Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1784 - Chương 1784 - Xem Ta Phát Hiện Điều Gì! (3)

Chương 1784 - Xem ta phát hiện điều gì! (3)
Chương 1784 - Xem ta phát hiện điều gì! (3)

Trong lòng suy nghĩ, nếu không phải vì hắn phát hiện kịp thời, đoán chừng một đao kia chém xuống, hắn không chết cũng tàn phế.

Nhưng dù là vậy, dư uy trên chuôi liêm đao này cũng khiến hắn chịu thua thiệt không nhỏ.

Tình huống có biến!

Những người đưa thư này đã bắt đầu chơi thủ đoạn.

Thật ra Triệu Khách cũng đã dự đoán được loại tình huống này, vì hắn đã biết được việc Tề Lượng có bản đồ cơ quan hoàn chỉnh từ trong miệng Ải Cước Hổ.

Tin tưởng vừa rồi Ngô Á trốn ở vị trí bên trên cơ quan, cũng là lợi dụng lúc hắn đặt chân vào trong cơ quan, trong lòng vô thức ỷ lại vào cơ quan mà thả lỏng cảnh giác.

Dù sao Triệu Khách hay đám u hồn còn lại đều hiểu rõ cơ quan sẽ không tổn thương bọn họ, nhưng tương tự cơ quan cũng không tổn thương người cầm Định hồn châu trong tay.

Cho nên, nếu Tề Lượng muốn, hắn ta sẽ nhớ rõ ràng cách bố trí mỗi một cơ quan và phương hướng ám đạo, sau đó nghĩ cách một mẻ hốt gọn bọn họ.

“Hắc hắc, lần này thật thú vị!”

Lúc đầu Triệu Khách còn không tin tưởng Ải Cước Hổ lắm, nhưng bây giờ nhìn lại chắc lời nói của Ải Cước Hổ không phải là giả.

Điều này không khỏi khiến trong lòng Triệu Khách thấy mong đợi với sự thay đổi của Tề Lượng, ngón tay nhẹ nhàng lau vệt máu tươi trên khóe miệng: “Cuối cùng ngươi vẫn thua trước hiện thực?”

Triệu Khách chậm rãi đứng lên, e rằng vũng nước đục này sẽ càng ngày càng đậm.

Thật ra hắn hoàn toàn có thể tiếp tục che giấu bản thân, chỉ cần ném Định hồn châu của Quỷ Đồng vào trong Không gian giới chỉ, hắn sẽ ở hoàn cảnh tuyệt đối an toàn.

Trừ khi những người đưa thư này điên rồi, muốn hoàn toàn hủy diệt ngôi mộ cổ này, nếu không trong tình huống âm dương cách biệt, chỉ cần hắn trốn đi thì không ai bắt được hắn.

Nhưng làm như vậy thì tất cả không có ý nghĩa nữa, hắn không biết phải kéo dài bao lâu mới có thể thoát khỏi nơi đáng chết này.

“Chắc chắn tên Kiều Tam kia cũng phát hiện!”

Suy nghĩ của Triệu Khách xoay chuyển, tình huống hơi khác với suy nghĩ của bọn họ, nhưng có thể chắc chắn đám người Kiều Tam đang trốn tránh đã nhanh chóng hiểu được tình huống có biến.

Nếu đổi lại là hắn, hiện tại chắc chắn sẽ bỏ dở kế hoạch lần này, dù sao tình huống hiện tại đã hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của bọn họ.

Cứ tiếp tục nữa, cho dù dẫn tới đủ người đưa thư, tình huống của bọn họ cũng không lạc quan.

Nghĩ tới đây, Triệu Khách không nhịn được híp mắt lại, hắn đã liều mạng rồi, nếu đám người Kiều Tam lại rút lui ngay lúc này, vật thật sự có lỗi với hắn.

Triệu Khách nghĩ vậy, trong lòng lại trở nên hung ác, “Có rút lui hay không, hiện tại ngươi nói cũng không tính!”

Chỉ thấy Triệu Khách nói xong lại lấy ra Định hồn châu từ trong Không gian giới chỉ, nhưng không phải chạy về phương hướng vốn đã bố trí tốt, mà quay người lại lao về đầu khác của con đường nhỏ.

Không lâu sau khi Triệu Khách biến mất, chỉ nghe trong không khí phát ra một tiếng xé rách, Ngô Á thò đầu ra từ trong vết rách, ánh mắt tập trung vào vị trí vừa rồi của Triệu Khách.

Khuôn mặt kia tái nhợt như bị bệnh, không để ý đến tro bụi trên mặt đất, như một con chó không ngừng nhếch mũi lên ngửi.

Lúc này, chỉ thấy trong tay Ngô Á lại xuất hiện một viên Định hồn châu, dựa vào ánh sáng Định hồn châu chiếu xuống, Ngô Á ngạc nhiên phát hiện không biết từ lúc nào trên mặt đất lại có thêm một giọt máu đỏ bừng.

Nhìn giọt máu tươi mới này, trong đôi mắt Ngô Á hiện ra một tia sáng, hắn ta đeo găng tay màu trắng nhẹ nhàng chạm vào giọt máu tươi, đặt ở bên đôi môi đỏ mọng của mình, nhẹ nhàng liếm một cái!

Trong chốc lát, Ngô Á chỉ cảm thấy vị giác của mình như bị tia chớp đánh trúng, thân thể không tự chủ được run rẩy, hưng phấn thét to: “Hít… Mùi vị thật quen thuộc, trời ơi, xem ta phát hiện điều gì này.”

“Đừng chạy!”

Trên đường nhỏ đá xanh, chỉ thấy Định hồn châu lấp lóe ánh sáng bạc như đang liều mạng chạy đi như bay.

Liên tục hai lần để viên Định hồn châu này chạy đi từ dưới mí mắt, khiến hai tên người đưa thư đuổi bắt đằng sau vô cùng tức giận kêu lên một tiếng.

Chỉ thấy một người trong đó đột nhiên tăng tốc, thở sâu, cái bụng màu nâu xanh phồng lên như quả bóng, phát ra một tiếng kêu kỳ quái như sấm rền.

Sau đó lấy cái miệng làm trung tâm, xuất hiện một tầng gợn sóng chấn động vô hình, ngay cả bùn đất và đá vụn thật dày trên mặt đất cũng bị gợn sóng này khuấy động bay thẳng ra ngoài.

Sóng chấn động vô hình này càn quét đến trước mặt Triệu Khách trong nháy mắt, trên dưới cả người Triệu Khách chấn động đến hơi ngây ngốc, khóe miệng tràn ra máu tươi, lại biến thành bước đi khó khăn!

Năng lực đặc thù: Cáp mô hống

Ngoại trừ tạo ra tổn thương cho kẻ địch, còn có thể giảm tốc độ 70%.

Đối mặt với loại công kích phạm vi lớn này, trên mặt Triệu Khách cũng không khỏi lộ ra nụ cười khổ, nói cho cùng hắn có sự chênh lệch cực lớn với những người đưa thư này, sợ nhất loại năng lực phạm vi rộng như thế.

Triệu Khách ngẩng đầu nhìn lên, thấy phía trước không xa có một cái ngã tư.

Nhìn kỹ sẽ phát hiện phía dưới ngã tư có một cái cửa sổ không đáng chú ý, cửa sổ rất hẹp, chỉ có kích cỡ khoảng ba ngón.

Bình Luận (0)
Comment