Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1910 - Chương 1910 - Đánh Hắn!

Chương 1910 - Đánh hắn!
Chương 1910 - Đánh hắn!

“Ngô Cửu, nếu ngài đến vì mạng chó của Vương Cẩu Tử, ta tặng cho ngài, nhưng ngài muốn bảo vệ hắn vậy ta không thể không nhắc nhở ngài, ngài không chỉ đối địch với Tài thần, mà là kẻ địch của rất nhiều nhân vật lớn đang ẩn giấu sau lưng Tài thần!”

Trong lời nói của A Lãng có hàm ý khác, nhưng không nói rõ rốt cuộc nhân vật lớn đó là ai.

Nhưng một người đưa thư có thực lực như A Lãng còn phải tôn trọng gọi một tiếng nhân vật lớn, đương nhiên không thể là những lão đại tư sản ở trong Quỷ thị.

Thậm chí những tên kia còn không bằng Dương Vạn Tài, tất nhiên không có khả năng được A Lãng để mắt đến.

Vậy đáp án đã cực kỳ rõ ràng, người đưa thư cao cấp.

Cũng chỉ có những người cao cao tại thượng, thần long thấy đầu không thấy đuôi này mới có thể được A Lãng gọi là nhân vật lớn.

Đương nhiên Vương Ma Tử cũng hiểu rõ điều này, vì hắn ta cũng được Hồng bà bà sai khiến mới đến bên cạnh Triệu Khách.

Trong lòng vô cùng rõ ràng Hồng bà bà không nên mạo hiểm rời khỏi Quỷ thị, vì bản thân việc này đã liên quan đến rất nhiều quy tắc không thể nói rõ.

Lúc này Quỷ thị đã mất đi sự chăm sóc của chủ nhân, để lộ ra một miếng thịt trong ánh mắt của đông đảo chó săn.

Về phần người đưa thư cao cấp nào đang làm chỗ dựa cho Dương Vạn Tài, sau lưng liên quan đến những ai, sẽ là một trận đánh cược như thế nào?

Vương Ma Tử hoàn toàn không biết gì về những điều này, nhưng vậy thì sao chứ.

Nụ cười trên mặt Vương Ma Tử càng thêm dữ tợn, ánh mắt nhìn về phía A Lãng: “Chuyện này liên quan quái gì đến ta.”

Vẻ mặt A Lãng cứng đờ, giơ lôi kích trên tay lên.

“Ầm ầm!”

Cùng lúc này lại nghe thấy một tiếng ầm ầm điếc tai, “ầm” một tiếng chỉ thấy bùn đất cách đó không xa nổ tung, một bóng người vóc dáng khô gầy nhảy ra từ trong bùn đất.

Trên người dính đầy bùn, bóng dáng ngồi xổm trên mặt đất, bàn tay lướt qua khuôn mặt một vòng để lộ ra đôi mắt to đỏ thẫm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lôi kích trên tay A Lãng.

“Mẹ nó, là tên khốn nhà ngươi hại ta bị sét đánh sớm.”

Tuy vẻ ngoài thay đổi lớn, nhưng Vương Ma Tử vừa nghe giọng nói đã nhận ra cái tên như con khỉ ốm trước mặt lại là Heo mập đã biến mất một đoạn thời gian.

Vẻ ngoài của tên này thay đổi rất nhiều, nếu không phải Vương Ma Tử rất nhạy cảm với giọng nói, vẫn nhớ rõ giọng của Heo mập, e rằng rất khó liên hệ con khỉ gầy này với Heo mập.

“Đội trưởng đâu!”

Heo mập đứng dậy, vừa đi từng bước một về phía A Lãng vừa dò hỏi Vương Ma Tử.

Vương Ma Tử ngạc nhiên nhìn quanh: “Đội trưởng?”

Thật ra hắn ta vừa leo ra ngoài, Hỏa Phượng liệu nguyên của A Lãng gần như đốt cháy toàn bộ phù đảo thành luyện ngục.

Cũng may mình bị Âu Dương Xu ném vào trong hàn đàm dưới động sâu, dựa vào sự băng hàn cực độ trong hàn đàm mới có thể lông tóc không tổn hại gì.

Nếu không đối mặt với năng lực chuẩn ngũ giai của A Lãng, mình cũng có thể bị ép dùng lá bùa giữ mạng kia.

Lúc này nghe Heo mập hỏi thăm, Vương Ma Tử gãi đầu, dứt khoát đưa tay chỉ: “Đội trưởng bị tên này bắt đi.”

“Vậy còn nói cái rắm, đánh hắn!”

Heo mập trợn mắt, lúc đang nói chuyện bóng dáng đã dần mơ hồ.

“Thật nhanh!”

Phát hiện khí áp trong không khí bộc phát ra sự thay đổi, trong lòng A Lãng hơi căng thẳng, hắn ta sợ nhất gặp được người đưa thư có tốc độ cực nhanh thế này.

Theo khí áp tới gần, bóng người khô gầy của Heo mập đã xuất hiện trước mặt A Lãng.

Cánh tay mang theo mùi khét lẹt lại lóe ra ánh sáng như kim loại, tay phải siết chặt thành nắm đấm, dùng sức đập mạnh vào đầu A Lãng!!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đã thấy lông mày của A Lãng khẽ nhúc nhích, chiếc nhẫn màu đen đeo trên ngón tay vô danh phát ra một tia sáng kỳ lạ, không khí xung quanh ngưng tụ thành một vách tường vô hình, đón đỡ trước mặt mình.

“Ầm!”

Tiếng va chạm nặng nề khiến người ta liên tưởng đến búa hơi, máy đóng cọc cùng đủ loại thiết bị kiến trúc hạng nặng.

Nhưng trong con ngươi đỏ bừng của Heo mập lại bắn ra tia sáng ngạc nhiên.

Tuy việc tiến giai bị lôi điện cắt ngang sớm, nhưng uy lực một quyền này của mình tuyệt đối không phải người đưa thư trung cấp bình thường có thể đón đỡ được.

Tên trước mặt không chỉ chống đỡ được, ngay cả bước chân cũng không di chuyển.

“Không tin ngươi có thể đánh thêm mấy quyền.”

Hừ lạnh một tiếng, hai nắm đấm của Heo mập như pháo chùy nện xuống, khiến xung quanh sinh ra quyền áp kinh khủng, ngay cả tảng đá hơi gần một chút cũng không chịu nổi, lập tức vỡ tan.

Nhưng nắm đấm của Heo mập có mạnh hơn, vách tường không khí trước mặt lại càng kiên cố như sắt.

Từng tiếng va chạm nặng nề vang lên, người không biết nghe được tiếng động này, còn tưởng đây là tiếng đóng cọc trong công trường thi công nào đó.

“Vì sao không đánh vỡ được?”

Trong lòng Heo mập không khỏi buồn bực.

Nhưng lúc này Vương Ma Tử đứng sau lưng lại hô lên: “Tên này đang lợi dụng sức gió từ nắm đấm của ngươi, mượn lực đánh lực.”

Lời nói của Vương Ma Tử khiến sắc mặt A Lãng tái xanh, đây chính là nguyên nhân khiến hắn ta kiêng dè Vương Ma Tử.

Cao thủ phái thực chiến chân chính sẽ có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, chút quỷ kế nhỏ của mình căn bản không có tác dụng.

Bình Luận (0)
Comment