối cùng đã tới

Giọng nói quen thuộc khiến đầu Ải Cước Hổ vang lên ong ong, nhưng thân thể lại theo bản năng bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn lên lại thấy gốc cây cổ xưa chết héo kia.

Trong chốc lát trong lòng có ngàn vạn con thảo nê mã, mẹ nó mình chạy một vòng lớn như vậy lại… Lại chạy trở về!

Triệu Khách đặt tay lên vai Ải Cước Hổ, lực lượng trong hình xăm thần bí trước ngực tuôn ra, áp chế ánh sáng của Định hồn châu trong lòng bàn tay Ải Cước Hổ.

“Đi mau!”

Nghe tiếng đánh nhau càng ngày càng gần, Triệu Khách lôi kéo Ải Cước Hổ ra sau gốc cây khô.

Chỉ thấy Vương Ma Tử đã sớm chờ hai người ở chỗ này, thấy Ải Cước Hổ quay về không nhịn được nửa đùa nửa thật nói: “A, tại sao ngươi lại chạy về rồi? Có phải quá nhớ chúng ta, không nỡ đi hay không!”

Nghe thấy đến lúc này mà Vương Ma Tử còn có tâm trạng nói đùa, khuôn mặt Ải Cước Hổ đen hơn phân nửa, liếc mắt nhìn Triệu Khách bên cạnh, mang theo sự hoang mang và ngờ vực vô căn cứ dò hỏi: “Vừa rồi là ngươi cố ý?”

“Cái gì?”

Triệu Khách nhìn vẻ mặt của Ải Cước Hổ, nở nụ cười: “Không tính là cố ý, nhưng ngươi đã không trốn thoát tay chúng ta, vậy ta thẳng thắn một chút, thoải mái đưa ngươi chết trước!”

Ánh mắt Triệu Khách rất trong trẻo, cũng không có ý giấu giếm Ải Cước Hổ.

“Ta đã chết! Chết nữa cũng là hồn phi phách tán.”

Ải Cước Hổ tức hổn hển cũng không dám nói quá to, khẽ mở miệng nói.

Triệu Khách rất đồng ý điều này, không sai, Ải Cước Hổ đã chết, là một con quỷ, hắn ta hiểu rõ hồn phi phách tán có kết quả gì.

Không biết điều này có cảm nhận thế nào, có lẽ giống với câu mà các vị lão nhân thường nói, chết rồi, cái gì cũng mất.

Nhưng cũng vì như vậy nên Triệu Khách mới có thể ra tay với Ải Cước Hổ.

Dù ngoài miệng Ải Cước Hổ từng nói bằng lòng làm mồi nhử, nhưng lúc nước đã đến chân, chẳng lẽ tên này sẽ không bỏ cuộc nửa đường?

Thời gian ngắn như vậy, Triệu Khách dựa vào cái gì tin tưởng hắn ta?

Phải biết rằng, cũng không phải ai muốn làm mồi nhử cũng được, lại có thể thành công đảm nhiệm chức vụ này.

Đối mặt với nguy hiểm, Triệu Khách không cảm thấy một tên tự hiểu lấy mình như Ải Cước Hổ có thể nhẹ nhàng đảm nhận.

Không bịt kín đường lùi, Triệu Khách đoán Ải Cước Hổ đi được một nửa lại muốn chạy về.

Vậy kết quả là Ải Cước Hổ chết mất, Triệu Khách và Vương Ma Tử cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn những người đưa thư kia cầm Định hồn châu của Ải Cước Hổ nhanh chân rời đi.

“Nhưng sao ngươi chắc chắn ta có thể còn sống trở về!”

Đối với lời giải thích của Triệu Khách, trong lòng Ải Cước Hổ chỉ tin một nửa, vì hắn ta thật sự đánh trống lui quân.

Chưa nói đến không gặp người đưa thư, chỉ với tiếng bước chân này, đã khiến Ải Cước Hổ đột nhiên cảm giác mình bị đưa lên một sợi dây cáp, hơi không cẩn thận sẽ thịt nát xương tan.

Hắn ta thừa nhận mình đã rất nhiều lần đánh trống lui quân, chỉ có thể kiên trì chạy về phía trước, nhưng hắn ta đã suýt chết trên hành lang mấy lần.

Nghĩ tới đây, Ải Cước Hổ quái gở mở miệng nói: “Nếu ta không về được thì sao?”

Lúc nói lời này đã nghe trong hành lang phát ra một tràng tiếng rít thê lương kinh khủng, ngay sau đó là một tràng tiếng ầm ầm chói tai.

Hiển nhiên trận chiến đang thăng cấp, uy lực do những người đưa thư này tạo ra không thua gì đội phá dỡ chuyên nghiệp.

Ải Cước Hổ có thể sống sót trở về, chỉ có thể nói hắn ta mạng lớn.

Chỉ thấy Triệu Khách không chớp mắt nhìn chằm chằm hành lang, khẽ nói: “Ngươi phát động mấy cơ quan!”

“Một!” Ải Cước Hổ vô thức trả lời, nhưng chẳng mấy chốc đã phát hiện điều không thích hợp, vặn hỏi: “Ồ! Ngươi biết bên trong có cơ quan?”

“Ba cơ quan, chỉ cần ngươi chạy dọc theo hành lang về phía trước sẽ có ba cơ hội, ngươi chỉ phát động một cái trong đó, vận khí cũng không tính quá tốt.”

Trong lòng Triệu Khách nhớ rõ tất cả cơ quan trong tiền viện vương phủ, không dám nói rõ như lòng bàn tay, nhưng tất cả vị trí cơ quan trên bản đồ đã bị Triệu Khách ghi sâu nhớ kỹ trong lòng.

Không có ba cơ quan này, chưa chắc Triệu Khách đã để Ải Cước Hổ đi làm mồi dụ vì không có ý nghĩa.

Nhưng vận khí của Ải Cước Hổ khá tốt, chỉ phát động một cơ quan lại còn sống trở về.

Đương nhiên, nếu hắn ta chết thật, Triệu Khách sẽ không để trong lòng, dù sao hắn và Vương Ma Tử dựa vào hình xăm thần bí trước ngực hắn, đã đặt chân ở thế bất bại.

Ít nhất có thể chắc chắn, chỉ cần hắn không chủ động xuất hiện, hoàn toàn có thể tìm một chỗ thoải mái đợi đến giờ ngọ ba khắc ngày mai.

Nhưng tất nhiên Triệu Khách không phải một người cam tâm tham sống sợ chết, ngược lại Triệu Khách càng thích đi mạo hiểm.

Đã đặt chân ở thế bất bại, Triệu Khách càng thích đi làm loạn khiến những người này long trời lở đất.

Hoặc phải nói, điều mà Triệu Khách muốn không chỉ có những chuyện này.

Chỉ trong chốc lát, trong hành lang bên cạnh lại phát ra một tiếng vù vù chói tai.

Ngay sau đó, vách tường xung quanh nhanh chóng vỡ tan sụp đổ trong tiếng vù vù, mặt đất xung quanh cũng hóa thành bột mịn theo.

Chỉ thấy trùng kích lao tới, ba người Triệu Khách nhanh chóng ngã nhào xuống đất, cho dù âm dương cách biệt, bọn họ vẫn cảm nhận được lực lượng kinh người bộc phát ra trong tiếng nổ vang này.

Bình Luận (0)
Comment