Nói một cách nghiêm ngặt, đám người Triệu Khách cũng không muốn ở cùng một vị diện với những người đưa thư này.
Chỉ vì Định hồn châu, Định hồn châu trong lòng bàn tay của bọn họ lại có năng lực đột phá vị diện, nhưng cũng chỉ giới hạn ở bàn tay.
Đây cũng là lý do vì sao, trong mắt những người đưa thư này chỉ có thể thấy những Định hồn châu lấp lóe ánh bạc đó, lại không nhìn thấy quỷ hồn của minh hữu ngày xưa.
Cho nên Triệu Khách chỉ cần áp chế Định hồn châu, tất nhiên có thể khiến hắn đứng ở thế bất bại, đây cũng là vì sao Triệu Khách có lực lượng mình làm người khác hưởng.
Đương nhiên, đó cũng không phải tiền vốn để nói mình vô địch, vì nơi này cũng không phải U Minh chân chính, mà là U Minh do mộ chủ ngụy tạo.
Chính vì trận pháp U Minh ngụy tạo này, lúc xe lửa đi qua đường hầm, năng lượng trận pháp tiết ra ngoài, lúc này mới khiến đám người Triệu Khách lấy phương thức đi âm tiến vào nơi này.
Cho nên tầng giới tuyến ngăn cách giữa bọn họ, thật ra là một tầng cửa sổ giấy, chỉ cần đủ lực lượng đánh vào, lực lượng của những người đưa thư này có thể nhẹ nhõm đánh xuyên qua tầng vách ngăn, đánh bọn họ tan thành mây khói.
Thật ra, Triệu Khách cũng không biết U Minh ngụy tạo nên còn lâu mới đơn giản như hắn đã nghĩ.
Sở dĩ đạo giới tuyến này trở nên yếu kém, cũng là vì kết quả khi trận pháp này cố ý khống chế.
Theo tiếng nổ vang kia, tất cả dần kết thúc, trong hành lang rách nát có một bóng người lặng yên cất bước.
Ải Cước Hổ nhìn chằm chằm, không phải ai khác chính là tên thái giám chết bầm Huyền Xuyên kia.
Một thân cơ bắp điêu luyện lộ ra trong không khí, trên mặt Huyền Xuyên cũng dính máu, trông không còn trắng nõn như vừa rồi, ba lỗ thủng đầm đìa máu trên cánh tay là do cơ quan vừa rồi để lại.
Nhưng ngoại trừ điều đó ra, trên bàn tay Huyền Xuyên lại nắm một cánh tay bị cắt thành hai mảnh.
“Thực lực của tên biến thái này ít nhất đã đạt tới trình độ tam giai!”
Ải Cước Hổ khẽ mắng, ước gì tên biến thái chết bầm này bị người đưa thư khác quần ẩu đến chết.
Nhìn Huyền Xuyên đi đến trước mặt, Triệu Khách không nhịn được nhíu mày, hiển nhiên thấy rất thất vọng với con mồi này, đây không phải người mà hắn muốn chờ.
“Các ngươi quen nhau?”
Thấy dáng vẻ hận hắn ta không chết của Ải Cước Hổ, Triệu Khách dò hỏi.
“Không quen, trước đó hắn cũng không đi cùng với chúng ta, tên này bụng dạ ác độc, lúc đại náo Quỷ thị, tên này đồ sát một tiệm thuốc, nghe nói người trong tiệm thuốc dù nam hay nữ đều bị hắn đóng đinh lên cây cột, hai chân giang rộng, dùng búa một phát chém thành hai khúc, nằm trong top mười Huyền Thưởng Bảng.”
“Top mười Huyền Thưởng Bảng!”
Ánh mắt Triệu Khách sáng ngời, vặn hỏi: “Ta vẫn chưa hỏi, nếu giết người trên Huyền Thưởng Bảng, ban thưởng sẽ được tính thế nào, dựa vào xác chết à?”
Ải Cước Hổ ngạc nhiên gãi đầu: “Ngươi không xem kỹ nhiệm vụ trong sách tem à, giết chết người trong Huyền Thưởng Bảng coi như trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ, chỉ cần rời khỏi thần bí chi địa, tất nhiên có thể được ban thưởng hũ tro cốt.”
“Chậc chậc… Là ta sơ sót.”
Triệu Khách gật đầu: “Đúng rồi, ngươi chỉ gặp hai người đưa thư này? Không gặp những người khác?”
Triệu Khách không tiếp tục nói vấn đề liên quan đến sách tem với Ải Cước Hổ nữa, mà thuận miệng chuyển đề tài.
Một tên thái giám chết bầm, Triệu Khách không có hứng thú gì với hắn ta.
Triệu Khách muốn dụ một người khác tới.
Đối mặt với câu hỏi của Triệu Khách, vẻ mặt Ải Cước Hổ trở nên mất tự nhiên.
Triệu Khách và Vương Ma Tử thấy ánh mắt của hắn ta biết tên này còn điều chưa nói, hai người cũng không thúc giục, lẳng lặng chờ Ải Cước Hổ nói chuyện.
Nhưng sau một lúc lâu, Ải Cước Hổ lắc đầu: “Không, chỉ có thể nói là cách một bức tường gặp rất nhiều người, nhưng người thật sự đuổi giết ta chỉ có một người!”
Thấy thế, Vương Ma Tử đứng bên cạnh nhíu mày, tất cả mọi người đều sống trong những lời nói dối, vẻ mặt của Ải Cước Hổ căn bản còn có giấu việc gì đó.
Vương Ma Tử đang muốn hỏi tiếp, lại thấy một cái bóng mơ hồ nhảy ra từ một bên khác của hành lang.
Là một người đưa thư u hồn, tốc độ của tên này cực kỳ nhanh chóng, e rằng khi tên này còn sống cũng là người đưa thư hệ cảm giác, vốn dĩ linh hồn đã cường đại hơn người thường, sau khi nhận được sự tăng phúc của Định hồn châu đã có sự đột phá về chất trên phương diện tốc độ.
Ba người Triệu Khách thấy đối phương, dường như đối phương cũng thấy ngạc nhiên vì có ba “người” trốn ở nơi này, trong mắt hiện ra vẻ khác thường.
“Là hắn!” Ải Cước Hổ nhận ra tên này có biệt danh là Quỷ Đồng, là một người đưa thư hệ cảm giác.
Lúc đầu trên tay hắn ta nắm giữ cây thiết côn thần bí kia, nhưng trong lúc tranh đoạt lại bị đồng bạn của mình một đao chặt đầu, chết oan uổng nhất.
Sau khi Quỷ Đồng thấy ba người Triệu Khách cũng không nhanh chóng rời đi, mà tăng tốc độ chạy về phía ba người Triệu Khách.
“Không tốt!”
Sau khi ngây người đôi chút, Triệu Khách thấy hành động của Quỷ Đồng, sắc mặt trở lên lạnh lẽo!
Hắn nhanh chóng lôi kéo Ải Cước Hổ và Vương Ma Tử lùi lại.
“Xoẹt…”